Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2603



Trong trận, Thú Ngũ Hành trải qua Nhất Cửu Thiên Kiếp đã hoàn toàn biến thành màu đen xì, có điều Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được Thú Ngũ Hành không có gì đáng ngại, chỉ là trông hơi nhếch nhác, chứ không bị thương đến căn bản, thầm khen một câu.  

Dương Bách Xuyên và mấy nữ nhân tiếp tục quan sát.  

Quan sát thiên kiếp cũng là cảm ngộ Đại Đạo, hơn nữa càng trực quan và thuần túy hơn, bởi vì thiên kiếp chính là thử thách của Đại Đạo đối với tu sĩ, là quy tắc Thiên Đạo.  

Cũng có ích cho việc tham khảo thiên kiếp của bản thân sau này.  

Thiên kiếp chứa đựng quy luật đại thế trời đất, quan sát độ kiếp cũng có cảm ngộ đối với tu vi của bản thân, Dương Bách Xuyên vẫn luôn thấy mơ hồ về Khí Thế Chi Tâm mà lão đầu nói, mỗi lần chiến đấu cho dù là tưởng tượng khí thế cũng chỉ là có được hình, nhưng không có được ý.  

Lần này quan sát Thú Ngũ Hành độ kiếp lại có ngộ ra, luôn cảm thấy dường như có thể tiếp xúc với đường viền của khí thế, nhưng lại vẫn còn thiếu một chút.  

Trong lòng ngược lại có thêm mấy phần mong chờ đối với đợt Nhị Cửu Thiên Kiếp thứ hai của Thú Ngũ Hành.  

Đáng tiếc Thú Ngũ Hành không biết điều Dương Bách Xuyên nghĩ trong lòng, nếu không sẽ tức chết, người khác đều hy vọng cấp bậc thiên kiếp càng nhỏ càng tốt mau chóng vượt qua, Dương mỗ lại còn muốn thêm mấy lượt để hắn quan sát.  

“Đoàng đoàng đoàng ~”  

Trông uy thế của sấm sét trong kiếp vân trên Cửu Thiên càng lớn hơn, kiếp vân lại lớn hơn một vòng.  

Tiếng sấm rất to, thiên uy càng nồng đậm.  

Bên dưới, cả người Thú Ngũ Hành lại sáng lên ánh sáng không màu, trong đôi mắt lộ vẻ vô cùng nghiêm trọng, giống như thấy được uy lực đợt thiên kiếp thứ hai không nhỏ.  

“Lẹt xẹt!”  

Đúng lúc này, sau khi ấp ủ hơn mười phút đợt thiên kiếp thứ hai cuối cùng đã giáng xuống.  

“Lẹt xẹt…”  

Một loạt tia chớp Lôi Đình không ngừng đánh xuống từ trong kiếp vân.  

“Đệt mẹ!”  

Thấy đợt lôi kiếp thứ hai vậy mà cái này nối tiếp cái kia đánh xuống, Dương Bách Xuyên cũng không khỏi văng tục, đây là tiết tấu muốn đánh chết Thú Ngũ Hành nha.  

Xem ra căn bản không muốn cho Thú Ngũ Hành thời gian nghỉ xả hơi, trông khí thế của lôi kiếp chính là muốn một hơi đánh Thú Ngũ Hành thành tro bụi mới thôi.  

Hơn nữa sau khi đợt Nhị Cửu Thiên Kiếp thứ hai này đánh xuống từ trong kiếp vân, đã thô to hơn không chỉ gấp đôi đợt Nhất Cửu Thiên Kiếp thứ nhất, lôi điện của đợt thứ nhất chỉ to bằng ngón tay, lôi điện của đợt thứ hai lại to bằng cả đứa trẻ sơ sinh.  

Thiên uy vô cùng mạnh mẽ, chủ yếu là về khí thế, nó mang lại cho Dương Bách Xuyên một loại cảm giác khí thế Lôi Đình chém nứt mặt đất, cách xa trăm mắt đều có thể cảm nhận được thiên uy khiếp người.  

Dương Bách Xuyên bảo chín nữ nhân lùi về phía sau, lùi tiếp năm mươi mét mới dừng lại.  

Khoảng cách quá gần khó tránh bị thiên kiếp ảnh hưởng.  

Đợt thiên kiếp thứ hai vẫn là chín cái đánh xuống cùng lúc, đánh thẳng lên người của Thú Ngũ Hành.  

Lúc Dương Bách Xuyên và chín nữ nhân nhìn qua, trong phạm vi hai ba mươi mét xung quanh Thú Ngũ Hành bụi đất tung bay, bốc lên khỏi mặt đất, hoàn toàn bị bao phủ bên trong bụi đất.  

Đợt Nhị Cửu Thiên Kiếp thứ hai giáng xuống nhanh, biến mất cũng nhanh.  

Lúc này Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên nhìn, kiếp vân trên Cửu Thiên vẫn tồn tại, vẫn cuồn cuộn không ngừng, tia chớp bên trong thi thoảng lấp lóe, điều này chứng tỏ thiên kiếp còn chưa qua.  

Nếu chưa qua, chứng tỏ thiên kiếp của Thú Ngũ Hành đang tiếp diễn về phía Tam Cửu Thiên Kiếp.  

Trong trận bụi đất vẫn chưa tản ra, Dương Bách Xuyên lo lắng không biết Thú Ngũ Hành thế nào rồi.  

Đúng lúc này, lôi kiếp trên bầu trời lại vang lên lần nữa.  

“Lẹt xẹt, lẹt xẹt…”  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên biến đổi, đợt thiên kiếp thứ ba vậy mà lại giáng xuống, gần như không có thời gian ấp ủ gì.  

Là Tam Cửu Thiên Kiếp khỏi cần nghi ngờ.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.