Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2874



"Ầm ầm..."  

Trong tiếng nổ vang, độc trận của Nguyên Thần Huyễn tan vỡ.  

Độc trận bị hai luồng khí xanh từ trong khoang mũi của Long Chủng Thanh Ngưu chạm vào lập tức phá tan, độc trận của Nguyên Thần Huyễn bị phá hủy dễ dàng như thế, cho dù là Dương Bách Xuyên là quần chúng vây xem cũng là bị thủ đoạn của Long Chủng Thanh Ngưu làm kinh hãi.  

Mà trong lòng Nguyên Thần Huyễn lại càng điên cuồng nhảy loạn, lão ta bây giờ đã biết con Long Chủng Thanh Ngưu Yêu này, khả năng còn không phải là Tôn Vương yêu thú bình thường, mà là Vương trong Vương.  

Thần thông thiên phú của nó vô cùng cường đại.  

Sau khi Dương Bách Xuyên ở trong không gian bình Càn Khôn nhìn thấy độc trận bị Long Chủng Thanh Ngưu công phá, trong lòng lập tức mừng rỡ, bây giờ bất kỳ lúc nào hắn cũng có thể lao ra ngoài, không còn e sợ bị trận pháp của Nguyên Thần Huyễn vây khốn.  

Nhưng hắn tạm thời không sốt ruột chạy ra, bởi vì hắn muốn nhìn xem lão bất tử Nguyên Thần Huyễn có thể bị Long Chủng Thanh Ngưu chỉnh chết hay không?  

Nếu lão bất tử có thể bị Long Chủng Thanh Ngưu chỉnh chết, đó là tốt nhất, bọn hắn cùng bớt việc phải lo.  

Dù sao thoạt nhìn trước mắt, Long Chủng Thanh Ngưu sẽ không buông tha Nguyên Thần Huyễn, Dương Bách Xuyên cảm thấy giờ phút này không có gì quan trọng hơn ngồi xem kịch.  

Sau khi Long Chủng Thanh Ngưu phá vỡ trận pháp của Nguyên Thần Huyễn, đột nhiên nó nhảy lên vọt tới chỗ Nguyên Thần Huyễn.  

Lúc này Nguyên Thần Huyễn rất bực mình, còn có hơi hoảng sợ, lão ta không nghĩ con súc sinh này vậy mà một chút mặt mũi cũng không cho, nói động thủ là động thủ.  

Đối mặt với một kích cuồng bạo đang đến của Long Chủng Thanh Ngưu, Nguyên Thần Huyễn không dám có chút lơ là nào. Lão ta rất rõ ràng, cảnh giới tu vi của lão hiện đang bị áp chế, vốn không tiếp được một kích của Long Chủng Thanh Ngưu.  

Đối với thực lực của Long Chủng Thanh Ngưu có thể so với Đại Thừa, bản thân nó lại là sinh linh của Thái Hoang, không bị Thái Hoang pháp tắc hạn chế thực lực, mà nhân loại như lão lại bị Thái Hoang pháp tắc hạn chế tu vi, điều này làm cho Nguyên Thần Huyễn vô cùng buồn bực.  

Đường đường là Địa Tiên tam chuyển sau khi tiến vào địa vực Độ Kiếp Kỳ, thực lực cảnh giới bị áp chế, không phát huy được thực lực Địa Tiên tam chuyển, giờ đây lại bị một con yêu thú Đại Thừa ức hiếp, trong lòng lão tức đến hộc máu.  

Thế nhưng Nguyên Thần Huyễn cũng không phải là người ngồi chờ chết, một giọt máu bay vào trong trán Hắc Lân Mãng, giải phóng một loạt pháp quyết, mạnh mẽ sai khiến Hắc Lân Mãng cứng đối cứng với Long Chủng Thanh Ngưu, còn lão ta thì trốn phía sau Hắc Lân Mãng chuẩn bị tùy thời ra tay.  

Hắc Lân Mãng chính là yêu thú cấp bậc Đại Lĩnh Chủ, nếu không có yêu thú cấp bậc Tôn Vương xuất hiện, với địa vực dưới Thái Hoang Độ Kiếp nó là tồn tại giống như Bá Vương, nhưng hiện giờ Long Chủng Thanh Ngưu mới chính là tồn tại cấp bậc Tôn Vương.  

Uy áp đẳng cấp mạnh mẽ trong yêu thú thể hiện vô cùng nghiêm nghặt, huống chi nó còn là một con yêu thú Long Chủng Thanh Ngưu cấp bậc Tôn Vương.  

Trong huyết mạch của nó có huyết mạch Chân Long cường đại không gì sánh bằng.  

Hắc Lân Mãng bị Nguyên Thần Huyễn mạnh mẽ khống chế, nó không thể phản kháng Nguyên Thần Huyễn, chỉ có thể mang theo tiếng gầm gừ hoảng sợ nghênh đón Long Chủng Thanh Ngưu.  

Nếu Hắc Lân Mãng được lựa chọn, dù cho nó mười lá gan cũng không dám đối đầu với Long Chủng Thanh Ngưu, nhưng giờ phút này nó lại bị Nguyên Thần Huyễn sai khiến, nó không còn cách nào khác ngoài việc nghe theo lệnh của chủ nhân.  

Thân thể Hắc Lân Mãng trườn tới, há to cái miệng đẫm máu phun nọc đọc về phía Long Chủng Thanh Ngưu, sau đó nó cúi người lao tới công kích.  

"Hừ... chỉ là loài sát nho nhỏ, cũng xứng tranh phong với bản tôn, ngươi còn chưa đủ tư cách, nếu ngươi là Chân Long bản tôn còn có thể nể ngươi ba phần, hiện tại đi chết cho bản tôn.”  

Long Chủng Thanh Ngưu kinh thường khi nhìn Hắc Lân Mãng nhào tới, miệng nó phun ra một tiếng hừ lạnh.  

Đối với nọc độc Hắc Lân Mãng phun ra, Long Chủng Thanh Ngưu chẳng thèm để vào mắt, trong tiếng hừ lạnh sừng rồng trên đầu bộc phát ra ánh sáng màu xanh tạo thành từng vòng gợn sóng, trong nháy mắt nọc độc của Hắc Lân Mãng bốc hơi tan biến hết.  

Ngay sau nó đó nhấc một chân, phốc một tiếng giẫm lên đầu Hắc Lân Mãng.  

"Đùng..."  

Giống như tiếng quả dưa hấu bị nổ tung, trong lúc nặng nề chỉ thấy móng trước của con Long Chủng Thanh Ngưu đặt trên đầu Hắc Lân Mãng, giẫm nát.  

Hắc Lân Mãng thoạt nhìn hung hãn nhưng không kịp phát ra một tiếng kêu r3n thảm thiết, thân mình khổng lồ của nó lập tức mềm nhũn rơi xuống đất, phát ra tiếng ầm ầm, làm toàn bộ mặt đất đều chấn động.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.