Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1297



Hiện tại, thứ duy nhất đáng ngờ chính là hồ dung nham này.  

Nhiệt độ của hồ dung nham cực cao, nhưng không ảnh hưởng đến việc sức mạnh linh thức đi thăm dò. Khi linh thức của Dương Bách Xuyên tiến vào hồ dung nham, quả nhiên anh đã phát hiện ra điểm khả nghi.  

Hai mắt của Dương Bách Xuyên lập tức sáng ngời.  

Ngay khi sức mạnh linh thức cách nơi sâu nhất của hồ dung nham khoảng mười mấy mét, linh thức của anh đột nhiên bị chặn lại bởi một sức mạnh vô hình. Bên trong hồ dung nham trì có linh khí trời đất mạnh mẽ đang dao động, điều này chứng tỏ rằng, có huyền cơ khác đang ẩn giấu dưới đáy hồ dung nham.

Dương Bách Xuyên thu lại linh thức, trong lòng đã có ý định, ánh mắt rơi vào phía trên quan tài trống rỗng.  

Nếu hồ nham thạch phía dưới ẩn chứa huyền cơ, anh nhất định phải xuống xem thử, thế nhưng đây là nham thạch nóng chảy chứ không phải lửa bình thường, độ nóng bên trong đạt đến mức độ kinh khủng, Dương Bách Xuyên không dám làm liều.  

Cho dù anh mở khôi giáp Thanh Tước, dùng chân khí bao phủ toàn thân vẫn chưa chắc có thể giữ bản thân không bị tổn thương trong hồ nham thạch đang sôi sùng sục, huống chi độ sâu còn rất khả quan.  

Một bên là cực nóng, một bên là cực lạnh, tạo thành hai cực.  

Một âm một dương, tương sinh tương khắc.  

Đây là trùng hợp?  

Hay là sự sắp xếp có ý định?  

Dương Bách Xuyên cảm thấy chuyện này tuyệt đối không phải trùng hợp.  

Anh giơ chân đá chiếc quan tài xuống ao, sau đò quan sát bằng linh thức, quan tài nhanh chóng chìm xuống đáy hồ mà không hề bị hòa tan, hơn nữa còn thông qua được phong tỏa linh thức.  

Cảnh này đã chứng minh suy đoán của anh là chính xác.  

Có lẽ mấy quan tài này chính là dùng để chở người vào hồ nham thạch, nếu không tại sao mấy trăm năm qua có vô số người đến đây hiến tế nhưng không hề nhìn thấy bất cứ bộ xương cốt nào?  

Chỉ có hai khả năng.  

Thứ nhất, sau khi những người này bị hiến tế đã trực tiếp hòa tan trong hồ nham thạch, thứ hai chính là bọn họ bị nhét vào quan tài chìm xuống đáy hồ.  

Mười hai cỗ quan tài mà Ruth nhắc tới đại biểu cho mười hai người của gia tộc Dracula, thông tin này không chính xác, có lẽ số lượng quan tài được ở đây không chỉ có mười hai mà nhiều hơn thế, nếu không thì đâu cần phải tạo ra một không gian lớn cỡ này đâu nhỉ?  

Suy đoán này rất có khả năng.  

Dường như Ruth cũng phát hiện điểm khác thường của hồ nham thạch: “Chủ nhân, ý cậu là phía dưới ao này ẩn chứa huyền cơ?”  

“Chắc chắn có, cụ thể là cái gì thì phải đi xem mới biết được, chuẩn bị vào quan tài thôi, chúng ta xuống đáy hồ tìm hiểu thật giả.” Dương Bách Xuyên híp mắt.  

“Được chủ nhân.” Ruth cũng đoán ra được điểm mấu chốt.  

Hai người lập tức kéo hai chiếc quan tài tới nằm vào, Ngô Mặc Thu hóa thành thể năng lượng chui vào chiếc của Dương Bách Xuyên.  

“Rầm rầm!”  

Sau khi đậy nắp quan tài, Dương Bách Xuyên thúc giục chân khí đẩy quan tài xuống hồ nham thạch. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.