Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 544: C544: Bởi vì cậu quá d@m dục



Lý Trạch Vũ cười khì nói: “Nhưng có điều rửa tủy xương là một thủ pháp rất khó, cơ hội thành công rất thấp, đặc biệt là Phú Quý cậu so với Tương Vong thì xác suất càng ít hơn!”

“Tại sao?”

Cẩu Phú Quý bắt đầu lo lắng khi nghe như vậy.

Lý Trạch Vũ nhếch mép cười nói: “Bởi vì cậu quá d@m dục!”

“Ha ha ha...”

Vật Tương Vong đắc ý nhìn Cẩu Phú Quý: “Tôi đã nói với cậu từ lâu rồi, không có cánh đồng bị tàn phá, chỉ có bò kiệt sức mà chết. Bảo cậu kiềm chế một chút mà cậu không nghe!”

Thời khắc này, gã vô cùng vui mừng vì ban đầu bản thân đã kiên quyết giữ đời trai.

“Không thể có cả hai thứ cùng một lúc được, người xưa không bao giờ gạt chúng ta mài”

Cẩu Phú Quý thở một hơi dài thượt.

Trong những năm qua, hắn đã hưởng thụ vô số lần những thú vui tình d*c. nam nữ, nhưng cũng vì điều này mà hắn lại có ít cơ hội trở thành cao thủ vô song.


Đợi đã, có gì đó không đúng!

Cẩu Phú Quý ngạc nhiên hỏi: “Thiếu gia, lúc đầu anh còn h@m muốn tình d*c nhiều hơn cả em, tại sao...”

“Cậu có thể so được với tôi chắc?” Trên mặt Lý Trạch Vũ tràn đầy sự khinh thường.

Hắn là kỳ tài hiếm có mấy nghìn năm mới được gặp, d@m dục quá độ căn bản không ảnh hưởng đến căn cốt của hắn!

Trong khi ba người họ đang nói chuyện thì chiếc xe bất giác đã đến phủ Long Chủ.

Lý Trạch Vũ một mình xuống xe, các lính gác đều biết đây là người đạt huân chương Tử Kinh nên chào đón hắn vào bằng một sự lịch sự khác thường.

Nhưng lúc này Tô Cẩn Hoa còn đang xử lý quốc sự, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ ở phòng khách.

Đúng lúc này, có một cuộc điện thoại lạ gọi tới. “Alo.”

“Lý Trạch Vũ!”


Một giọng nữ lạnh lùng vang lên.

Lý Trạch Vũ cảm thấy giọng nói này có hơi quen quen, nhưng lại không nhớ mình đã nghe thấy ở đâu, nên tò mò hỏi: “Là ai vậy?”

“Tôi là Triệu Như Mộng!” Triệu Như Mộng?

Lý Trạch Vũ khế cau mày: “Không quen!”

“Chúng ta đã gặp nhau!”

Triệu Như Mộng quý chữ như vàng.

Giọng điệu của đối phương rất lạnh lùng, sau đó lại nói từng gặp mình, Lý Trạch Vũ không khỏi băn khoăn liệu đây có phải là người phụ nữ mà mình đã “bỏ

rơi” trước đó hay không.

Nghĩ đến đây, hắn nuốt nước bọt, căng thẳng hỏi: “Cô không phải mang đứa bé đến nhận cha đó chứ?”

Rất nhiều những chàng trai trẻ tình một đêm với một người phụ nữ lạ xong, nhiều năm sau đó, người phụ nữ ấy sẽ dắt con đến cửa để nhận cha.

Những tình tiết máu chó như vậy thường xuyên xuất hiện trong mấy tiểu thuyết hoặc phim điện ảnh, phim truyền hình, Lý Trạch Vũ thực sự lo lắng mình sẽ trở thành “khán giả may mắn”!

“Ý anh là sao?”

Triệu Như Mộng ở đầu dây bên kia rõ ràng là đơ ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.