Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2856



Nguyên Thần Huyễn thì ngược lại, lão ta dĩ nhiên có thể mượn lực lượng của Hắc Lân Mãng, đòn công kích trước đó chắc chắn là nhờ dung hợp cùng với lực lượng của Hắc Lân Mãng, lực lượng hai trong một chạm trán với thần thông Trường Sinh Chí Tôn của hắn, cưỡng chế hóa giải công kích ấn thứ hai của Trường Sinh Chí Tôn.  

Lúc này, nhìn sắc mặt Nguyên Thần Huyễn dường như không hề đỏ bừng hay thở dốc, cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều.  

Ngẫm lại Nguyên Thần Huyễn cũng là lão bất tử, hoàn toàn có thể làm cho Hắc Lân Mãng phát động công kích, mà chính lão ta chỉ cần vẻn vẹn một lượng nhỏ lực lượng để làm chủ đạo là có thể chiến đấu, dưới tình huống này, hiển nhiên là Nguyên Thần Huyễn chiếm thế thượng phong.  

Sau khi nghĩ tới đây, trong lòng Dương Bách Xuyên trầm xuống.  

Lực lượng trong cơ thể hắn có hạn, thế nhưng lão bất tử Nguyên Thần Huyễn này lại có thể mượn ngoại lực, trận chiến này nếu tiếp tục như thế, Dương Bách Xuyên biết sớm muộn gì hắn cũng sẽ thất bại.  

Đúng lúc này Nguyên Thần Huyễn cười lớn, lên tiếng: “Dương Bách Xuyên tiểu nhị cũng chỉ có thế thôi sao, hiện giờ ngoan ngoãn quy phục dưới chân lão phu thì lão phu còn có thể để cho ngươi chết đẹp mặt một chút, nếu không ngươi cứ chờ lão phu rút xương lột da, luyện hóa Nguyên Thần của ngươi đi, nhân lúc còn sớm thì mau giao Lục Yên Chi cho lão phu, nếu không... Chết đi.”  

Sau khi Nguyên Thần Huyễn dung hợp lực lượng của Hắc Lân Mãng, trong lòng xác định, lão ta chính là lão quái vật tu luyện mấy ngàn năm, lần chạm trán với một đòn thần thông vừa rồi, đương nhiên cũng nhìn ra được thực lực của Dương Bách Xuyên không đủ, sớm muộn gì cũng sẽ thua.  

Nghĩ như thế, ngoài miệng Nguyên Thần Huyễn bắt đầu lẩm bẩm.  

Đứng ở trên đầu Hắc Lân Mãng, thúc giục Hắc Lân Mãng đột ngột di chuyển công kích về phía Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên chống đỡ trực diện, trong lòng khẽ động, nắm chặt kiếm Đồ Long trong tay, trong lòng liên thông với kiếm linh của kiếm Đồ Long, lúc này điều hắn có thể làm là phải đem tất cả biện pháp, dùng tất cả thủ đoạn để đối đầu với lão bất tử Nguyên Thần Huyễn, hắn biết dù kéo dài thời gian cũng không có lợi gì cho mình, nhưng cũng hết cách rồi.  

Phía sau là nội thành, trong nội thành liệu có tồn tại kẻ nào kh ủng bố hơn cũng không biết, chỉ có thể chiến đấu với Nguyên Thần Huyễn.  

Cũng may cảm ngộ vừa rồi khiến cho hắn biết kết ấn của “Thập Nhị Chí Tôn” thần thông có công dụng mới, có thể dùng ấn ký thần thông lên kiếm Đồ Long, có lẽ cứ thử xem, nếu thật sự là có thể phóng ra lực lượng cường đại hơn mới có thể có cơ hội chém được Hắc Lân Mãng.  

Kiếm linh của kiếm Đồ Long vẫn luôn tồn tại, nhưng có điều là quá cao ngạo, chưa bao giờ chủ động ra tay, khoảng thời gian kể từ lần liên thông với kiếm linh của kiếm Đồ Long lúc trước đã trôi qua rất lâu, đến nay hắn vẫn chỉ có thể điều động sáu phần kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồ Long.  

Bây giờ sau trăm năm, hắn muốn liên thông thử với Kiếm Linh Đồ Long xem có thể thúc ra được toàn bộ mười phần kiếm khí Huyền Hoàng hay không, chỉ như vậy hắn mới có đủ sức chiến đấu với Nguyên Thần Huyễn.  

Cũng rất may Nguyên Thần Huyễn nằm trong khu vực bị hạn chế tu vi ở Độ Kiếp cảnh trở xuống, luôn bị áp chế ở cảnh giới Độ Kiếp cảnh đại viên mãn, nếu không thì với tu vi của lão bất tử Địa Tiên tam chuyển đã gi ết chết hắn từ lâu rồi.  

Thực ra, Dương Bách Xuyên biết so với tu sĩ bình thường, thực lực hiện tại và các thủ đoạn của hắn hoàn toàn đủ tư cách khiêu chiến tu sĩ Độ Kiếp cảnh đại viên mãn bình thường.  

Có điều là đụng phải Nguyên Thần Huyễn này, hết lần này tới lần khác áp chế tu vi Lão Độc Vật, việc đối phó này luôn làm cho hắn kinh sợ.  

Ngay từ đầu tu vi Hợp Thể cảnh sơ kỳ đã không làm được, thậm chí không dám nghĩ tới, đến bây giờ Hợp Thể cảnh đại viên mãn, lĩnh ngộ được “Thập Nhị Chí Tôn” thần thông đệ nhị Trường Sinh Chi Tôn tam ấn, cùng với kiếm quyết Hắc Liên, Bát Hoang Quy Nhất...  

Thực lực và tu vi của hắn không ngừng tăng lên.  

Nhưng mà cho dù có đá Đả Tiên và bùa Long Lân cũng khó có thể chống lại Nguyên Thần Huyễn, thậm chí đấu không lại.  

Huống chi sau khi thương thế của lão bất tử khôi phục, lại tìm được một con Hắc Lân Mãng cấp bậc đại lĩnh chủ, càng làm cho hắn cảm thấy buồn bực, suýt chút nữa bức bách hắn đến ngạt thở.  

Bây giờ chỉ có dùng mọi cách có thể dùng đến để đấu với Nguyên Thần Huyễn.  

Nắm chặt kiếm Đồ Long trong tay, trong lòng liên thông với kiếm linh, nói: “Kiếm Linh…”  

Hắn gọi kiếm linh một tiếng, nhưng không có bất kỳ phản hồi nào.  

“Ngươi mà gặp lại ta, ta g iết chết ngươi.” Trong lòng Dương Bách Xuyên nổi giận, rõ ràng đã thần phục Kiếm Linh Đồ Long, nhưng tên này vẫn kiêu ngạo như trước kia, không để ý tới chủ nhân như hắn, cứ như vĩnh viễn xem thường mình.  

“Chủ nhân, có chuyện gì vậy?” Rốt cục giọng của kiếm linh lười biếng vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.