Mặc dù giọng điệu hắn hời hợt nhưng lại thể hiện rõ bá khí.
Mà Ngân Hồ hiểu rõ tính cách của Lý Trạch Vũ, hắn đã nói muốn làm thịt Long Đế thì mạng của ông ta sẽ không quá dài!
“Không cần lo lắng.”
Lý Trạch Vũ trấn an nói: “Bây giờ điều cô cần phải làm là tìm một chỗ ẩn náu, chẳng mấy chốc tôi sẽ đuổi tới nơi.”
Nghe đến đây, Ngân Hồ mới biết Lý Trạch Vũ đang trên đường tới.
Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức đổi hướng máy bay trực thăng, mặc dù vết thương trên người còn chưa hồi phục nhưng cô muốn trở về điều tra từng hành động của Long Đế thay Lý Trạch Vũ.
Cùng lúc đó, Tử Ngục.
Theo việc Will dẫn đầu bắt đầu tấn công đám người Long Đế, những phạm nhân còn lại không cam lòng yếu thế đồng loạt xông lên phía trước.
“Muốn chết!”
Thân thủ của Long Đế cực kỳ kinh khủng, trong chớp mắt đã chém năm người.
Đúng lúc này Manbu,.Jaragua và mười hai chiến thần Tu La cùng nhau ngăn chặn Long Đế, mặc dù sức mạnh của không bằng Long Đế, nhưng một nhóm người phối hợp ăn ý, trong chốc lát cũng có thể chống đỡ đợt tấn công của Long Đế, chỉ là không thể chống chịu được quá lâu.
Will không hổ là một trong mười hai tướng, hổ gặp bầy dê, mỗi một quyền anh ta đánh ra thì có thể xử lý một người.
Sau khi nhìn thấy mười hai chiến thần Tu La chứa đầy nguy hiểm, anh ta dứt khoát gia nhập chiến cuộc, phải bắt Long Đế lại.
“Chết cho bản đế!”
Hiện tại người mà Long Đế hận nhất tuyệt đối là Will, chỉ vì anh ta hết lần này đến lần khác đều khinh thường ông ta.
“Âm ầm!”
Will đỡ được một quyền nhưng lại không thể đỡ được quyền khác, xương ngực bị gãy vài cái đồng thời cả người anh ta bay ra ngoài.
Nhưng mà trong thời gian nửa chén trà, thuộc hạ của Long Đế đã chết hơn phân nửa, chỉ còn lại không hơn hai mươi người.
Mà phạm nhân Tử Ngục cũng có thương vong nặng nề. Mười hai chiến thần Tu La chết năm người, Will thì bị trọng thương.
Cơ thể Long Đế hoàn hảo chứng minh thực lực của tứ đế, ông ta đúng là không phải là người mà người bình thường có thể khiêu khích.
“Còn ai nữa!”
Long Đế ngang ngược hô to, trong chốc lát phạm nhân xung quanh ông ta không còn dám tuỳ tiện tiến lên.
Cách đó không xa. Vẻ mặt của đạo sĩ Vô Trần đang ngậm một điếu xì gà to trầm xuống, ông xông ra từ bên cạnh Ngọc Linh Lung rồi nói: “Bà Linh Lung, tên nhóc đó là sát tinh trời sinh, sức mạnh cũng không yếu, chúng ta có nên giúp đỡ một tay không?”
“Ông không được quên nhiệm vụ mà Trạch Vũ giao đâu đấy.”
Ngọc Linh Lung nhẹ nhàng lắc đầu, ngăn cản hành động của ông.
Nghe đến đây, đạo sĩ Vô Trần nhíu mày, lại hỏi: “Biện pháp dẫn rắn rời hang của tên nhóc thúi này thật sự có thể thực hiện được?”
“Với tình hình trước mắt mà nói thì đều ở trong dự tính của hắn không phải sao?”
Ngọc Linh Lung hỏi ngược lại một câu. “Cái này ngược lại là, ha ha ha...”
đạo sĩ Vô Trần đắc ý cười nói: “Không hổ là đồ nhi của chúng ta, không chỉ có thiên phú võ đạo tốt, trí thông minh cũng đạt tiêu chuẩn!”
Ngọc Linh Lung gật đầu ngầm thừa nhận với vẻ mặt vui mừng.
Lý Trạch Vũ có thể đạt tới cảnh giới vô địch thiên hạ trong thời gian ba năm liền, điều này ngay cả mấy người bọn họ đều không có nghĩ tới.
Cách đó không xa Long Đế và các phạm nhân đang giằng co, ai cũng không dám tuỳ tiện tiến lên.
Long Đế hạ giọng hỏi thuộc hạ ở bên cạnh: “Bên Arthur chưa thành công sao?”
Trước đó, ông ta căn bản không nghĩ tới việc hai chữ Long Để sẽ không có tác dụng khiến những người ở ngục giam này sợ hãi, ngược lại ông ta bị tất cả mọi người khinh thường.
Lúc này ông ta muốn lại kéo dài thời gian thì đã khó khăn.
Dù sao phạm nhân bên trong Tử Ngục đều không phải là hạng người hời hợt, chỗ nào cũng có người giết người như ngóe, hơn nữa nhân số đông đảo, cứ tiếp tục thì có khả năng ngay cả ông ta cũng sẽ gặp nguy hiểm!
“Còn chưa có tin tức truyền tới.”