Dương Bách Xuyên vừa nói vừa duỗi tay vào túi, lại lấy ra thêm một viên đan Tụ Khí từ bình Càn Khôn đưa cho Minh Tuyệt.
Minh Tuyệt nước mắt lưng tròng, run rẩy nhận lấy hai viên đan Tụ Khí, tay kia đưa Hà Thủ Ô cho Dương Bách Xuyên, mừng rỡ nói: “Đa tạ sư tổ, đa tạ sư tổ, Minh Tuyệt nhớ kỹ suốt đời không quên, người chờ một lát, tôi lập tức đi lấy linh chi ngàn năm.”
Nói xong, ông ta nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Dương Bách Xuyên trợn mắt há miệng, trong lòng lại vui vẻ như nở hoa, thầm nói: “Có linh dược luyện chế đan Trúc Cơ rồi, nhân sâm xem như quà tặng bất ngờ, đang buồn ngủ thì có người tặng gối đầu, hơn nữa đối phương còn cảm ơn mình ngàn lần, mẹ nó quá may mắn!”
Tất nhiên linh dược dùng để luyện chế đan Trúc Cơ mà anh nhắc tới chính là linh chi ngàn năm Minh Tuyệt tặng, về phần Hà Thủ Ô, anh sẽ dùng để luyện chế đan dược cấp ba phù hợp với tu vi trước mắt của anh nhất.
Sau khi Minh Tuyệt rời khỏi nơi này, hai người Thiên Tuyệt và Trần Phong Tử cũng mỉm cười tiến lên.
Thiên Tuyệt tươi cười nói: “Sư tổ, mấy thứ này là để sư tổ nhấm nháp, trong vườn thuốc của tôi có một gốc linh dược năm không kém hơn Hà Thủ Ô của Minh Tuyệt, linh khí rất khổng lồ, ba phiến lá đỏ, ba đóa hoa trắng, không biết là loại linh dược gì, ngày mai mời sư tổ đi xem thử một chuyến?”
Nghe Thiên Tuyệt miêu tả, trong đầu Dương Bách Xuyên đột nhiên hiện lên một loại linh dược vô cùng hiếm thấy trong điển tịch, cả người anh không nhịn được run lên, bật thốt: “Cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn?”
Trong hiểu biết của Dương Bách Xuyên, cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn được tu chân giới công nhận là vị thuốc chính để luyện chế đan dược cao cấp, mọi người đều biết đan phương nhưng hiếm ai có thể luyện ra.
Bởi vì vị thuốc chính là cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn rất khan hiếm ở tu chân giới.
Loại linh dược này được công nhận là một trong mười loại linh dược quý hiếm nhất, một ngàn năm chỉ mọc ra một phiến là và một đóa hoa, chín bông chính là cực hạn.
Tên gọi Cửu Chuyển cũng có nghĩa là có thể luyện ra đan Hoàn Hồn cấp chín, từ Nhất Chuyển Hoàn Hoàn đến Cửu Chuyển Hoàn Hồn, đây chỉ là một cái tên gọi thống nhất, đồng thời cũng là phẩm cấp cao nhất có thể đạt tới.
Loại đan dược này có công dụng đồng bộ tu vi với thần hồn, nói cách khác sau khi uống vào có thể làm cho tu vi và tinh thần lực cùng tăng lên.
Đây mới là chỗ trân quý của đan Cửu Chuyển Hoàn Hồn.
Khi Dương Bách Xuyên nghe được miêu tả của Thiên Tuyệt, trong đầu anh liền nghĩ đến hình dáng của cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn, rốt cuộc có phải là nó hay không phải nhìn thấy tận mắt mới biết được.
Sau đó, Dương Bách Xuyên lại hỏi Thiên Tuyệt chi tiết, trên cơ bản anh đã có thể xác định linh dược trong vườn thuốc của ông ta chính là cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn, hơn nữa còn là ba lá ba hoa, tức là đã hơn ba ngàn năm tuổi, quan trọng nhất là nó vẫn đang sinh trưởng, có thể bồi dưỡng.
Cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn, mỗi ngàn năm nở hoa một lần, lúc đó đều sẽ có một hạt hoa chín, có thể trồng ra cây thứ hai.
Dựa theo tin tức sư phụ lưu lại trong đầu, cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn đã bị nhổ sạch ở Tu Chân Giới, không ngờ nó lại xuất hiện trên trái đất, hơn nữa trong tay Thiên Tuyệt còn là một gốc ba lá ba hoa.
Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, có một gốc Cửu Chuyển Hoàn Hồn, anh có thể luyện chế đan Tam Chuyển Hoàn Hồn, chắc chắn có thể nhanh chóng tăng tu vi mà không mang theo di chứng.
Căn cứ vào công hiệu của đan Cửu Chuyển Hoàn Hồn, sử dụng một viên Cửu Chuyển chân chính có thể làm cho một tu chân giả Luyện Khí kỳ bay vọt qua ba cảnh giới lớn, một hơi thành tựu Kim Đan.
Hiện tại Dương Bách Xuyên không muốn nhiều như vậy, luyện chế ra được đan Tam Chuyển Hoàn Hồn giúp tu vi tăng lên ba cảnh giới nhỏ là anh nằm mơ cũng cười tỉnh rồi.
Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn Thiên Tuyệt, chỉ còn thiếu mỗi ch ảy nước miếng, bâng quơ nói: “Thiên Tuyệt này, một gốc linh dược của ông...?” Lời sau người đàn ông họ Dương nào đó không nói tiếp, anh tin tưởng Thiên Tuyệt sẽ hiểu được.