Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2563



Thương Vũ Tình tuy ngây thơ nhưng không ngu ngốc. Nàng nghĩ đến đại sư tỷ và sư môn, nghĩ đến đại nghĩa. So với công ơn chăm sóc của đại sư tỷ suốt mấy nghìn năm và đại ân đại đức của sư môn, song tu có là gì đâu?  

Huống chi nàng cảm thấy tổ sư thúc không phải người xấu, hơn nữa không hiểu sao nàng còn hơi vui mừng.  

Dương Bách Xuyên sửng sốt: "Ngươi không hối hận chứ?"  

"Tình Nhi không hối hận, xin tổ sư thúc đồng ý. Ta muốn trở nên mạnh mẽ, ta muốn giúp đỡ sư môn và sư tỷ." Lúc nói những lời này, mặt Thương Vũ Tình đỏ bừng.

Đối với tên họ Dương nào đó mà nói, giúp Thương Vũ Tình thức tỉnh huyết mạch là chuyện vô cùng đau khổ.  

Bởi vì trong bí pháp không chỉ cần âm dương giao hợp, mà còn phải phân ra lượng lớn tinh lực để kích hoạt huyết mạch của nàng. Đây là một quá trình vô cùng tiêu hao sức mạnh thần hồn.  

Trong tình huống này, âm dương giao hợp chỉ là chất dẫn mà thôi, làm gì có cơ hội hưởng thụ, cho nên hẳn là đau khổ.  

Điều quan trọng nhất trong bí pháp này là kích hoạt huyết mạch Tiên Thiên, tên họ Dương nào đó cũng chẳng hưởng thụ niềm vui được. Bởi vì một khi xảy ra sự cố, người đầu tiên gặp xui xẻo chính là hắn.  

Vừa phải sử dụng chân khí kích hoạt huyết mạch của Thương Vũ Tình, vừa phải nâng cao sức mạnh thần hồn củng cố nguyên thần, không được phân tâm.  

...  

Sau khi Thương Vũ Tình hiểu rõ, nàng theo Dương Bách Xuyên tới một khoảng không gian trong bình Càn Khôn.  

Nói đúng hơn là một căn phòng do tên họ Dương nào đó dùng pháp lực dựng nên. Mặc dù bình Càn Khôn có nhiều bí ẩn mà hắn không biết, nhưng hắn vẫn là chủ nhân của không gian bình Càn Khôn, là chúa tể nơi này. Đối với hắn mà nói, xây một căn phòng chỉ là chuyện nhỏ.  

Sau khi vào trong, hắn vung tay lên, một chiếc giường lớn xuất hiện.  

Lúc này gương mặt Thương Vũ Tình nóng hầm hập, trong đầu tràn ngập hình ảnh ngượng ngùng ghi trong cuốn bí điển song tu kia, từng màn xuân cung đều diễn ra trên giường lớn đấy.  

Nàng run rẩy nhắm mắt lại, sau đó hạ quyết tâm, phất tay cởi sạch đồ trên người.  

Một khi đã lựa chọn, nàng sẽ không hối hận.  

Tên họ Dương nào đó vừa quay đầu thì nhìn thấy Thương Vũ Tình trần truồng đứng phía sau. Nhìn thân hình bốc lửa của nàng, suýt chút nữa thì hắn không nhịn được chảy máu mũi.  

Nếu không phải hoa văn trên mặt Thương Vũ Tình khiến nàng trông có phần yêu dị, thì tên họ Dương nào đó đoán chừng lúc này hắn đã mất khống chế trước mặt nàng rồi.  

Hoa văn yêu dị khiến người ta sợ hãi trên gương mặt nàng giúp hắn giữ được tỉnh táo.  

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, dồn sự chú ý lên hoa văn trên người Thương Vũ Tình, bởi vì tiếp theo đây mới là chuyện quan trọng.  

Hoa văn trên người Thương Vũ Tình là yếu tố mấu chốt để thức tỉnh huyết mạch Tiên Thiên. Theo bí pháp mà sư phụ để lại, trước tiên hắn phải ra tay từ hoa văn huyết mạch trên người Thương Vũ Tình, tìm ra cốt lõi của hoa văn, sau đó dùng thần hồn cường đại củng cố căn cơ cốt lõi của hoa văn huyết mạch rồi mới song tu, từ từ kích hoạt thức tỉnh huyết mạch của nàng.  

Khi ánh mắt nóng bỏng của Dương Bách Xuyên nhìn vào Thương Vũ Tình, tim nàng càng đập nhanh hơn, nàng bất giác cúi đầu.  

Lúc này tên họ Dương nào đó biết là đã đến lúc mình chủ động ra tay. Hắn bước tới ôm lấy Thương Vũ Tình, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường lớn, dặn dò nàng khoanh chân ngồi vững, bảo vệ tâm thần.  

Tiếp đó, hắn ngồi sau lưng nàng. Đúng như Thương Vũ Tình nói, hoa văn trên mặt nàng đã lan khắp lưng, kéo dài từ má trái xuống cổ lại tới lưng.  

Những hoa văn này tạo thành một vòng tròn trên làn da trắng nõn của Thương Vũ Tình, càng giống một trận pháp hoa văn phức tạp hơn. Việc Dương Bách Xuyên phải làm là tìm ra điểm căn nguyên của hoa văn rồi dùng thần hồn cố định.  

Hoa văn sau lưng Thương Vũ Tình có màu sắc phức tạp và huyền ảo vô cùng. Nhưng đối với Dương Bách Xuyên mà nói, tìm ra căn nguyên cốt lõi không khó, bởi vì vị trí trung tâm chính là cốt lõi của một đồ họa hình tròn.  

Hắn giơ tay chỉ vào một điểm ở trung tâm đồ họa hoa văn, đồng thời sử dụng sức mạnh thần hồn cường đại.  

"Hự!"  

Thương Vũ Tình phát ra tiếng cắn răng nặng nề.  

Nhưng âm thanh mềm mại này lọt vào tai Dương Bách Xuyên lại khiến hắn suýt tán công. Hắn cuống quýt cắn đầu lưỡi, đầu lưỡi lập tức tê rần, song cuối cùng thì hắn cũng tỉnh táo trở lại, thầm mắng "tiểu yêu tinh".  

Hắn dựa theo bí pháp mà sư phụ để lại, hai tay đánh ra ba mươi sáu pháp quyết liên tiếp, cuối cùng khàn giọng hô một chữ "định".  

Nháy mắt hoa văn đỏ thẫm trên lưng Thương Vũ Tình như sống lại, tỏa ra ánh sáng mờ, làm cho hoa văn vốn màu đỏ thẫm càng trở nên yêu dị hơn. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.