Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2875



Dương Bách Xuyên trốn trong bình Càn Khôn nhìn thấy như vậy, khóe miệng hắn giật giật, hắn biết Long Chủng Thanh Ngưu cường hãn, nhưng lại không nghĩ tới nó sẽ cường hãn đến mức này.  

Độc thú Hắc Lân Mãng cấp bậc Đại Lĩnh Chủ trực tiếp bị Long Chủng Thanh Ngưu một vó giẫm chết.  

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tồn tại hung mãnh như vậy.  

"Cái này... Chính là thực lực của yêu thú cấp Tôn Vương ư?” Dương Bách Xuyên rung động tự nói trong lòng.  

Giờ phút này hắn chăm chú quan sát bên ngoài.  

Chỉ thấy Hắc Lân Mãng sau khi bị Long Chủng Thanh Ngưu một vó giẫm chết, thân mình thật dài xụi lơ trên mặt đất, nhưng cũng vào lúc này Nguyên Thần Huyễn nhanh như chớp xuất kích một đao.  

Thứ lão bất tử chờ đợi chính là cơ hội này, lão ta cố ý để cho Hắc Lân Mãng đi chịu chết, tạo cho lão thời cơ tự mình xuất kích mở ra cơ hội ra tay đối phó Long Chủng Thanh Ngưu.  

Một đao Nguyên Thần Huyễn xuất kích mang theo tiếng xé gió, ánh sáng lưu ly trên đại đao lóe ra, hiển nhiên lão bất tử này sử dụng độc Lưu Ly.  

Dương Bách Xuyên không biết Long Chủng Thanh Ngưu có thể ứng phó với độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn hay không, nhưng hắn từng lĩnh giáo qua, nếu không nhờ Lục Yên Chi sợ là hắn đã bị độc Lưu Ly của lão bất tử gi ết chết.  

Nhìn thấy Nguyên Thần Huyễn dung nhập độc Lưu Ly vào đại đao, Dương Bách Xuyên nguyền rủa một tiếng âm hiểm, không khỏi vì Long Chủng Thanh Ngưu mà đổ mồ hôi lạnh một phen.  

Cũng không biết Long Chủng Thanh Ngưu có thể tiếp một đao này của Nguyên Thần Huyễn hay nói cách khác chính là tiếp độc Lưu Ly trên đại đao được hay không?  

Sau một giây chỉ thấy Long Chủng Thanh Ngưu dường như đã biết đao của Nguyên Thần Huyễn bất phàm, nó thét dài một tiếng: "Grào..."  

Một tiếng long ngâm vang vọng khắp chân trời, sau đó lại thấy toàn thân Long Chủng Thanh Ngưu lóe lên ánh sáng xanh...  

Linh thức của Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên thân Long Chủng Thanh Ngưu lóe ra phù văn, mơ hồ bao bọc toàn bộ thân thể nó lại.  

Có lẽ là thiên phú phòng ngự nào đó.  

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên tức thì nghe được Long Chủng Thanh Ngưu cười lạnh nói: "Ở trước mặt bản tôn đùa giỡn, thủ đoạn của ngươi còn chưa đủ tư cách.”  

Lời nói cuồng ngạo rớt lại phía sau, sùng rồng trên đầu Long Chủng Thanh Ngưu bộc phát ra hai luồng ánh sáng xanh thật lớn, trong nháy mắt hóa thành hư ảnh Thanh Ngưu khổng lồ, nó nhảy vọt tới hung hăng đụng vào đao khí khổng lồ của Nguyên Thần Huyễn.  

"Ầm..."  

"Rắc..."  

Trong tiếng nổ vang, đao khí của Nguyên Thần Huyễn ngay lập tức vỡ vụn, ngay sau đó đại đao trong tay Nguyên Thần Huyễn cũng rời tay rơi xuống đất, mà lúc này chiêu thức Long Chủng Thanh Ngưu sử dụng vẫn chưa tiêu tán, một kích đụng tới trên người Nguyên Thần Huyễn.  

Một kích này làm cho lão bất tử Nguyên Thần Huyễn hộc máu, lão ta như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.  

"Đùng..."  

Nguyên Thần Huyễn hung hăng rơi xuống đất, làm cho mặt đất bị đập ra một cái hố lớn.  

Dương Bách Xuyên thấy vậy trong lòng một trận thoải mái, thầm nói: "Lần này lão bất tử chịu thiệt lớn rồi.”  

Ngay sau đó lại nghe được tiếng quát giận dữ của Nguyên Thần huyễn truyền ra từ trong hố: "Nghiệt súc khinh người quá đáng, lão phu liều mạng với người.”  

Vừa dứt lời, Nguyên Thần Huyễn đột nhiên nhảy lên từ hố lớn, toàn thân bộc phát ra khí tức vô cùng cường đại.  

Tức thì Dương Bách Xuyên nhìn thấy toàn thân Nguyên Thần Huyễn mơ hồ có hỏa diễm thiêu đốt, vèo một cái lão từ hố lớn nhảy lên, xông tới chỗ Long Chủng Thanh Ngưu.  

"Ầm ầm..."  

"Xẹt xẹt..."  

Lúc này trên chân trời lại có sấm sét vang lên, tia chớp vờn quanh.  

Dương Bách Xuyên mí mắt nhảy dựng lên, ngay lập tức hắn hiểu ra lão bất tử Nguyên Thần Huyễn vậy mà thiêu đốt tinh nguyên bản mạng phá tan pháp tắc áp chế tu vi Thái Hoang, trong nháy mắt tăng tu vi lên tới cảnh giới Địa Tiên tam chuyển. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.