Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2872



Lúc này Lục Yên Chi đi đến, Dương Bách Xuyên biết nàng ta không sao, hơn nữa giống như lời của Hắc Liên, nhờ họa được phúc, Ách Nạn Độc Thể đại thành.  

“Thành công?” Dương Bách Xuyên nhìn Lục Yên Chi, hỏi.  

Đôi mắt đẹp của Lục Yên Chi hơi chớp, nhìn Dương Bách Xuyên, cười gật đầu: “Vâng, thành công.”

Mặc dù đã đoán được Độc Thể Ách Nan trong người Lục Yên Chi đã đại thành, nhưng khi nghe chính miệng Lục Yên Chi thừa nhận Dương Bách Xuyên vẫn rất vui vẻ.  

Tuy rằng Dương Bách Xuyên không biết Độc Thể Ách Nan của Lục Yên Chi rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào, nhưng khí tức tản mát từ trên người nàng ta bây giờ không thể khinh thường được.  

Bên ngoài, Mai tỷ xuất hiện, vết thương của Thú Ngũ Hành đã khôi phục, Lục Yên Chi Ách Nan đại thành, đá Đả Tiên được xưng là đả tiên chưa bao giờ trật, Chồn nhỏ lại có thiên phú dị bẩm, nếu thật sự xông ra ngoài liều mạng cũng không phải là không có khả năng.  

Lúc này Lục Yên Chi xấu hổ cười nói: "Dương đại ca, ta bây giờ đã là Độc Thể Ách Nan đại thành nên không sợ độc Lưu Ly, của Nguyên Thần Huyễn nữa, ta cũng có thể trợ giúp dùng độc.”  

Dương Bách Xuyên cười cười: "Ngươi nào giúp ích mỗi độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn đâu, Độc Thể Ách Nan sẽ giúp chúng ta đảo ngược tình thế, được rồi, vậy thì chúng ta giết xông ra ngoài, cũng không thể để bị vây khốn ở đây cả đời.”  

Thực ra nội tâm Dương Bách Xuyên vô cùng sốt ruột, vì bình Càn Khôn vốn là gốc rễ của hắn, những thứ khác không nói, chỉ sợ lão đầu tử điểm lung tung trên bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên phải sớm liều mạng đi ra ngoài, lỡ mà phát sinh sai lầm hắn hối hận cũng không kịp.  

Dù sao bây giờ bình Càn Khôn đang ở trong tay lão bất tử Nguyên Thần Huyễn, thời gian càng kéo dài Dương Bách Xuyên lo lắng sẽ xuất hiện biến cố lớn, hơn nữa bây giờ bọn họ ở trong không gian của bình Càn Khôn, tuy rằng Nguyên Thần Huyễn tiến vào không được, nhưng hắn luôn có cảm giác vận mệnh của bản thân đang nằm trên tay người khác, loại cảm giác này làm cho hắn vô cùng bất an, vô cùng khó chịu.  

Hiện tại giết xông ra ngoài là lựa chọn tốt nhất đối với hắn, bởi vì hắn biết Nguyên Thần Huyễn sẽ không tự mình rút đi độc trận.  

Nếu đã như thế chi bằng xuất kích xông ra.  

Dương Bách Xuyên lo lắng nhất là độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn, nhưng giờ đây Độc Thể Ách Nan của Lục Yên Chi đã đại thành, tạo thành sự khắc chế đối với độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn, như vậy Dương Bách Xuyên không còn lo lắng về độc Lưu Ly nữa, còn lại chính là chân chính cứng đối cứng.  

Nhưng đã có Mai tỷ ở đây, hơn nữa còn có thú Ngũ Hành, đá Đả Tiên và Chồn nhỏ, Dương Bách Xuyên tin rằng phen này xông ra ngoài có thể g iết chết lão bất tử kia.  

Hơn nữa hắn cũng chẳng phải người ăn chay.  

Sau khi bọn họ cùng nhau bàn bạc, Dương Bách Xuyên phóng ra linh thức quan sát tình hình hòng tìm cơ hội để cùng nhau xông ra.  

Khi Dương Bách Xuyên thả linh thức ra, hắn nhìn thấy bên ngoài vẫn là dáng vẻ cũ, lão bất tử Nguyên Thần Huyễn vẫn đang tiếp tục thi pháp với bình Càn Khôn, không có gì thay đổi quá lớn.  

Lúc này Dương Bách Xuyên tùy thời đều có thể lao ra ngoài, dựa theo kế hoạch đã bàn bạc tốt, trước tiên hắn mang theo Lục Yên Chi đi ra ngoài ứng phó độc Lưu Ly của Nguyên Thần, sau đó để cho Mai tỷ các nàng cùng nhau đi ra ngoài phát động công kích.  

Chính là đập nồi dìm thuyền.  

Phải ép Nguyên Thần Huyễn chết khô mới được.  

Ngay thời điểm Dương Bách Xuyên chuẩn bị đi ra ngoài thì bất thình lình nghe được một tiếng gầm lớn vang vọng khắp nội thành.  

"Grào..."  

Ngay sau đó một con yêu thú tướng mạo tựa con trâu, nhưng trên đầu nó lại sinh ra một đôi sừng rồng, chẳng biết từ đâu bỗng xuất hiện.  

Toàn thân yêu thú phát ra ánh sáng xanh lấp lánh, nhìn thì không lớn, chỉ vừa bằng con nghé con bình thường, khác biệt duy nhất là trên đầu có sừng rồng, một tiếng gầm nó từa tự tiếng rồng ngâm.  

Hiển nhiên con yêu thú đột nhiên xuất hiện này không đơn giản chỉ là Ngưu Yêu.  

Dương Bách Xuyên tinh thần chấn động, hắn tìm xem trong bí điển giới thiệu về yêu thú Tu Chân Giới mà lão già ở Lão Hải Trung để lại, lập tức sáng tỏ, con yêu thú xuất hiện giữa chừng này chính là Long Chủng Thanh Ngưu Yêu.  

Từ khí tức tản ra trên người nó làm cho người ta tim đập chân run, trong đầu Dương Bách Xuyên nghĩ đến lời nói của đá Đả Tiên, trong nội thành rất có thể tồn tại yêu thú cấp bậc Tôn Vương.  

Mà con Long Chủng Thanh Ngưu này hẳn là cấp bậc Tôn Vương.  

Nếu không phải thì khí tức trên người nó không có khả năng mạnh mẽ như vậy.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.