Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2291



Một nhân vật hùng mạnh như thế, sao nàng ta dám trêu vào chứ?  

Mà nghĩ lại cũng đúng, người ta đã cứu mạng bọn họ, chỉ riêng việc này thôi là đã đủ rồi.  

Ngay từ đầu Vạn Vũ Đồng đã nhận ra giữa Đoan Mộc Uyển Nhi và hai cha con Dương Bách Xuyên có mối quan hệ mật thiết với nhau, bây giờ nghe chính miệng Dương Bách Xuyên tiết lộ Đoan Mộc Uyển Nhi là mẫu thân của hắn, cuối cùng nàng ta đã có thể khẳng định suy đoán trong lòng mình.  

Vạn Vũ Đồng thầm toát mồ hôi lạnh, nói: "Như vậy thì cho dù Dương Bách Xuyên giết Xuân Nhi, nó cũng không còn gì để nói."  

Ban đầu nàng ta còn định nói lý với hắn, còn bây giờ... Chỉ mới nghĩ đến Dương Bách Xuyên thôi mà Vạn Vũ Đồng đã muốn bỏ qua luôn cho xong.  

Đó là một kẻ có thể tiêu diệt Ma Tôn, nàng ta còn chẳng đủ để người ta nhét kẽ răng nữa là.  

Năm xưa nàng ta cứu Đoan Mộc Uyển Nhi một mạng, hôm nay con trai người ta cứu nàng ta một mạng, món nợ ân tình này xem như thanh toán xong.  

Thấy Vạn Vũ Đồng nhượng bộ một cách gượng gạo, Dương Bách Xuyên mới hừ lạnh một tiếng rồi nhìn về phía bọn thị nữ của Vạn Vũ Đồng, bùng nổ uy áp mạnh mẽ đè bẹp lên họ mà không chút do dự.  

"Phịch phịch..."  

Ba thị nữ còn lại cũng không chịu nổi uy áp của Dương Bách Xuyên, đồng loạt quỳ xuống đất.  

Giờ đây, các thị nữ mới vỡ lẽ rằng, hóa ra người mà họ luôn xem là bà già là mẫu thân của Dương Bách Xuyên.  

Người thanh niên tóc trắng tự xưng là Dương Bách Xuyên này là ai?  

Đó là kẻ đã gi ết chết Ma Tôn, là nhân vật cao cao tại thượng đối với họ. Giờ thì cả đám thị nữ đều run bần bật.  

Nhất là Xuân Nhi bị Dương Bách Xuyên tát thẳng vào mặt, nàng ta mặt cắt không còn một giọt máu.  

Bọn họ đã quen thói trịch thượng khi đi theo Vạn Vũ Đồng, bình thường cũng hay chỉ tay năm ngón với Đoan Mộc Uyển Nhi nên đã quen với việc này, nhưng bọn họ đã quên mất rằng ai là người đã cứu mạng họ.  

Dương Bách Xuyên mà không nhận ra đôi nét sợ hãi hiện lên trong ánh mắt của mẫu thân khi bà đứng trước bọn thị nữ của Vạn Vũ Đồng ư?  

Điều này chứng tỏ bốn con tiện tì này thường xuyên chỉ trỏ mẫu thân hắn, thậm chí còn từng sai khiến một cách quá đáng. Phát hiện ấy khiến cho ngọn lửa phẫn nộ phút chốc cháy lên trong lòng Dương Bách Xuyên.  

Mặc dù hắn và mẫu thân cãi nhau nhưng đó chỉ là nhất thời, chung quy đó vẫn là mẫu thân của hắn. Một giọt máu đào hơn ao nước lã, sao anh có thể để mặc bọn thị nữ chỉ trích mẫu thân, liến thoắng sỉ vả chứ?  

Phải biết rằng, đối với Dương Bách Xuyên, tình thân còn vĩ đại hơn cả trời.  

Dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng quyết không cho phép bất cứ kẻ nào đối xử vô lễ với mẫu thân mình.  

Hắn trở tay tát đứa thị nữ này một bạt tai là còn nể mặt Vạn Vũ Đồng đấy, chứ không tát một phát là nàng ta chết luôn rồi.  

Hắn nhận thấy tính cách của Vạn Vũ Đồng thật ra không xấu, hơn nữa cũng xem như ân nhân cứu mạng của mẫu thân, hắn nên giữ sĩ diện cho mẫu thân thì hơn.  

"Trước hết, hôm nay cứu các ngươi là trả lại mối ân tình các ngươi đã cứu mẫu thân ta. Tiếp theo, trên đời này không ai có thể bắt bà ấy làm hạ nhân cả. Giờ ta cho các ngươi hai lựa chọn, muốn đi với ta thì phải quay lại bái mẫu thân ta làm chủ, hoặc là ta sẽ gây khó dễ cho các ngươi, các ngươi tự cút đi, hai bên không nợ nhau."  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói với bốn cô thị nữ nhưng lại nhìn về phía Vạn Vũ Đồng.  

Không nghi ngờ gì nữa, ý của hắn là muốn đi với hắn thì phải bái mẫu thân hắn làm chủ.  

Nghe vậy, Vạn Vũ Đồng giật mình, hơi không chấp nhận được trước lời nói của Dương Bách Xuyên, nàng ta chỉ muốn xoay người rời khỏi đây ngay nhưng lại không dám.  

Thứ nhất, nơi này là địa giới của châu Tây Sơn, dù là quay lại Ma Quật hay đi châu Tây Sơn như nàng ta biết sẽ không dễ dàng với thân phận nhạy cảm của mình.  

Giả sử trở về hang Ma Vương thì bây giờ hang thứ ba mươi lăm của bọn họ đã bị Ma Tôn lật đổ, sau khi trở về hang Ma Vương, một nữ tử như nàng ta sẽ bị kẻ khác ngấu nghiến sạch không còn một miếng xương nào, sớm muộn gì cũng trở thành đồ của người khác mà thôi. Nàng quá hiểu hang Ma Vương rồi.  

Thứ hai, nếu như đi châu Tây Sơn một mình thì cũng chẳng có mục tiêu gì để đi, đi trong châu Tây Sơn bát ngát mà không có lấy một tấm bản đồ thì rất nguy hiểm. Cô và bọn thị nữ xuất thân từ hang Ma Vương, khí tức trên người chứa đựng khí  m Sát, là ma đạo trong mắt tu sĩ Sơn Hải Giới, cũng sẽ chẳng có kết cục tốt là bao.  

Thứ ba, Vạn Vũ Đồng nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của Dương Bách Xuyên, nàng ta sợ rằng bây giờ chỉ cần mình nói một chữ không thôi là Dương Bách Xuyên sẽ hạ độc thủ với mình ngay. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.