Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2626



Dương Bách Xuyên cứ tưởng Nguyễn Linh Hoa nhận được hai viên linh thạch thượng phẩm sẽ vui mừng cảm ơn, nào ngờ người ta chỉ hờ hững nói cảm ơn rồi thôi. Điều này khiến tên họ Dương nào đó rất tổn thương, thầm xuýt xoa, sau này vẫn nên cho ít tiền boa thôi.  

Tuy nhiên, từ điểm này Dương Bách Xuyên đã nhìn ra tầm mắt của nhân viên phục vụ ở tầng ba quán trọ Tinh Thần rất cao, đã gặp không ít kẻ giàu có.  

Người ta đã gặp rất nhiều kẻ tự xưng là "nhà giàu mới nổi" như hắn.  

Sau một hồi ngẫm nghĩ, tên họ Dương nào đó quyết định vẫn nên khiêm tốn một chút. Xem chừng tầng ba có không ít đại gia.  

Bỏ ra năm trăm linh thạch trung phẩm, bề ngoài tên họ Dương nào đó tỏ ra bình thản, nhưng thật ra trái tim đã thắt lại, cảm thấy mình vẫn còn quá nghèo.  

Sau khi Dương Bách Xuyên theo Nguyễn Linh Hoa vào phòng riêng, hắn mới cảm thấy hình như bỏ ra năm trăm linh thạch không uổng phí.  

Nói là phòng riêng, nhưng chỉ là một đại sảnh rộng sáu mươi mét vuông, có hai cửa sổ lớn sát sàn ở mặt trước và mặt sau, đều là cửa sổ trong suốt được ngưng tụ từ pháp lực. Theo Nguyễn Linh Hoa giới thiệu, bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, trừ khi tự mình xóa bỏ pháp lực trên cửa sổ.  

Nguyễn Linh Hoa giới thiệu: "Tiền bối, phòng riêng này có hai cửa sổ sát sàn ở mặt trước và mặt sau. Cửa sổ mặt trước có thể quan sát sân khấu ở trung tâm tầng ba, buổi tối sẽ bắt đầu buổi biểu diễn tài nghệ. Hôm nay còn tổ chức một buổi đấu giá. Tiền bối là khách quý phòng chữ Địa, có thể tham dự đấu giá.  

Cửa sổ mặt sau có thể quan sát gần một nửa thành Tinh Thần bên ngoài quán trọ. Ngoài ra còn có phòng tu luyện, phòng tắm, phòng nghỉ ngơi ở hai bên phòng khách. Tiền bối có thể ở lại căn phòng này đến ngày mai. Nếu tiếp tục ở lại thì phải giao thêm năm trăm linh thạch. Nếu tiền bối trọ trên mười ngày liên tiếp thì có thể giảm hai mươi phần trăm.  

Trà và thức ăn của quán trọ phải trả phí riêng. Quán trọ Tinh Thần chúng ta có mười loại linh trà và mười món ngon nổi tiếng Tu Chân Giới, tất cả đều là chiêu bài đặc sắc. Ngoài ra dược liệu, rượu ngon... đều đầy đủ nhất thành Tinh Thần. Tiền bối có cần thứ gì không?"  

Nguyễn Linh Hoa vừa nói vừa vung tay, một thẻ bài trông giống ngọc nhưng không phải ngọc bay lên bàn bát tiên. Sau đó, nàng thúc giục chân khí, tức thì một màn hình lớn xuất hiện trước mặt.  

Linh trà, rượu thơm, món ngon... hiện ra tầng tầng lớp lớp, rõ ràng là ngưng tụ từ pháp lực nhưng nhìn rất sống động, không khác gì đồ thật, có món ăn còn bốc hơi nóng. Tên họ Dương nào đó nhìn mà chảy nước miếng.  

Mặt khác, hắn có cảm giác như nhìn thấy công nghệ cao từ pháp lực. Những rượu thơm món ngon ngưng tụ từ pháp lực này còn thực hơn hình ảnh 3D gấp mấy chục lần.  

Tuy nhiên, sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy giả cả, sắc mặt lập tức xanh mét.  

Bên dưới mỗi dược liệu đều niêm yết giá, chỉ một chữ: đắt, hai chữ: cực đắt.  

Một ấm trà loại rẻ nhất trong mười loại linh trà nổi tiếng mà lúc nãy Nguyễn Linh Hoa giới thiệu đề giá một nghìn linh thạch trung phẩm, loại đắt nhất là tám nghìn linh thạch trung phẩm. Thức ăn và rượu ngon cũng tương tự.  

Trái tim tên họ Dương nào đó thắt lại.  

Xem ra hắn giả giàu phải thất bại rồi.  

Nhưng đến cũng đến rồi, nếu không nếm thử rượu thơm món ngon thì chẳng phải là có lỗi với màn giả bộ của mình ngày hôm nay sao?  

Hắn hạ quyết tâm, bắt đầu gọi món. Dù sao cũng chỉ tốn linh thạch. Mình mang theo mười nghìn linh thạch trung phẩm, năm trăm linh thạch thượng phẩm, tiêu hết phân nửa là được. Cứ phá của một lần đi!  

Chỉ trong vài phút tên họ Dương nào đó đã gọi món xong, tính ra tiêu tốn tám nghìn linh thạch trung phẩm.  

Sau khi Dương Bách Xuyên tiếc đứt ruột đứt gan nộp linh thạch, Nguyễn Linh Hoa mỉm cười nói: "Xin tiền bối chờ một lát, những món ăn này cần thời gian chuẩn bị. Ta đề nghị tiền bối đến phòng tắm tắm rửa trước. Nước tắm của quán trọ Tinh Thần chúng ta là linh thủy suối nước nóng, còn bỏ thêm hơn ba trăm loại linh dược có tác dụng an thần cường thể, có lợi cho tu vi. Đến khi tiền bối tắm xong thì thức ăn cũng lên đủ."  

Nghe Nguyễn Linh Hoa nói vậy, tên họ Dương nào đó hơi rục rịch, nhưng vẫn vô thức hỏi: "Phải thu bao nhiêu linh thạch?"  

Đành chịu thôi, thoáng cái hắn đã tiêu tám nghìn linh thạch, túi tiền xẹp lép rồi. Trong lòng sợ hãi, hắn vẫn nên hỏi rõ thì hơn, tránh cho đến lúc đó không trả nổi thì ngại chết mất.  

Nguyễn Linh Hoa nở nụ cười xinh đẹp: "Tiền bối yên tâm, phòng riêng chữ Địa chỉ xếp sau phòng riêng chữ Thiên của quán trọ Tinh Thần chúng ta. Ngoại trừ linh trà, dược liệu, rượu ngon cần thu phí, những dịch vụ khác đều miễn phí, ngài cứ hưởng thụ thoải mái. Ta đi sắp xếp cho tiền bối đây."  

Tên họ Dương nào đó nghe thấy hai chữ "hưởng thụ", thầm nghĩ trong lòng: "Hưởng thụ cái khỉ gì, anh đây bỏ ra tám nghìn linh thạch trung phẩm đó!"  

Nhưng tắm được miễn phí thì triển luôn, không hưởng thụ thì uổng phí tám nghìn linh thạch trung phẩm.  

Sau khi Nguyễn Linh Hoa xuống dưới, tên họ Dương nào đó muốn đi sang phòng bên.  

Khoảnh khắc mở cửa, tên họ Dương nào đó thoáng sửng sốt, lẩm bẩm một mình: "Chi phí có vẻ đắt, nhưng hình như cũng không tệ."  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.