Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 250: C250: Tần chấn



Khi đến giờ Tý, không khí ở quân khu Tây Cương trở nên vô cùng nặng nề.

Bởi vì mới vừa rồi, đột nhiên nước Thần Tam phát động tổng tiến công, hàng trăm ngàn quân địch tấn công quân khu của họ khắp bốn phương tám hướng.

Tất cả mọi người đều vô cùng lo lắng nhưng chỉ có một người mặt không đổi sắc.

Tần Chấn!

Vị nguyên soái của quân đoàn Thiên Long này đang gõ ngón tay lên mặt bàn, không ai biết ông ta đang nghĩ gì.

"Nguyên soái Tần, chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi chờ chết như vậy sao?"

"Nếu như chúng ta không phản kích thì quân địch sẽ bao vây quân khu của chúng ta trong vòng chưa đầy hai tiếng nữa!"

"Nguyên soái Tân..." Mấy tên tướng lĩnh lần lượt mở miệng thuyết phục.

Tuy nhiên có vẻ như Tân Chấn không nghe thấy, ông ta vẫn ngồi tự ngẫm nghĩ.

"Nguyên soái Tân, ngài không thể không quan tâm đ ến sống chết của tướng sĩ chúng ta được!"


"Nếu như tuyến phòng ngự của chúng ta bị thất thủ ở đây, vậy thì hoàn toàn xong rồi..."

Các tướng lĩnh tiếp tục khuyên.

Cuối cùng, Tân Chấn chậm rãi ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: "Bổn soái tự có quyết sách, các người hoảng hốt cái gì?"

"Thế nhưng..."

"Không có nhưng!"

Đột nhiên ánh mắt của Tân Chấn trở nên tàn khốc, ông ta đảo mắt nhìn mọi người, nói: "Còn ai dám nghi ngờ quyết sách của bổn soái, kết cục của Trương Binh Lễ chính là bài học của ông ta."

Những lời này lập tức khiến mọi người ngoan ngoãn im miệng.

Ngay cả mấy tướng lĩnh lòng đầy nhiệt huyết cũng không dám lên tiếng nữa.

Dù sao bọn họ cũng không muốn như Trương Binh Lễ, chết như vậy vừa ấm ức vừa thảm thương!


"Báo!" Một tên lính xông vào.

Tất cả mọi người soạt soạt nhìn sang, tim đều vọt lên tận cổ họng.

Bởi vì họ đều sợ nghe được tin đại quân nước Thần Tam đã đột phá tuyến phòng ngự!

"Bẩm nguyên soái Tần, hai mươi ba chiếc máy bay vận tải C17 sắp hạ cánh xuống địa bàn quân khu của chúng ta, xin ngài đưa ra chỉ thị!"

Tên binh sĩ cao giọng báo cáo.

Nghe vậy, Tấn Chấn đứng dậy vô cùng kích động, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười xảo quyệt.

Tới rồi tới rồi!

Cuối cùng quân đoàn Hổ Khiếu đã tới rồi!

"Là quân tiếp viện sao?"

La Đại Long hỏi.

Các binh sĩ gật đầu, nói: "Trên máy bay vận tải có khắc ký hiệu của quân đoàn Hổ Khiếu, hơn nữa bên Hoàng Thành cũng vừa truyền tin tới rằng những người đó chính là quân tiếp viện được gửi đến cho chúng ta!"

"Ha ha ha..."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.