Còn Dương Bách Xuyên lại chuẩn bị thức đêm, nửa người của chị Mai dán trên người, khiến cơ thể anh nóng lên từng đợt, mùi hương cơ thể thoang thoảng và cảm giác mềm mại không ngừng khiêu chiến phòng tuyến trong lòng anh. Anh chỉ muốn mau chóng đưa chị Mai về phòng, sau đó đi tắm nước lạnh.
Sau khi mở cửa, đợi mở ra, một căn phòng màu tím xuất hiện trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên, bày trí trong phòng rất nữ tính hóa. Sau khi anh nhìn thấy giường, lại không khỏi vui vẻ, không ngờ chăn ga của chị Mai lại là hoạt hình, trong lòng thầm nói: “Thì ra nữ thần còn có tâm hồn trẻ con!”
Sau khi đỡ cô ấy đến cạnh giường, Dương Bách Xuyên lại nhìn thấy trên giường đặt một bộ đồ lót màu đen, mắt lập tức trợn to.
Chị Mai phản ứng lại, trong lòng cuống lên, lập tức nhào lên giường muốn nhặt đồ lót lên, cô ấy cảm thấy rất xấu hổ.
Nào ngờ vừa cuống lên, dưới chân không vững đã kéo theo cả Dương Bách Xuyên ngã lên trên giường.
“A!”
Dương Bách Xuyên cũng kinh ngạc, anh bị bộ đồ lót trên giường thu hút ánh mắt, căn bản không ngờ chị Mai lại đột nhiên nhào về phía giường, chưa phản ứng lại đã ngã lên giường rồi.
Trong tai vang lên tiếng kêu kinh ngạc của chị Mai, nhưng lại phát hiện lúc này hai người một trên một dưới dán vào nhau rất mờ ám.
Hơn nữa tay của anh còn đang đặt ở chỗ không nên đặt của người ta.
“To quá, mềm quá!”
Trong đầu anh không tự giác nói.
Bốn mắt nhìn nhau.
Dương Bách Xuyên nhìn ánh mắt mông lung của chị Mai, trên mặt đỏ ửng tỏa sáng, trong lòng lập tức nhốn nháo, không khỏi nhẹ nhàng hôn xuống.
Mà lúc này chị Mai lại đầu óc trống rỗng, trời ơi, đây là…
Cô ấy bị Dương Bách Xuyên nắm lấy chỗ mềm mại, càng không ngờ lúc luống cuống sẽ xảy ra tình cảnh như vậy.
Nhịp tim đập nhanh gấp bội!
Ngay sau đó cô ấy trợn to mắt nhìn Dương Bách Xuyên hôn xuống.
Có điều trong lúc say, chị Mai nhìn Dương Bách Xuyên lại thành một người khác khiến cô ấy bị quyến rũ.
“A Vinh ~”
Chị Mai dịu giọng nói ra.
Dương Bách Xuyên vốn sắp hôn xuống rồi, nhưng sau khi nghe thấy câu này, anh chợt bừng tỉnh.
Vội vàng đứng dậy, anh không phải vật thay thế của người khác, anh là sự tồn tại có một không hai.
Bây giờ chị Mai rõ ràng đã say rồi, anh càng không thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi, nếu cô ấy tỉnh lại thì nên đối mặt thế nào.
Quả thật anh từng theo đuổi thần tượng, từng say đắm chị Mai, nhưng cũng sẽ không làm một lốp dự bị, càng sẽ không nhân lúc người gặp nguy.
Dương Bách Xuyên đột nhiên đứng dậy, đắp chăn lên cho chị Mai men say mông lung, rồi anh đi ra khỏi phòng.
“Mình bị làm sao đây? Cũng say rồi sao?” Dương nào đó cười khổ tự nói, đến một căn phòng khác chuẩn bị tắm rửa.
Anh lại không biết, sau khi anh rời khỏi phòng của chị Mai, chị Mai vô cùng say ở trên giường đã mở đôi mắt ra nhìn trần nhà, nói: “Là mơ hay là ảo giác? Thực ra chị đã tỉnh mộng những mấy năm rồi, em trai nhỏ, em là người thứ hai chị phát hiện có khí tức giống với anh ấy!”
Trong lòng chị Mai quả thật giống lời đồn bên ngoài, cô ấy từng thích ngôi sao đã mất kia. Nhưng lúc đó trẻ tuổi, cô ấy cũng từng đau lòng, nhưng đầu óc cô ấy không hỏng. Sở dĩ nói với bên ngoài không tìm bạn trai chỉ thích ngôi sao đã mất kia thực ra là lúc đó bị ép bất đắc dĩ, người trong nhà giới thiệu người không thích, càng bị người ta theo đuổi rất phiền, nên dứt khoát đã tìm một cái cớ mà thôi.