“Biết không, từ nhỏ đến lớn không có ai tốt với ta như vậy, cho dù là một câu thân mật cũng chưa từng có, càng đừng nói có người sẽ không cần mạng vì ta giống như ngươi.”
“Tỷ tỷ ta mạnh mẽ cả đời, chưa từng nợ bất kỳ ai cái gì, ngươi nói xem… bảo ta làm sao trả ngươi…?” Trên mặt Lâu Hải Đường lấp lánh nước mắt, trong mắt một vùng mông lung.
“Nếu đã như vậy, hay là tiểu tỷ tỷ ngươi lấy thân báo đáp đi.”
Ngay lúc Lâu Hải Đường vừa dứt lời, bên tai đã vang lên một tiếng trêu chọc mang theo ý cười.
“A…”
Lâu Hải Đường đột nhiên giật bắn mình, nàng ta ngẩng đầu lên nhìn trong nước mắt mông lung, lại thấy Dương Bách Xuyên đang mở mắt tươi cười nhìn nàng ta.
Độc Băng Phách Thiên Tàm của Dương Bách Xuyên được chuông Đông Hoàng hoặc nói là sức mạnh của chuông Đông Hoàng hóa giải, tất nhiên hắn đã khôi phục ý thức rồi tỉnh lại.
Sau khi Nguyên Thần khôi phục ý thức, Dương Bách Xuyên tất nhiên cũng biết thì ra là chuông Đông Hoàng trong mệnh tinh Thái Dương tự chủ ra ngoài luyện hóa độc Băng Phách.
Bây giờ hắn mới biết mệnh tinh tượng thần chuông Đông Hoàng của bản thân lại còn có năng lực như vậy, có thể luyện hóa độc thần hồn, nằm ngoài dự tính của hắn. Vốn còn tưởng tượng thần chuông Đông Hoàng trong mệnh tinh Thái Dương chỉ là để trưng bày, không ngờ còn có thần thông như vậy.
Bây giờ Dương Bách Xuyên biết chuông Đông Hoàng có tồn tại thần thông tượng thần, hôm nay có thể luyện hóa độc Băng Phách ở Nguyên Thần của hắn, chính là ví dụ tốt nhất.
Hôm nay chợt ấm đầu, vào lúc then chốt cuối cùng hắn đã chuyển tiếp hấp thụ độc Băng Phách Thiên Tàm trên người Lâu Hải Đường sang Nguyên Thần của hắn để cứu Lâu Hải Đường, cũng là ý kiểu như tướng quân nổi giận vì hồng nhan. Trong lòng hắn đã chuẩn bị tốt bị độc Băng Phách cắn nuốt, bây giờ sau khi được sống lại, Dương mỗ nghĩ mà còn thấy sợ.
Nhưng nếu có thể lựa chọn lại, hắn vẫn sẽ làm như vậy.
Nói trắng ra, chính là chủ nghĩa nam nhân quá lớn, cũng là vì đã đồng ý với Lâu Hải Đường sẽ giúp nàng ta, cuối cùng không ngờ đan Hoá Thần cửu chuyển đều không thể áp chế được độc Băng Phách Thiên Tàm.
Như vậy quả thật là ngốc nghếch, nhưng Dương Bách Xuyên không phải thật sự hành động theo cảm tính, mà là trong lòng cược một phen, hắn là người có át chủ bài.
Nếu không sao hắn dám lấy tính mạng của bản thân ra làm trò đùa thật chứ?
Hắn dốc hết toàn lực cứu Lâu Hải Đường, gần như tiêu hao hết sức mạnh thần hồn, cho dù cuối cùng không cứu được, sau khi hắn cố hết sức, thật ra cũng có thể không thẹn với lòng. Mấu chốt là hắn quả thật không cam lòng, khoe khoang khoác lác xong lại không làm được, trong lòng nghẹn hơn rồi.
Cho nên hắn cược một phen.
Cược át chủ bài của hắn sẽ không để hắn chết.
Nói một cách nghiêm khắc hắn có ba át chủ bài giữ mạng.
Thứ nhất tất nhiên là sư phụ Vân Thiên Tà, mặc dù lão đầu lại chìm vào giấc ngủ say sau trận chiến Thiên Nguyên Tông, nhưng mà Dương Bách Xuyên tin rằng nếu hắn thật sự đến giây phút sinh tử, lão đầu chắc chắn sẽ tỉnh lại.
Thứ hai, át chủ bài thần bí lớn nhất khắp người hắn, bình Càn Khôn! Mặc dù đến nay vẫn không nắm bắt được rốt cuộc bình Càn Khôn là tồn tại gì, nhưng Dương Bách Xuyên biết bình Càn Khôn có thể hòa thành một thể với hắn, giữa hai người chắc chắn là thể cùng chung vận mệnh. Thật sự đến lúc sinh tử, bình Càn Khôn sẽ không mặc kệ hắn.
Thứ ba, Hắc Liên vừa mới thức tỉnh, Hắc Liên có linh, tạm thời cũng là cục diện có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu với Dương Bách Xuyên. Hắc Liên phải dựa vào thể chất đặc biệt của Dương Bách Xuyên để mạnh lên hoặc nói là khôi phục truyền thừa ký ức Hắc Liên của nàng, nên Hắc Liên cũng sẽ không để hắn chết.
Sự thật chứng minh hắn cược đúng rồi.
Chỉ là không ngờ, cái ra cứu hắn lại là tượng thần mệnh tinh chuông Đông Hoàng của chính mình.
Mà lúc chuông Đông Hoàng cứu hắn, mặc dù ý thức của hắn đang ở trạng thái mơ hồ, nhưng nói cho cùng là Nguyên Thần nhạy bén, có thể cảm nhận được chuông Đông Hoàng ra tay giải độc. Thậm chí Dương Bách Xuyên còn lờ mờ nghe thấy nữ tử Hắc Liên cũng xuất hiện, lẩm bẩm tự nói một đoạn, ý đại khái cũng là có thể cứu hắn.
Ba át chủ bài giữ mạng lớn ở trên người, Dương Bách Xuyên mới dám cược, cũng cược đúng rồi.