Hơi thở Hồng Hoang rất độc đáo, mặc dù cũng là lực lượng cường đại trong thiên địa nhưng lại vượt xa linh khí thiên địa, đó chính là sức mạnh của hơi thở Hồng Hoang thời viễn cổ.
Phần lớn đồ vật đến từ thời đại Hồng Hoang chỉ tồn tại giống như Thủ Cốt dưới dạng truyền thừa.
Trước kia Dương Bách Xuyên từng nghe sư phụ Vân Thiên Tà nói qua sức mạnh Hồng Hoang, vì vậy nên hắn biết lúc này hơi thở toát ra từ trong xương tay chính là hơi thở Hồng Hoang.
Không nghĩ đến sau khi hắn triệu hồi Thủ Cốt ra truyền chân khí vào, nó lại tản mát ra hơi thở Hồng Hoang cường đại đến như vậy.
Điều này làm cho Dương Bách Xuyên vừa mừng vừa sợ.
Xem ra sau khi luyện hóa xương tay có thể tăng lên uy lực của thần thông Thủ Cốt.
Trong bóng đêm, xương tay phải của Dương Bách Xuyên phát ra ngân quang, lóe lên như ngọn đèn tỏa sáng trong bóng đêm vô tận.
Thời gian dần trôi, Dương Bách Xuyên truyền tất cả chân khí trong thiên địa vào trong xương tay.
Advertisement
Lần này xương tay giống như người đàn ông khỏe mạng nhịn đói ba ngày, không hề từ chối chân khí mà Dương Bách Xuyên truyền đến, có bao nhiêu hấp thu bấy nhiêu, cắn nuốt tất cả vào trong.
Trước kia Dương Bách Xuyên không phát hiện xương tay có thể hấp thu được nhiều chân khí như vậy.
Bình thường muốn thi triển thần thông Thủ Cốt cần phải có môi giới, không cần hấp thu quá nhiều chân khí của chính mình, hiện tại lại khác, tất cả chân khí dùng để luyện hóa đều bị xương tay cắn nuốt.
Lầm bẩm: “Ta muốn xem xem ngươi có thể cắn nuốt bao nhiêu chân khí?”
Sau khi chín phần chân khí trong đan điền của hắn bị xương tay hấp thu, trong lòng Dương Bách Xuyên chấn động mạnh. Phải biết rằng hiện tại hắn chính là Xuất Khiếu đại viên mãn, chân khí trong đan điền nhiều gấp năm lần người thường.
Chân khí khổng lồ như vậy, mặc dù xương tay hấp thu không nhanh nhưng lại có thể cắn nuốt hết vào.
Điều làm Dương Bách Xuyên buồn bực là sau khi chân khí khổng lồ bị xương tay hấp thu, xương tay vẫn không có biến hóa gì cả.
Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, không có gì thay đổi chính là biến hóa lớn nhất.
Bởi vì chân khí của hắn là thật sự, xương tay cũng ở trong tay mình, lại còn dung hợp vào trong tay phải của chính mình, chân khí chảy hết vào trong xương tay không chút bỏ sót, đây mới là chỗ quỷ dị.
Dương Bách Xuyên trở lên quật cường, bắt đầu ăn linh đào bổ sung chân khí, tiếp tục chuyển chân khí vào trong xương tay, hắn cũng không tin xương tay vẫn không thay đổi.
Trong hồ Càn Khôn đã tích lũy mấy ngàn linh đào, có rất nhiều linh khí đủ để bổ sung cho chân khí trong cơ thể, Dương Bách Xuyên không hề lo lắng vấn đề chân khí bị khô cạn.
Trên núi linh đào trong không gian hồ Càn Khôn có chín cây linh đào, mỗi một cây linh đào có chín viên linh đài, tích lũy hơn một ngàn linh đào bảo tồn trong không gian hồ Càn Khôn. Chỉ cần tưới nước Sinh Mệnh cho cây linh đào, linh đào có thể không ngừng kết trái, vì vậy Dương Bách Xuyên không sợ không có linh khí.
Một viên hai viên…
Chẳng mấy chốc đã tiêu hao một nửa số linh đào tích lũy.
Điều này làm khóe miệng của Dương Bách Xuyên co giật, CMN, đây không phải xương tay, thứ này là Tì Hưu mới đúng.
Trong lòng nói thầm nhưng vẫn không dừng truyền chân khí.
Sau khi viên linh đào thứ sáu trăm bị hấp thu, đột nhiên ngân quang trên xương tay bùng nổ, chợt lóe rồi biến mất, lại khôi phục lại bình thường.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại thấy được hình như trên xương tay xuất hiện một văn lạc màu vàng nhạt, hơn nữa xương tay màu trong suốt cũng hiện lên vầng sáng màu vàng nhạt.
Nhưng… Vẫn không dừng hấp thu chân khí.
Sau khi tiêu hóa viên linh đào thứ tám trăm, xương tay bùng nổ lần thứ hai, đạo văn lạc thứ hai xuất hiện, vẫn là màu vàng, nhưng vầng sáng đậm hơn, từ màu bạc chuyển thành màu vàng.
Tốc độ hấp thu chân khí dần chậm lại, nhưng vẫn không dừng việc hấp thu.
Dương Bách Xuyên tiếp tục…
Sau khi tiêu hao 1001 viên linh đào, một sự thay đổi lớn xuất hiện.
“Ầm ~”
Dòng văn lạc thứ ba xuất hiện, bùng nổ vang đội hơn hai lần trước.
Lúc này toàn bộ xương tay hóa thành màu vàng thuần khiết, từ màu trong suốt hóa thành màu vàng ròng, vầng sáng cũng chuyển từ màu bạc thành màu vàng.
Cuối cùng dừng hấp thu chân khí.
Dương Bách Xuyên cũng nhẹ nhàng thở ra, số linh đào còn lại trong không gian hồ Càn Khôn cũng không còn mấy, chỉ còn lại bảy viên, nếu tiếp tục hấp thu, hắn cũng chỉ có thể mạnh mẽ dừng lại.