Lúc này tên họ Dương nào đó đã tươi cười đi vào đại sảnh phòng họp trên thuyền phi hành. Hắn biết mình không quen vị thiên tài nào ở đây cả, nhưng hắn vẫn đi vào bởi vì trong lòng khó chịu. Tự dưng mọc ra một tên thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung gì đó, lại còn là vị hôn phu của Diệp Vô Tâm. Đùa gì thế?
Hắn tính toán muốn đi quấy rối, hay nói chính xác hơn là đi xem tình huống thế nào. Dù sao Diệp Vô Tâm cũng ở đây, nơi này là thuyền phi hành của thương hội Thiên Diệp, xông vào thì xông vào thôi, có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Trong mắt hắn, những người được gọi là thiên tài này chẳng là cái thá gì, hắn chỉ muốn đi xem thử mà thôi.
"Ngươi là ai? Ai cho ngươi vào đây? Đi ra ngoài!"
Dương Bách Xuyên vừa bước vào đại sảnh, tức thì một tiếng quát vang lên.
Dương Bách Xuyên bị quát nhưng không giận chút nào, chỉ khẽ mỉm cười bảo: "Tại hạ là Dương Bách Xuyên. Cửa không đóng, vả lại các vị có thể tới, vì sao ta không thể tới?"
Advertisement
Trong phòng có sáu người gồm hai nữ bốn nam, Diệp Vô Tâm cũng nằm trong số đó.
Sáu người ngồi xếp bằng, trên cùng là một thanh niên mặc đồ đen, xem ra là người đứng đầu trong sáu người này. Hơn nữa, Dương Bách Xuyên cảm nhận được người này có tu vi cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, nếu hắn không đoán sai thì chắc là Quan Thiên Ngạo của Bổ Thiên Cung.
Mọi người khắp Sơn Hải Giới đều biết thế lực đứng đầu ngoài sáng chính là Bổ Thiên Cung. Thanh niên mặc đồ đen có vẻ ngoài hai bảy hai tám tuổi, Dương Bách Xuyên đoán là người của Bổ Thiên Cung.
Về phần năm người còn lại, ngoài Diệp Vô Tâm ra còn một cô gái khác. Cô gái này cũng là cảnh giới Phân Thần sơ kỳ. Nàng ngồi cùng Diệp Vô Tâm, xem ra quan hệ không tệ, cũng là một mỹ nhân hàng đầu.
Thanh niên đầu trọc quát Dương Bách Xuyên mặc chiến giáp vàng, đôi mắt to như mắt trâu, tu vi đang ở cảnh giới Xuất Khiếu đại viên mãn nhưng khí tức mạnh hơn các tu sĩ cùng cảnh giới mà Dương Bách Xuyên từng gặp.
Người ngồi bên dưới gã đầu trọc là một chàng trai ăn mặc rách rưới như ăn mày, tay bưng hồ lô rượu uống một mình, dáng vẻ híp mắt say quắc cần câu. Dương Bách Xuyên thấy vậy thì không để ý nữa. Thoạt nhìn đối phương chỉ là cảnh giới Xuất Khiếu đại viên mãn, nhưng lại mang đến cho Dương Bách Xuyên hơi thở nguy hiểm.
Hai người khác là cặp sinh đôi, thân hình mập mạp. Hai người ngồi trông như hai núi thịt. Một người mặt lạnh như tiền, có vẻ nghiêm túc. Người kia thì trái ngược, nếu không có tóc thì chẳng khác gì phật Di Lặc sống sờ sờ.
Cặp sinh đôi này đều có cảnh giới tu vi Xuất Khiếu đại viên mãn, xem ra tu vi khí tức yếu nhất trong mấy người.
Dương Bách Xuyên tùy tiện đi vào, ngoài thanh niên đầu trọc quát to, mấy người khác đều đang quan sát hắn.
Trong mắt bọn họ, Dương Bách Xuyên là tu vi cảnh giới Phân Thần sơ kỳ, vì vậy lần này bọn họ không có hành động gì bất thường. Nếu là người khác thì bọn họ đã ra tay đánh bay ra ngoài từ lâu rồi.
Diệp Vô Tâm ngây ra một lúc rồi đứng dậy hỏi: "Sao ngươi lại chạy đến đây?"
"Ta tới tìm ngươi nói chuyện. Các ngươi đang bận à?" Tên họ Dương nào đó biết rõ rồi còn hỏi, sau đó hắn giả ngu: "Không có việc gì đâu, các ngươi nói tiếp đi, cứ coi như ta không tồn tại. Ta chờ các ngươi nói xong."
Hắn vừa dứt lời, năm người khác đều thay đổi sắc mặt. Thằng nhãi này ngu ngốc hay là muốn gây rối thế?
Diệp Vô Tâm cũng cười bất đắc dĩ, đang định nói chuyện với Dương Bách Xuyên thì thanh niên mặc áo đen ngồi trên cùng đã lên tiếng.
"Vô Tâm, vị huynh đệ này là ai vậy? Sao không giới thiệu cho chúng ta?" Hắn ta nở nụ cười, lời nói hòa nhã, gọi Vô Tâm vô cùng thân thiết.
Nhưng lọt vào tai Dương Bách Xuyên thì có phần u ám.
"À, hắn... hắn là bạn của ta, tên là Dương Bách Xuyên." Diệp Vô Tâm thoáng khựng lại giây lát rồi mới giới thiệu cho Dương Bách Xuyên: "Bách Xuyên, vị này là Quan Thiên Ngạo, thiếu cung chủ của Bổ Thiên Cung." Nàng chỉ vào thanh niên mặc đồ đen ngồi trên cùng.
Tiếp đó, nàng nhìn cô gái mặc đồ trắng hệt như nàng tiên ở bên cạnh: "Vị này là Hạ Thiền, đồ đệ số một của cung chủ thần cung Băng Tuyết... Vị này là Lâu Mãn núi Thần Binh... Cung Thủ dãy Vân Vụ... Hai huynh đệ Thạch Sơn và Thạch Thủy thuộc Song Thiên Môn. Tất cả đều là thiên tài trẻ tuổi của các thế lực siêu nhiên ở Sơn Hải Giới..."
Dương Bách Xuyên ghi nhớ tên của từng người, thầm nghĩ quả nhiên Sơn Hải Giới không đơn giản như bề ngoài. Diệp Vô Tâm dùng hai chữ siêu nhiên đã đủ để chứng minh những thế lực này mới là thế lực đứng đầu Sơn Hải Giới.
Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên bất ngờ là hắn gặp được người mình muốn tìm - Hạ Thiền của thần cung Băng Tuyết.
Khi xưa, trong sơn động của Hầu Đậu Đậu ở quê, hắn nhận được truyền thừa của Tư Không Nguyên - người tu chân đến từ Sơn Hải Giới. Nhưng một sợi thần hồn của Tư Không Nguyên chỉ đưa ra một yêu cầu là nếu như sau này hắn có thể tới Sơn Hải Giới thì hãy tìm một cô gái tên Hạ Thiền của thần cung Băng Tuyết, chuyển tới nàng một câu. Bây giờ cô gái bên cạnh Diệp Vô Tâm không chỉ là người của thần cung Băng Tuyết, mà còn tên là Hạ Thiền.
Tuy tu vi của mấy người không tệ, cũng được coi là nhân vật thiên tài, nhưng Dương Bách Xuyên không quan tâm. Hắn của hiện tại coi thường thực lực của những thiên tài này.