Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 1607



Trên bầu trời lúc này, cuối cùng Tâm Ma kiếp cũng giáng xuống, tia thiên lôi thứ bảy.  

“Không…”  

Đồng tử của Mặt Sẹo đột nhiên co rút lại, ông ta nhìn từng tia sấm sét dày đặc từ trên trời bổ thẳng xuống, muốn chạy trốn, nhưng sau khi bị Dương Bách Xuyên đâm một kiếm vào lưng, hắn nắm chặt vai ông ta không buông.  

Lúc này, từng tia thiên lôi giáng thẳng lên hai người họ.  

“Ầm ~”  

Giây tiếp theo, trong sự tuyệt vọng của Mặt Sẹo tia lôi kiếp khổng lồ bổ xuống.  

Cả vùng đất giăng đầy lôi điện.  

Trong nháy mắt, thiên lôi cắn nuốt cơ thể Dương Bách Xuyên và Mặt Sẹo.  

Chỉ có thể thấy đường kính của tia lôi điện dày đặc đã lan rộng đến hơn mười mét.  

Cùng lúc đó, trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn có đường kính hơn mười mét.  

Bụi bay đầy trời, lôi điện lượn quanh, nhưng không hề thấy bóng dáng của Dương Bách Xuyên và Mặt Sẹo đâu.  

Ngay sau đó, một lia lôi điện lại bổ xuống từ đám mây trên bầu trời.  

“Ầm ~”  

“Ầm ~”  

Hai tia lôi điện gần như là liên tiếp nhau, bổ thẳng vào giữa hố lớn.  

Đến lúc, này Tam Cửu thiên kiếp của Dương Bách Xuyên cũng đã kết thúc.

Cuối cùng sau khi ba đạo lôi kiếp rơi xuống.  

Thiên kiếp tản đi kết quả chỉ có hai loại.  

Độ kiếp thành công và độ kiếp thất bại.  

Trên mặt đất xuất hiện một cái hố to hơn mười mét, một cơn gió nhẹ thổi qua, bụi đất tan hết.  

Chỉ thấy dưới đáy hố sâu chín mét xuất hiện hai cơ thể cháy đen, hoàn toàn bị biến dạng không thể nhận ra ai với ai.  

Hai người kia không phải ai khác mà chính là Dương Bách Xuyên và Mặt Sẹo.  

Từ bên ngoài nhìn vào thì đều bị cháy đen, không nhúc nhích, trên người còn tỏa ra làn khói xanh.  

Mười lăm phút sau từ lỗ tai một người trong đó đột nhiên chui ra một con côn trùng nhỏ màu ngà sữa.  

Đó không phải là Linh trùng Nhân Diện của Dương Bách Xuyên sao?  

Chắc chắn thi thể người cháy đen này chính là Dương Bách Xuyên, cái còn lại chính là Mặt Sẹo.  

Linh trùng Nhân Diện chui ra khỏi lỗ tai Dương Bách Xuyên, cũng không hề rời đi, mà sau đi đến ấn đường của Dương Bách Xuyên, lại thấy trên người côn trùng tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, lóe sáng theo quy luật.  

Loại tình huống này nếu có người thạo việc ở đây. Chắc chắn sẽ kinh ngạc đây là linh trùng lại dùng sinh mệnh của mình để cứu lấy chủ nhân.  

Ngay sau đó trên cánh tay trái cháy đen của Dương Bách Xuyên cũng xuất hiện ánh sáng bảy màu nhàn nhạt, nhanh chóng hiện rõ hoa văn bình Càn Khôn.  

Hiển nhiên là Dương Bách Xuyên không chết được, nhưng Mặt Sẹo bên cạnh hắn lại không còn chút khí tức nào, chết đến không thể chết lại.  

… …  

Quay trở lại lúc Dương Bách Xuyên bắt lấy tên Mặt Sẹo bị đạo lôi kiếp thứ bảy đánh xuống.  

Lúc Dương Bách Xuyên bắt lấy bả vai tên Mặt Sẹo. Khóe miệng lộ ra nụ cười, hắn biết lần này tên Mặt Sẹo không chết thì cũng phải bị lột da.  

Vì Thiên kiếp sau khi bị người ngoài quấy nhiễu, không chỉ gia tăng uy lực, trừng phạt người ngoài so với người độ kiếp còn kinh khủng hơn.  

Cho nên tên Mặt Sẹo chắc chắn gặp bi kịch.  

Vả lại Dương Bách Xuyên quyết tâm chết không buông tay. Tiếp sau đó hai đạo Thiên kiếp thứ chín liên tục đánh xuống, đưa tên Mặt Sẹo đi thẳng lên Tây Thiên.  

Chính xác mà nói thì đạo lôi kiếp thứ bảy đã phá đi lớp phòng thủ trên người tên Mặt Sẹo, đạo tiếp theo đánh chết hắn, đạo thứ chín thần hồn đều tiêu tán.  

Mà Dương Bách Xuyên cũng chả khá hơn là bao, đạo lôi kiếp thứ bảy hắn đã gắng gượng chống đỡ được, đạo lôi kiếp tiếp theo đánh xuống khiến cơ thể anh có mùi thịt bị nướng, chân nguyên toàn thân cũng bị đánh nát.  

Nhưng mà cho dù như thế, Dương Bách Xuyên vẫn ngoan cường chống đỡ. Vì cơ thể hắn đã quen với sức mạnh lôi kiếp, nên bề ngoài nhìn khá thảm, thật ra trong cơ thể hắn đang liên tục chữa trị.  

Sau khi tia lôi kiếp thứ chín rơi xuống, Dương Bách Xuyên mới mắt tối sầm mất đi ý thức. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.