*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Bây giờ, ngươi còn giả vờ bình tĩnh sao?” Quan Thiên Ngạo cười nham hiểm, hắn nhấc đao đi từng bước từng bước tới: “Nơi này chính là chân thân của Thao Thiết, ngươi không nhìn thấy xương trắng khắp nơi xếp thành núi sao? Huyết sát và Uy áp cường đại vô cùng, không có Tiên Bảo hộ thân, tiểu tử ngươi sẽ bị đè bẹp.
Ngươi tiến vào đây có thể nói là một sai lầm, bản thiếu gia còn định sau khi lấy được mảnh vỡ Thiên Trảm sẽ tìm ngươi tính sổ, không ngờ ngươi lại tự vác xác tới đây, không có Tiên Bảo hộ thân chống đỡ huyết sát và uy áp, bản thiếu đây sẽ từng đao từng đao gi ết chết ngươi, haha...
Còn mỹ nhân Hạ Thiền kia, nói thật cho ngươi biết, nàng ta bị bản thiếu giấu ở một nơi trong bí cảnh Thao Thiết, đợi sau khi lấy được mảnh vỡ Thao Thiết, bản thiếu sẽ đi thương yêu nàng ta thật tốt, tiểu tử ngươi không cần phải bận tâm.
Bây giờ đến lúc tính sổ món nợ giữa hai chúng ta, hủy diệt một phân thân của bản thiếu, ngươi nói xem, ta phải giết ngươi như thế nào cho thỏa đáng đây?”
Quan Thiên Ngạo rõ ràng là không hề sợ hãi, hơn nữa hắn có vẻ như hiểu rất rõ về nơi này, nghe hắn ta nói như vậy, Dương Bách Xuyên có chút sợ hãi.
Theo những gì Quan Thiên Ngạo nói, đây là nơi ở của chân thân Thao Thiết, chẳng trách khắp nơi đều là núi xương trắng không có lấy một ngọn cỏ, hóa ra là xương của hung thú Thao Thiết.
Nơi này phải có tới bao nhiêu con Thao Thiết?
Quả nhiên là tung tích của Hạ Thiền có liên quan tới Quan Thiên Ngạo, hắn ta giấu nàng ở một nơi nào đó trong bí cảnh Thao Thiết, chẳng trách hắn không tìm được Hạ Thiền.
Còn một chuyện khác khiến Dương Bách Xuyên kinh sợ đó là, huyết sát và uy áp trong vô hình ở nơi này cần có lực lượng của Tiên Bảo hộ thân chống đỡ, hiện tại xem ra Quan Thiên Ngạo không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào là bởi vì trong tay hắn có thanh đại đao kia.
Nhìn Quan Thiên Ngạo cười nham hiểm bước tới, Dương Bách Xuyên sợ hãi là một chuyện, nhưng nếu nói hắn hoàn toàn không có năng lực ra tay...đây là chuyện không thể.
Càn Khôn Tạo Hóa Quyết là công pháp tối cao, trong lúc vận công chống đỡ huyết sát và uy áp, theo thời gian trôi qua hắn sẽ dần thích ứng, Quan Thiên Ngạo kinh thường đúng như hắn mong muốn.
Ngoài mặt thì Dương Bách Xuyên giả vờ như bị uy áp đè đến hô hấp cũng khó khăn, nhưng lại âm thầm nhấc kiếm Đồ Long trong tay chỉ đợi lệnh.
Cho dù hắn không đánh lại thì bình Càn Khôn vẫn còn Mai tỷ trợ thủ, hơn nữa hắn đã dặn Ngô Mặc Thu, không chừng giây sau nàng đã tiến vào cũng nên.
Quan Thiên Ngạo muốn gi ết chết hắn, trùng hợp hắn cũng có suy nghĩ như vậy.
Điều duy nhất khiến Dương Bách Xuyên lo lắng là, uy lực thanh đại đao trong tay Quan Thiên Ngạo quả thật rất cường đại, cộng thêm Tiên Bảo dường như là cố tình bay từ chân thân Thao Thiết ra ngoài quảng trường, nơi này ngoại trừ uy lực cường đại thì hắn không còn chịu ảnh hưởng của uy áp nữa, nếu như đánh thật thì Dương Bách Xuyên cũng không biết, kiếm kỹ của mình có áp chế được đại đao của Quan Thiên Ngạo hay không.
Có điều, hiện tại hắn cũng chỉ có thể liều mạng đánh một trận.
Hắn không tin là mình không làm gì được một Phân Thần cảnh sơ kỳ như Quan Thiên Ngạo, ưu thế của con hàng này chỉ là quen thuộc với bí cảnh Thao Thiết mà thôi.
“Đi chết đi ~”
Khi khoảng cách chỉ còn sáu mét, Quan Thiên Ngạo thận trọng dừng bước mà không tiến lại Dương Bách Xuyên, ngay tức thì, hắn ta bổ một đao về phía Dương Bách Xuyên. Tiên Bảo đại đao sắc bén, đao khí ba trượng mang theo tiếng xé gió chém xuống.
Mà Dương Bách Xuyên cũng gầm lên một tiếng, hắn đã có chuẩn bị từ sớm: “Phong Vân kiếm ~ Chém ~”
Chiêu thức thứ hai của kiếm kỹ Toàn Phong, chín trăm kiếm hợp thành một kiếm, tuyệt đối không phải chỉ để giỡn chơi.
Một kiếm chém ra có uy lực phi phàm.
Một đao một kiếm chạm nhau.
“Ầm ~”
Tiếng nổ vang lên.
Quan Thiên Ngạo thay đổi sắc mặt, không ngờ dưới uy áp khổng lồ mà Dương Bách Xuyên vẫn có thể thi triển ra kiếm kỹ cường đại như vậy, điều này khiến hắn ta kinh hãi.
Dương Bách Xuyên bị ảnh hưởng bởi sóng khí dao động, khi chống đỡ uy áp hắn đã mất đi thăng bằng, bay ngược ra ngoài.
Khóe mắt hắn liếc thấy Quan Thiên Ngạo giơ đại đao chắn trước mặt, có vẻ như cũng không bị ảnh hưởng nhiều, ngược lại hắn ta còn theo sát phía sau, cầm đao xông tới.