Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1524



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“À ~ Rất tốt, khí độc trong cơ thể đã hoàn toàn được thanh tẩy, cảm ơn.” Dương Bách Xuyên nói.  

“Chúng ta không cần phải khách sáo với nhau đâu, lúc trước anh đã giúp em đi qua Lôi Điện mà.”  

Nói xong, hai người đều nhìn nhau cười.  

Lúc này trong mắt của Dương Bách Xuyên, Mai Thi Dĩnh không mang khăn che mặt cười lên rất giống với chị Mai hoạt bát, nụ cười của cô rất mê người, chiếc khăn sau khi bị gió lốc thổi bay đi ở Vũ Phong cổ đạo, đã để lộ ra gương mặt của cô.  

“Đi thôi, chúng ta đuổi theo xem bốn người bọn họ thế nào rồi, anh nghĩ bọn họ đã trúng kế rồi, cũng may mà chúng ta phát hiện kịp thời, nếu không thì hấp thụ loại độc vô hình này vào, chúng ta cũng sẽ bị lừa như họ.” Dương Bách Xuyên vẫn còn đang khiếp sợ.  

Quả thật lần này, nếu không phải anh cảm thấy không đúng mà đi hỏi sư phụ, loại khí độc này tích tụ lâu ngày khó tránh khỏi sẽ bạo phát ra, đến lúc đó cũng không biết được sẽ có hậu quả thế nào.  

May mà bên cạnh còn có Lửa Thần Hoàng của Mai Thi Dĩnh mới có thể luyện hóa loại bỏ khí độc dễ dàng như vậy.  

Lúc này, Dương Bách Xuyên và Mai Thi Dĩnh cách đám người Chiêm Khánh Nhân khoảng tầm năm mươi tới sáu mươi mét, sau khi gọi trong vô vọng, hai người chỉ có thể nhanh chóng đuổi theo.  

Về khí  độc, chỉ cần phong bế khiếu huyệt trên toàn thân thì sẽ không tiến vào trong cơ thể được nữa, chí ít thì hiện tại anh và Mai Thi Dĩnh đã an toàn.  

Anh thầm nghĩ, đợi sau khi đuổi kịp bốn người kia, để Mai Thi Dĩnh giúp họ luyện hóa thanh tẩy khí độc là được rồi.  

Nhưng sau khi hai người đuổi kịp bọn họ, Dương Bách Xuyên phát hiện mình đã nghĩ quá đơn giản rồi.  

Khí độc ở khu ba không hề bình thường.  

Dương Bách Xuyên chạy tới phía trước, anh đuổi kịp Hồ Tiên Nhi đầu tiên.  

“Cô Hồ đợi đã…”  

Sau khi gọi Hồ Tiên Nhi không có bất cứ phản ứng nào, Dương Bách Xuyên đưa tay túm cô lại.  

Sau đó khi anh nắm lấy cổ tay Hồ Tiên Nhi, chỉ thấy cô nở nụ cười quỷ dị, sau đó đột nhiên tung chưởng về phía anh.  

“Keng ~”  

“Phụt ~”  

Không kịp đề phòng, trước ngực Dương Bách Xuyên đã trúng một chưởng của Hồ Tiên Nhi, anh phun ra một ngụm máu.  

“Cô làm gì vậy?” Mai Thi Dĩnh thấy Hồ Tiên Nhi đột nhiên đánh bay Dương Bách Xuyên, cô nhất thời la lên.  

Dương Bách Xuyên cũng ngẩn người, nhưng anh lại phát hiện Hồ Tiên Nhi dường như không đúng lắm, trong mắt cô ngập tràn tia máu, trong lòng anh biết có lẽ Hồ Thiên Nhi đã trúng độc rồi.  

Ngay sau đó, Hồ Tiên Nhi cười lạnh nói: “Hồ Tam, anh là cái thá gì, đàn ông của Hồ Tiên Nhi tôi nhất định phải là anh hùng thiên hạ, là người tài giỏi như anh Chiêm của phái Côn Luân, Hồ Tam anh chỉ là một con chó của nhà họ Hồ thôi, anh thì có tư cách gì mà theo đuổi, nghĩ cách để chơi tôi bao nhiêu lần, anh tưởng tôi không biết sao? Hôm nay tôi sẽ gi ết chết anh ~”  

Lúc này, khuôn mặt của Hồ Tiên Nhi trở nên điên cuồng, lần nữa xông về phía Dương Bách Xuyên.  

Mà Dương Bách Xuyên quả thực có chút không hiểu nổi, Hồ Tam gì cơ?  

Xem ra Hồ Tiên Nhi đã xem anh thành Hồ Tam gì đó rồi.  

Mặc dù không hiểu nhưng Dương Bách Xuyên có thể nghĩ được, trạng thái hiện tại của Hồ Tiên Nhi liên quan tới khí độc, rất có khả năng người bị trúng độc sẽ khơi gợi sát niệm, đủ các loại ý nghĩ từ sâu bên trong nội tâm, hoặc là nói, Hồ Tiên Nhi đã mất đi ý thức rồi.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.