Trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, hắn phát hiện Trịnh Diêm Vương đã chết rồi.
Phút chốc này, hắn coi như đã hiểu được sự kh ủng bố của quạt Phong Lôi trong tay Tiền Bất Nhẫn.
Mà lúc này, hắn đã xông đến chỗ cách Tiền Bất Nhẫn năm mét, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Khóe miệng Dương Bách Xuyên co giật.
Tiền Bất Nhẫn lại cười nham hiểm với hắn, giơ quạt Phong Lôi trong tay lên.
Dương Bách Xuyên thấy Tiền Bất Nhẫn cười nham hiểm giơ quạt Phong Lôi về phía mình, lúc này lông tơ của hắn đột nhiên dựng đứng, không còn tự tin như trước nữa.
Nói không phải giỡ chứ ngay cả Trịnh Diêm Vương đường đường là tu vi Phân Thần cảnh sơ kỳ còn bị một nhát quạt của Tiền Bất Nhẫn tiêu diệt, mặc dù hắn ngộ ra kiếm trận Nhất kiếm Tứ Hắc Liên, nhưng vẫn chưa đến mức mù quáng coi mình là kẻ vô địch
Lúc này, hắn không chút do dự mà giơ kiếm Đồ Long lên phản kích.
“Kiếm quyết Hắc Liên, kiếm trận Hắc Liên.”
Advertisement
Dương Bách Xuyên ra đòn nhanh như tia chớp, sợ chậm một bước sẽ bị Tiền Bất Nhẫn chiếm thế thượng phong, quạt hắn một nhát bay đi.
Một kiếm ra bốn đoá Hắc Liên lập tức hình thành.
Mà Tiền Bất Nhẫn cũng khẽ quát: “Phong Lôi trỗi dậy ~”
Vẫn là gió lốc cường đại đột nhiên hình thành, kèm theo tiếng rít gào dữ dội.
“Vù vù ~”
“Rầm rầm~”
Có tiếng rít gào của gió và tiếng sấm của tia chớp.
Nhanh chóng mà đến.
Gần như hai người đều đồng thời thi triển ra thần thông của mình.
Đối mặt với khí thế hùng hậu của vòi rồng xen lẫn lôi điện gào thét mà tới, sắc mặt Dương Bách Xuyên nghiêm trọng, hắn không biết kiếm trận Hắc Liên của mình có thể ngăn cản được Phong Lôi trỗi dậy của Tiền Bất Nhẫn hay không, lúc này trong lòng hắn thực sự không chắc chắn.
Mặc dù hắn vừa mới ngộ ra kiếm trận Hắc Liên vô cùng cường đại, thế nhưng trong cảm giác của hắn, Phong Lôi trỗi dậy của Tiền Bất Nhẫn mạnh mẽ lạ thường.
Bàn về khí tức thì còn mạnh hơn kiếm trận Hắc Liên của hắn.
Hắn biết đây là do khoảng cách về tu vi.
Quả nhiên tu luyện càng đến giai đoạn cuối, khoảng cách một tiểu cảnh giới cũng khác nhau một trời một vực.
Phông Lôi trỗi dậy của Tiền Bất Nhẫn thật sự rất mạnh, nhưng Dương Bách Xuyên biết rõ, cho dù pháp bảo có mạnh đến đâu đều cần thực lực tu vi của bản thân người đó thi triển phát huy.
Tu vi của Tiền Bất Nhẫn là Phân Thần cảnh trung kỳ, còn có thêm quạt Phong Lôi, lão đương nhiên có thể phát huy ra uy lực của quạt Phong Lôi không hề yếu.
Giờ khắc này, trong lòng Dương Bách Xuyên lại không còn chút sức lực nào.
Nhưng đã phóng lao thì phải theo hắn, hắn không có đường lui, không được cũng phải được.
Một đòn này kiên định không chừa đường lui nào cho hắn.
Trước Thần Điện, cuồng phong bạo phát, bầu trời cũng âm u theo.
Một đám thuộc hạ mà Tiền Bất Nhẫn triệu tập đến cũng vô thức lui về phía sau.
Sắc mặt của Mạnh Trường Thanh và Dương Vấn Thiên nghiêm trọng, Mạnh Trường Thanh nhíu mày muốn xông lên nhưng lại bị Dương Vấn Thiên ngăn lại nói: “Hiện tại đừng đi, đi cũng vô ích, ta thấy kiếm trận Hắc Liên của tiểu tử Xuyên cũng không thể khinh thường, dù sao cũng đã chống lại, cứ nhìn bọn họ đọ sức rồi nói sau, chờ lát nữa không chống nổi một đòn này thì chúng ta liều mạng.”
Trong ánh mắt của Mạnh Trường Thanh tràn ngập lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn dừng lại, lão cũng biết Dương Vấn Thiên nói rất đúng, hiện giờ trên người hai người bọn họ vẫn còn thương tích, xông lên cũng không ngăn cản được.
......
Trong lúc đó, Dương Bách Xuyên đối mặt với vòi rồng của Tiền Bất Nhẫn đang gào thét mà đến, ý niệm vừa động làm bốn đóa Hắc Liên toả ra, trong nháy mắt đã bao vây vòi rồng công kích của Tiền Bất Nhẫn ở trong kiếm trận Hắc Liên.
Nhưng trong nháy mắt bao vây vòi rồng, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Hắn cảm nhận được rõ ràng vòi rồng của Tiền Bất Nhẫn tràn ngập sức mạnh cuồng bạo vô cùng cường đại, làm cho kiếm trận Hắc Liên của hắn thoáng rung chuyển.
Dương Bách Xuyên hạ quyết tâm: “Nổ tung~” Lúc này cũng chỉ có thể kích nổ kiếm trận Hắc Liên để chống lại vòi rồng của Tiền Bất Nhẫn.