Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1102



Võ cổ giả Tiên Thiên bình thường muốn tăng một cảnh giới ít nhất cũng phải tốn một năm rưỡi.  

Thế nhưng trong vòng không đến mười hơi thở, tu vi của Dương Bách Xuyên đã tăng lên hai cảnh giới nhỏ, càng kinh khủng chính là khí tức của đối phương vẫn đang leo lên.  

Nói cách khác, tu vi của anh vẫn có thể tăng lên nữa.  

Đinh Thiền lắp bắp định hỏi cái quái gì thì lúc này, một luồng khí thế cường đại lại phát ra từ người Dương Bách Xuyên.  

“Lại... Lại đột phá?” Đinh Thiền khiếp sợ kêu lên.  

Thẳng đến lúc này, hắn ta mới phát hiện khí tức trên người Dương Bách Xuyên đã ngừng lại.  

Ngắn ngủi hơn mười hơi thở, anh đã liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ.  

Ở trong mắt Đinh Thiền, hắn ta trơ mắt nhìn cảnh giới của Dương Bách Xuyên một đường tăng lên từ Tiên Thiên tầng một đến Tiên Thiên tầng bốn.  

Đây có phải là con người không đấy?  

Phương thức và tốc độ đột phá như thế này, hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy giới võ cổ, thậm chí cũng chưa từng nghe thấy.  

Sở dĩ Thập Đại Yêu Nghiệt trên bảng luận võ được xưng là yêu nghiệt bởi vì thiên phú tu luyện của bọn họ nhanh hơn võ cổ giả Tiên Thiên bình thường rất nhiều nên mới có danh xưng yêu nghiệt.  

Bây giờ thì sao?  

Đinh Thiền không biết hắn ta có được xem như yêu nghiệt không.  

Nếu là yêu nghiệt, vậy thì Dương Bách Xuyên trước mắt là cái gì? Yêu nghiệt của yêu nghiệt? Hai người bọn họ, rốt cuộc ai mới là yêu nghiệt?  

Đinh Thiền thầm nghĩ.  

Không thể nghi ngờ, Đinh Thiền biết rõ, hiện tại Dương Bách Xuyên liên tiếp tăng lên ba cấp, phỏng chừng bản thân không phải là đối thủ của anh nữa rồi.  

Thật ra lúc này Đinh Thiền không hề sợ hãi, bởi vì hắn ta còn có lá bài tẩy trong tay, ngược lại hắn ta nghĩ đến một vấn đề làm máu huyết cả người sôi trào.  

Lúc trước Dương Bách Xuyên đã dùng thứ gì? Chẳng lẽ là đan dược? Có thể liên tiếp tăng lên ba tiểu cảnh giới, tuyệt đối là thiên tài địa bảo nhỉ?  

Nghĩ tới đây, cả người Đinh Thiền bắt đầu run rẩy, không phải e ngại, mà là kích động, trong lòng thầm nghĩ nếu hắn ta có thể cướp được thiên tài địa bảo hoặc đan dược Dương Bách Xuyên vừa sử dụng, chẳng phải tu vi cũng có thể tăng lên rất nhiều à.  

Đến lúc đó, Đinh Thiền hắn ta không chỉ xếp thứ thứ chín trong Thập Đại Yêu Nghiệt trên bảng luận võ nữa mà còn có thể thuộc ba hạng đầu, thậm chí là tranh chấp bảo tọa hạng nhất với vị nào đó ở Côn Luân.  

“Phải lấy được đồ vật trong tay Dương Bách Xuyên.” Hai mắt Đinh Thiền đỏ kè.  

Dương Bách Xuyên thu công nhìn về phía Đinh Thiền cũng thấy được vẻ tham lam trong mắt hắn ta, thoáng nghĩ một chút liền biết Đinh Thiền đang nhìn chằm chằm Kim Đan Tam Chuyển trong tay anh.  

Dương Bách Xuyên cười khẩy.  

Hiện tại toàn thân anh đang tràn ngập lực lượng, tuy một viên Kim Đan Tam Chuyển Kim chỉ tăng lên ba cảnh giới nhỏ, không giống trong miêu tả có thể tăng lên mấy cảnh giới nhưng Dương Bách Xuyên đã cảm thấy hài lòng rồi.  

Bởi vì linh căn của anh có thuộc tính ngũ hành, bản thân tu luyện chậm hơn người khác, mỗi lần tăng lên một cảnh giới nhỏ đều cần lượng linh khí nhiều gấp mấy lần người ta.  

Hiện tại có thể từ một phát từ Trúc Cơ kỳ tầng lên Trúc Cơ kỳ tầng bốn, còn có cái gì không hài lòng?  

Hơn nữa hiện tại anh mới chỉ sử dụng Kim Đan Tam Chuyển, về phần Kim Đan Cửu Chuyển trong truyền thuyết thì phải dùng cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn chín hoa mới luyện chế ra được.  

Anh đã gieo trồng ba hạt giống trong không gian bình Càn Khôn, dùng cỏ Cửu Chuyển Hoàn Hồn ba hoa ba lá luyện chế Kim Đan Tam Chuyển có dược hiệu cỡ này đã không tệ.  

Nhìn dáng vẻ tham lam của Đinh Thiền, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: “Mày đang thèm muốn bảo bối có thể tăng tu vi trong tay tao đúng không?”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.