Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2520



Một tiện dân có thể giế t chết Phân Thần đại viên mãn, Trang Tất Phương hắn không thể nào đối phó, huống hồ còn thêm một chim thần Phượng Hoàng và một con vượn.  

Ba phân thân thêm thực thể là bốn, hai trong số đó xông về hướng Hầu Đậu Đậu, một xông tới Dương Bách Xuyên, còn lại là bay về phía tiểu Phượng Hoàng.  

Dương Bách Xuyên híp mắt, kiếm Đồ Long trong tay lóe lên, hắn lắc mình chém xuống, Trang Tất Phương có thể xuất ra ba phân thân cũng nằm ngoài dự liệu của hắn, trong lòng thầm nghĩ Tu Chân Giới đúng là phi phàm, một tu sĩ Phân Thần hậu kỳ đã có thể tu thành ba phân thân.  

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tu chân giả tu được ba phân thân.  

“Phụt ~”  

Kiếm khí cường đại chém tới, kiếm của Dương Bách Xuyên đã gi ết chết một Trang Tất Phương.  

“A~”  

Một kiếm chém xuống, trong lòng Trang Tất Phương vốn đã sợ hãi, cộng thêm việc Dương Bách Xuyên gi ết chết tu chân giả Phân Thần hậu kỳ không chút trở ngại, chỉ với một kiếm.  

Trong tiếng kêu gào thảm thiết, Trang Tất Phương hóa thành sương máu.  

Một phân thân bị diệt.  

Đúng như Dương Bách Xuyên đã dự đoán, phân thân mà tu sĩ Phân Thần cảnh tu thành vốn dĩ là một mạng, cho dù thực thể bị giết thì vẫn có thể dùng phân thân để thay thế bổn mạng, vậy nên không chết được.  

Cũng vào lúc này, tiểu Phượng Hoàng phun ra một ngọn lửa, trực tiếp thiêu chết một phân thân của Trang Tất Phong.  

Bên phía Hầu Đậu Đậu thì yếu hơn một chút, có hai Trang Tất Phương đang đối phó với hắn, vừa xông tới, Hầu Đậu Đậu đã bị Trang Tất Phương đánh bay ra ngoài.  

Gần như cùng lúc, Dương Bách Xuyên lắc mình chém tới công kích của Trang tất Phương.  

“Phong Nhẫn Kiếm ~ Chém ~”  

Ngay lập tức, chín đạo kiếm khí chém tới hai Trang Tất Phương.  

“Phụt phụt ~”  

Một trong hai Trang Tất Phương phun ra máu, ngã lăn trên mặt đất, nhưng người còn lại tỏa ra ánh sáng bạc, ngăn chặn kiếm khí của Dương Bách Xuyên, mặc dù cũng nôn ra máu nhưng không chết, ngược lại hắn ta còn bay ra ngoài rồi gầm lên: “Huyết Độn.”  

Trong nháy mắt, Trang Tất Phương còn lại đã hóa thành một màn sương máu, bay ra ngoài bầu trời, biến mất không thấy tăm hơi.  

Tiểu Phượng Hoàng vỗ cánh định đuổi theo, Dương Bách Xuyên ngăn lại nỏi: “San Hồng, không cần đuổi, đối phương dùng thuật Huyết Độn, không đuổi kịp đâu, hắn ta bị kiếm khí gây thương tích, cộng thêm thuật Huyết Độn, cho dù có chạy thì cũng không sống lâu được.”  

Rõ ràng, bổn mạng của Trang Tất Phương đã chạy thoát.  

Cũng tệ lắm, gi ết chết ba phân thân của Trang Tất Phương, bốn gã tay sai, bổn mạng của gã cũng bị thương nặng.  

Sau trận chiến lần này, Dương Bách Xuyên cũng có nhận thức rõ hơn về tu chân giả ở Tu Chân Giới.  

Quả thật, nếu so sánh thì mạnh hơn tu sĩ của Sơn Hải Giới rất nhiều, nhưng thực lực của hắn cũng không yếu, đối phó với Trang Tất Phương chưa tu luyện thành Ngũ Hành Phân Thân, bản thân hắn không có chút áp lực nào, hắn chỉ sợ gặp phải Phân Thần cảnh Ngũ Hành Phân Thân, hoặc là Phân Thân Cửu Tôn mà thôi.  

Đương nhiên nếu như gặp phải cao thủ Hợp Thể cảnh, lúc đó hắn bỏ chạy là được.  

Hôm nay giế t chết được lão giả Phân Thần đại viên mãn là có hai lý do, một là linh thức và chân khí của hắn cao hơn gấp mười lần so với những tu sĩ đồng cảnh giới, hai là do lão giả kia xem thường hắn, lơ là khiến cho Dương Bách Xuyên lợi dụng sơ hở rồi bị giết.  

Dương Bách Xuyên biết, nếu thật sự đối mặt với tu chân giả Phân Thần cảnh, mặc dù hắn có thể g iết chết, nhưng chắc chắn không phải một kích là có thể giết được.  

Còn có điều kiện quan trọng nhất, đối phương phải là Phân Thần cảnh bình thường, vẫn chưa tu luyện thành Ngũ Hành Phân Thân và Phân Thân Cửu Tôn.  

Sau này, bất kể là tu vi hay thực lực như thế nào thì đều không thể coi thường.  

Dương Bách Xuyên nghĩ, hắn vẫn nên tu luyện phân thân, nâng cao tu vi mới được, hiện tại tu vi của hắn mới chỉ là Phân Thần sơ kỳ, sau này lăn lộn ở Tu Chân Giới sẽ rất khó khăn.  

Dương Bách Xuyên bảo Hầu Đậu Đậu thu dọn chiến trường, hắn cũng không từ bỏ phúc lợi này.  

Hiện tại, linh thạch trên người cũng không nhiều, Dương Bách Xuyên cảm thấy mình rất nghèo, cho nên nhất định phải vơ vét trên người lão giả và ba gã Phân Thần sơ kỳ kia.  

Một lúc sau, Hầu Đậu Đậu đưa cho Dương Bách Xuyên bốn cái nhẫn không gian.  

Dương Bách Xuyên cầm lấy nhẫn không gian của lão giả, rót linh khí vào trong xem thử.  

Hắn phát hiện, bên trong có năm năm viên linh thạch trung phẩm, mười viên linh thạch thượng phẩm, có cả linh dược và đan dược nhưng không phải hàng có giá trị.  

Dương Bách Xuyên còn thấy một miếng ngọc giản, sau khi kiếm tra thì sắc mặt hắn thay đổi, trong lòng sinh ra một dự cảm không lành. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.