Toàn bộ Thành Tinh Thần trong tối ngoài sáng đều để mắt tới Dương Bách Xuyên, rất nhiều người không biết Dương Bách Xuyên muốn làm gì, sau nửa canh giờ, mọi người mới biết được mục đích của Dương Bách Xuyên là phủ thành chủ.
Phủ thành chủ thành Tinh Thần độc chiếm một ngọn núi, dưới chân núi có sơn môn tráng lệ, ba chữ Phủ Thành Chủ khắc phía trên.
"Chủ nhân, sau này chúng ta cũng có thể chuyển tới nơi này ở chứ, ta nhìn thấy rất nhiều đồ ăn ngon..." Suốt một đường đi tới, Thú Ngũ Hành chảy nước miếng.
"Nơi này vốn nên thuộc về Tinh Thần Môn, chính là một điểm dừng chân của Tinh Thần Môn ở thành Tinh Thần mà thôi, có thể rời đi quá lâu. Hôm nay cố gắng thật tốt, chúng ta thu hồi tòa phủ đệ này, ngày sau mỗi ngày ngươi có thể đến thành Tinh Thần làm kẻ tham ăn rồi." Dương Bách Xuyên nói với Thú Ngũ Hành.
"Grào grào, bản vương sẽ cố gắng hết sức, chủ nhân yên tâm, ai dám không phục, bản vương một hơi nuốt hắn." Mắt Thú Ngũ Hành tỏa sáng.
Đối với việc Thú Ngũ Hành tự xưng bản vương, Dương Bách Xuyên đã coi như thành thói quen, tùy nó đi, nói đến thực lực của Thú Ngũ Hành quả cũng xứng với hai chữ bản vương nó tự xưng.
Đừng nhìn tu vi Thú Ngũ Hành mới so được với Độ Kiếp cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực chân chính lại có năng lực áp chế tu sĩ Độ Kiếp cảnh trung kỳ, đại chiến với Độ Kiếp cảnh hậu kỳ, thậm chí đấu với Địa Tiên cũng không kém.
Cái tên dị thú thiên địa Thú Ngũ Hành không phải gọi không, nói thật, hiện tại sức chiến đấu của Dương Bách Xuyên thật sự dựa nhiều vào Thú Ngũ Hành, có tên này bên người hắn có thể bớt đi rất nhiều phiền phức.
Thậm chí sức chiến đấu của một nửa Tinh Thần Môn đều đến từ Thú Ngũ Hành, dù sao vào phủ thành chủ chiến đấu Lệ gia, cuối cùng vẫn phải dựa vào cao thủ tu vi Độ Kiếp cảnh.
Đoàn người dừng lại trước cổng chính phủ thành chủ, binh tướng canh giữ có lẽ đã sớm nhận được tin tức như cường địch sắp tới nên có người đi thông báo từ trước.
Dương Bách Xuyên nói với Lý Phượng Ngọc: "Đưa Tông Môn Lệnh và đại kỳ của Tinh Thần Môn ra, nếu những binh tướng này không nhường, thẳng tay giết mà xông vào."
Theo lý mà nói Thành chủ Lệ gia chính là người Tinh Thần Môn phái đi, nhìn thấy đại kỳ của Tinh Thần Môn và Tông Môn Lệnh, nếu Lệ gia không thừa nhận thì chính là phản tông.
Mặc dù từ năm ngàn năm trước khi Thiên Nguyên Tông tấn công Tinh Thần Môn thì thực ra Lệ gia đã phản tông rồi, nhưng Tinh Thần Môn bị phong ấn mấy ngàn năm nay cũng chưa từng quản đến hay là từng tuyên bố chuyện Lệ gia phản bội tông môn.
Thời gian năm ngàn năm qua đi mới làm tiếp chuyện này, mặc dù hơi trễ nhưng có thể chiếm được đại nghĩa, khiến trên lưng Lệ gia có một vết nhơ phản tông, Dương Bách Xuyên dẫn người công kích Lệ gia lại càng thêm danh chính ngôn thuận với lý do vì đại nghĩa.
Lý Phượng Ngọc được Dương Bách Xuyên phân phó, vung tay lên, trong tay xuất hiện một lá đại kỳ đen nhánh, phía trên là một mảnh bản đồ Tinh Thần đại hải, trong tay kia là một khối lệnh bài màu bạc, phía trên là ba chữ lớn mang nét cổ xưa, Tinh Thần Lệnh.
Trừ lệnh bài ra, đại kỳ Tinh Thần còn là một món chí bảo. Lúc trước Lý Phượng Ngọc lấy ra cho Dương Bách Xuyên xem qua, là bảo vật trấn phái của Tinh Thần Môn.
Lúc đầu muốn hiến cho Dương Bách Xuyên, thế nhưng Dương Bách Xuyên lại không cần, để cho Lý Phượng Ngọc chưởng quản, tu vi nàng là Độ Kiếp cảnh trung kỳ luyện hóa sao trời, đại kỳ mới có thể phát huy ra tác dụng mạnh hơn.
Cụ thể đại kỳ Tinh Thần có thể có uy lực gì Dương Bách Xuyên cũng không biết, chỉ là nghĩ đến uy lực là không nhỏ.
Điểm này hắn có thể thấy được vẻ tự tin từ trên mặt Lý Phượng Ngọc.
Sau một khắc Lý Phượng Ngọc dùng chân khí lớn tiếng nói với đại môn phủ thành chủ: "Lệ gia phủ thành chủ thuộc hạ Tinh Thần môn ở đâu, Tổ sư Tinh Thần Môn Dương Bách Xuyên, đương hộ pháp Lý Phượng Ngọc thị sát phủ thành chủ, còn không ra tiếp giá."
Câu nói này nói rõ là một hố chết, chính là nói cho tất cả mọi người của thành Tinh Thần biết, Lệ Gia phủ thành chủ là một nhánh dưới Tinh Thần môn, phủ thành chủ cũng là do Tinh Thần Môn bổ nhiệm, hiện tại cấp trên của Tinh Thần Môn đến phủ thành chủ thị sát, xem thái độ của Lệ Gia ngươi thế nào.
Nếu Lệ gia không ra hoặc là không thừa nhận Tinh Thần Môn, vậy thì tiếp theo đương nhiên sẽ danh chính ngôn thuận tuyên bố huỷ bỏ địa vị phủ thành chủ thành Tinh Thần của Lệ gia, mấu chốt nhất chính là thanh lý môn hộ.
Ngay sau khi Lý Phượng Ngọc hô to, một tiếng hừ lạnh trào phúng vang lên: "Hừ, Tinh Thần Môn chó má gì đó ta chưa từng nghe qua, người đâu tới bắt mấy kẻ ngông cuồng này cho bổn thiếu gia."
Dứt lời, một người đi ra từ đại môn phủ thành chủ, phía sau là mấy gã tùy tùng chân chó đi theo.
Dương Bách Xuyên vừa nhìn thì lập tức vui vẻ, đấy chính là Lệ Bách Trì.