Dùng tinh thần lực thử kết nối với nó, để xem trong kiếm có kiếm linh tồn tại hay không, nếu có, sử dụng sẽ có thể phát huy ra uy lực rất lớn.
Nhưng mà, điều làm cho Dương Bách Xuyên không ngờ tới chính là tinh thần lực của anh bị tổ chức ở bên ngoài, căn bản không vào được.
Điều này chứng tỏ kiếm linh bên trong Kiếm Đồ Long cũng không chấp nhận anh, cũng không phát huy được uy lực thật sự của Kiếm Đồ Long.
Bây giờ cầm trong tay cùng lắm chỉ có thể sử dụng làm pháp khí bình thường.
Nhưng có thể thu vào đan điền, điều này biểu thị bước đầu tiên đã thành công, mặt ngoài thì đã nhận chủ, còn lại thì từ từ sẽ đến.
Kiếm Đồ Long rốt cuộc là cấp bậc gì, Dương Bách Xuyên càng thêm tò mò, có một điểm có thể khẳng định chính là, cho dù kiếm linh của Kiếm Đồ Long không tuân theo sự chỉ dẫn, nhưng chỉ cần cấp bậc thân kiếm cũng mạnh hơn linh khí trung phẩm rồi.
Cho nên Dương Bách Xuyên rất hài lòng.
Dưới tác dụng của nước Sinh Mệnh, lỗ máu ở bụng dưới khôi phục rất nhanh.
Tâm niệm vừa động, sau đó anh thu hồi Kiếm Đồ Long vào trong đan điền.
Trong đan điền hiện giờ xem như là có hai món pháp khí, vảy rồng có chỗ tốt của vảy rồng, Kiếm Đồ Long có tác dụng của Kiếm Đồ Long.
Lập tức, Dương Bách Xuyên đưa tay lấy khôi giáp chiếm được từ trên người Đinh Thiền ra, dứt khoát cùng nhau tế luyện.
Vật này vốn định tặng người ta, nhưng nghĩ đến chuyện nó là linh khí phòng ngực của Đinh Thiền phòng, mà Đinh Thiền là Thiếu chủ của Thần Tông, đưa cho những người khác sẽ gây nên phiền phức lớn, chi bằng tự mình sử dụng vậy.
Luyện hóa Khôi Giáp không có chút trở ngại nào, nửa giờ sau, Dương Bách Xuyên đã mặc trên người, đồng thời tại giây phút luyện hóa kia, chuông trong đầu cũng truyền đến tin tức của Khôi Giáp.
Bộ Khôi Giáp này có tên là Thanh Tước, khôi giáp Thanh Tước, cấp bậc linh khí trung phẩm.
Có thể dùng ý niệm tuỳ ý điều chỉnh sự thay dổi cao thấp của nó.
Dùng một ý niệm là có thể xuất hiện trên người ngay, khi không cần thì cất giấu trong cơ thể.
Nó thực sự dùng rất tốt.
Hiện giờ, Dương Bách Xuyên có thể nói là được vũ trang dâng đến tận răng.
Nếu tu vi có thể tăng lên, sẽ không sợ Thần Tông và cao thủ của Thanh Thành đến báo thù nữa.
Đáng tiếc là, cho dù bất luận đan dược nào, sử dụng viên thứ nhất đều có hiệu quả, nhưng viên thứ hai lại có hiệu quả rất ít.
Chính vì vậy, Dương Bách Xuyên nghĩ chi bằng để lại Tam Chuyển Kim Đan cho người cần ở Vân Môn.
Sau đó cũng không cần tu luyện, đi ra ngoài tìm được ba người Kiều Phúc rồi truyền thụ Đại Pháp Khôi Lỗi cho bọn họ.
Hơn nữa chỉ cần một viên Tam Chuyển Kim Đan là đủ cho ba người bọn họ sử dụng.
Hiện giờ, trong tay anh chỉ còn lại một viên Tam Chuyển Kim Đan, viên cuối cùng anh để lại cho Độc Cô vô tình.
Sau khi dặn dò ba người Kiều Phúc, Dương Bách Xuyên ra khỏi mật thất.
Ngày hôm sau, anh tiễn Triệu Nam và Lục Tuyết Hi đến Cố Đô để trấn giữ Vân Kỳ.
Hiệu quả tu luyện một đêm của Triệu Nam và Lục Tuyết Hi làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy rất hài lòng.