“Điện Long Thần bọn ta sẽ chặt cái đầu của ngươi xuống, dùng nó để tỏ lòng tôn kính với Long Đết”
Có một câu nói như nào nhỉ, nói lời cay nghiệt nhất, chịu trận đòn ghê gớm nhất!
Quân Đế không xuất hiện cũng không hồi âm, nhưng U Linh - cũng là một trong tứ đế đã thay mặt Quân Đế đáp lại điện Long Thần.
“Kể từ hôm nay, bất cứ kẻ nào của điện Long Thần dám tiến vào điện U Linh sẽ bị giết không thương tiếc!”
Tin tức này một lần nữa gây chấn động.
Phải biết một điều rằng tứ đế trước giờ luôn bằng mặt không bằng lòng, vậy tại sao U Linh lại đứng ra bênh vực cho Quân Đế?
Chỉ có những người thông minh mới nhận ra rằng Long Đế đã không còn nữa, nhưng ông ta vẫn còn nắm trong tay rất nhiều của cải, U Linh không hề muốn ra mặt dùm Quân Đế, mà chỉ là muốn tìm cơ hội để nuốt chửng tài sản của Long Đế mà thôi.
Đúng như dự đoán.
Ngay sau đó, Lang Vương - một trong tứ đế cũng đích thân bày tỏ lập trường của mình trên web đen, mấy năm nay Long Đế đã dẫn dắt điện Long Thần làm nhiều điều tàn ác, Quân Đế gi ết chết Long Đế chính là thay trời hành đạo. Người của điện Long Thần nếu như không biết hối cải, điện Lang Nha sẽ đại diện cho công lý mà ra tay.
Điện Long Thần chỉ tức điên chứ không dám lên tiếng.
Dù sao không có một người mạnh như Long Đế chống lưng, bọn họ vốn cũng không đủ tự tin để thách thức điện Lang Nha và điện U Linh.
Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng Long Đế đã chết một cách vô ích, người ở điện Long Thần phải ngoan ngoãn phục tùng, thì một thế lực đã đứng dậy bày tỏ ý định muốn liên thủ với điện Long Thần để đối phó với Quân Đế.
Hợp Khí Đạo của Nhật Bản!
Tin tức Kawasaki Ichiryu qua đời cũng không phải là bí mật gì, nhưng rốt cuộc người đã giết kẻ mạnh nhất của Nhật Bản là ai thì người ngoài không ai biết được.
Tuy nhiên, thông qua sự việc này, rất nhiều người đang thầm đoán rằng kẻ sát hại Kawasaki Ichiryu rất có thể chính là Quân Đết
Có thêm sự tham gia của Hợp Khí Đạo, người của điện Long Thần dường như tăng thêm khí thế, họ ngay lập tức tuyên bố rằng nội trong vòng ba tháng họ sẽ
tìm thấy Quân Đế và giế t chết!
Mấy ngày nay Ngân Hồ đã tổng hợp lại những gì đã xảy ra trong thế giới hắc ám, và gửi mail đến điện thoại di động của Lý Trạch Vũ.
Lý Trạch Vũ vừa bước ra khỏi sân bay Hoàng Thành, vừa xem nội dung trên điện thoại của mình, khuôn miệng nở một nụ cười lạnh lùng.
Hiện tại hắn cần phải xử lý Vô Tình Thần cung, còn về điện Long Thần... Một đám hề nhảy nhót, để bọn họ nhảy thêm một chút nữa đi!
“Thiếu gia!”
Cẩu Phú Quý lái chiếc xe Hongai L5 dừng trước mặt Lý Trạch Vũ.
Vật Tương Vong xuống xe đích thân mở cửa cho hắn.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Sau khi ngồi vào ghế sau, Lý Trạch Vũ dặn dò: “Trước tiên khoan về nhà nữa, đưa tôi đến phủ Long Chủ.”
“Thiếu gia, anh lại đi tới phủ Long Chủ làm gì nữa?” Cẩu Phú Quý tò mò hỏi.
Phủ Long Chủ không phải là một nơi bình thường, nếu Lý Trạch Vũ muốn đi tới đó, nhất định đã xảy ra chuyện lớn!
“Hỏi nhiều thế làm gì!”
Lý Trạch Vũ có hơi mất kiên nhãn, sau đó lấy ra một điếu thuốc đưa lên miệng.
Vật Tương Vong lập tức quay người bật lửa cho hắn. Lách bách!
Ánh lửa yếu ớt chiếu sáng trong xe, Lý Trạch Vũ nhìn hai người đi theo mình, bỗng nhiên trầm ngâm.
“Thiếu gia, anh đang suy nghĩ gì vậy? Nhanh hút một ngụm đi!” Vật Tương Vong thúc giục nói. Rít... hà...
Lý Trạch Vũ châm điếu thuốc, bình tĩnh hỏi: “Phú Quý, Tương Vong, hai người không thể chơi được nữa!”
Cẩu Phú Quý nghe xong lời này, nhìn qua kính chiếu hậu: “Thiếu gia, anh có nhiệm vụ gì muốn giao cho chúng em à?”
“Lên núi đao, xuống biển lửa, mãi là anh em trong lòng!”
Vật Tương Vong vỗ nhẹ mấy cái vào ngực, biểu cảm như muốn nói “Xông pha núi lửa, không ngại gian nguy”.
Lý Trạch Vũ đổi chủ đề, hỏi: “Hai người vừa đạt tới cảnh giới Đại Thừa có phải không?”
Hai người nghe xong không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Trước đây, hai người bọn họ đều là cao thủ trong mắt Lý Trạch Vũ, là cái kiểu có thể đánh bại bất cứ ai trong Hoàng Thành!
Nhưng mà bây giờ, Lý Trạch Vũ có thể hạ gục cả hai người bọn họ chỉ bằng một ngón tay.
“Hu hu hu... Thiếu gia, có phải là anh ghét bỏ tụi em rồi không!”
“Anh yên tâm, về tụi em sẽ chăm chỉ luyện tập, cố gắng đuổi kịp tốc độ của thiếu gia!”
“Thiếu gia, năm sáu tuổi, anh ở nhà trẻ nhìn lén một bé gái đi tè, chuyện oan ức đó em gánh dùm anh, năm chín tuổi dìu bà cụ qua đường, chuyện nở mặt nở mày này em cũng nhường cho anh! Năm mười một tuổi...”
“Những năm qua, hãy niệm tình tụi em không có công lao cũng có khổ lao, xin anh đừng đuổi tụi em đi mà...”