Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2633



Dù sao cũng là đan dược có thể giúp tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ tăng lên một giai tu vi, rất nhiều người coi đây là đan dược nghịch thiên.  

Dựa theo lời nói của Nguyễn Linh Hoa, bởi vì hôm nay có hội đấu giá nên gần như tất cả các thế lực lớn bé ở đại địa Tinh Thần đều đến.  

Trong những thế lực đó không thiếu cao thủ trấn giữ, ví dụ như tu sĩ Độ Kiếp kỳ.  

Nhưng tu luyện gian nan, rất nhiều người dừng ở Độ Kiếp sơ kỳ mấy chục mấy trăm năm, tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ nhiều nhưng trung kỳ lại rất ít.  

Có thể bước vào trung kỳ, đây là suy nghĩ của rất nhiều lão quái vật trấn giữ trong các thế lực lớn bé, mọi người đều biết đan dược có thể tăng tu vi, nhưng đan dược có thể tăng lên tu vi Độ Kiếp kỳ là lông phượng sừng lân, cho dù có được loại đan dược này, bình thường đều bị các thế lực đứng đầu nắm giữ trong tay, làm gì sẽ đến lượt các thế lực nhỏ như bọn họ?  

Cho nên sau khi công hiệu của đan Triều Nguyên được công bố, rất nhiều người bị chấn động mạnh, muốn từ bỏ tất cả cũng phải đấu giá được viên tiếp theo. Không nghe người chủ trì nói sao, chỉ có ba viên đan dược, bỏ lỡ sẽ không còn.  

Còn công hiệu của đan dược, không ai nghi ngờ điều đó cả, tửu lầu Tinh Thần có bối cảnh lớn, hơn nữa danh dự vẫn luôn rất tốt, nói một là một, hai là hai, chưa bao giờ sai. Nếu người chủ trì nói một viên đan Triều Nguyên có thể giúp tu sĩ Độ Kiếp tăng lên một cảnh giới, vậy chắc chắn không sai.  

“Một vạn năm ~”  

“Hai vạn ~”  

“Hai vạn tám ~”  

Trong nháy mắt ghế lô tầng 3 nổ tung chảo, trực tiếp mở cửa số đứng kêu giá.  

Ba phút ngắn ngủi, giá cạnh tranh tăng lên ba vạn linh thạch trung phẩm mới chậm lại.  

“Bốn vạn ~”  

Một âm thanh to lớn vang dội vang lên, trực tiếp bỏ thêm một vạn linh thạch.  

Dương Bách Xuyên đứng dậy mở cửa sổ ra xem, lập tức vui vẻ, người kêu chín vạn lại là người quen, chính là Hoàng Phủ Vân Phi.  

“Năm vạn linh thạch trung phẩm.”  

Lại một âm thanh vang lên.  

Dương Bách Xuyên nhìn qua, cũng rất quen mặt, chính là Tam công tử Lệ gia Lệ Bách Trì, còn khiêu khích nhìn Hoàng Phủ Vân Phi.  

Đột nhiên Dương Bách Xuyên hiểu ra, hình như Lệ gia và Hoàng Phủ gia không hợp mắt nhau.  

Hỏi Nguyễn Linh Hoa: “Lệ gia và Hoàng Phủ gia có xích mích hay không?”  

Nguyên Linh Hoa nói: “Lệ gia và Hoàng Phủ gia rất ghét nhau, lại nói ở thành Tinh Thần, thực lực của Hoàng Phủ gia cũng chỉ đứng sau Lệ gia, nghe đồn nếu không phải Lệ gia nắm giữ quyền to ở phủ thành chủ, có lẽ còn kém hơn gia tộc Hoàng Phủ. Nghe nói gia tộc Hoàng Phủ có ít nhất năm vị cao thủ Độ Kiếp kỳ, thậm chí có cả Địa Tiên.  

Hơn nữa thành Tinh Thần vẫn có lời đồn, trước khi thành Tinh Thần được xây dựng, gia tộc Hoàng Phủ chính là dân gốc ở đây, nhưng sau khi thành lập thành Tinh Thần, Tinh Thần Môn lại để Lệ gia làm chủ nên hai nhà luôn có mâu thuẫn.”  

Nghe Nguyễn Hoa Linh nói vậy, Dương Bách Xuyên bình thường trở lại, trách không được Lệ Bách Trì khiêu khích Hoàng Phủ Vân Phi.  

Lúc này Hoàng Phủ Vân Phi tiếp tục hô: “Sáu vạn.”  

“Ha ha, bảy vạn.” Lệ Bách Trì bình tĩnh tăng giá.  

Rất nhiều người không theo kịp, bởi vì hai đầu sỏ đứng đầu Hoàng Phủ gia và Lệ gia tranh chấp, phần lớn thế lực hoặc nể tình hoặc biết so không được hai nhà này.  

“Tám vạn.” Hoàng Phủ Vân Phi tiếp tục.  

“Mười vạn.” Lúc này Lệ Bách Trì trực tiếp hô mười vạn, tăng lên hai vạn.  

Ngay sau đó Hoàng Phủ Vân Phi yên lặng, hình như bị Lệ Bách Trì đè ép một đầu.  

Nhưng Dương Bách Xuyên cong khóe miệng, hô: “Mươi vạn không trăm một ngàn.”  

Vừa hô xong, sắc mặt Lệ Bách Trì trầm xuống, đằng đằng sát khí nhìn về phía Dương Bách Xuyên.  

Bốn phía cũng vang lên âm thanh nghị luận, Hoàng Phủ gia tộc và Lệ gia tranh giá, mọi người đều biết không xen vào nổi, không nghĩ đến thật sự có người dám cạnh tranh, hơn nữa chỉ tăng một ngàn, đây rõ ràng đang đánh vào mặt Lệ Bách Trì.

Nhìn thấy ánh mắt ngập tràn sát khí hận không thể giết người của Lệ Bách Trì với cửa sổ phòng đối diện, khóe miệng Dương Bách Xuyên khẽ cong lên, hắn thực sự ghê tởm loại người như Lệ Bách Trì. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.