Bông sen trong bàn tay Lục Yên Chi, hay nói chính xác hơn là Ách Nan Chi Độc lóe lên một cái rồi chui vào đỉnh đầu Nguyên Thần Huyễn, làm cho lão ta kêu gào thảm thiết. Tiếp đó, toàn thân Nguyên Thần Huyễn phát ra ánh sáng bảy màu, cơ thể vỡ thành từng mảnh như lá mùa thu, bị gió lớn cuốn bay.
Chưa tới mười hơi thở, cơ thể Nguyên Thần Huyễn đã hóa thành tro, tan biến trong trời đất.
Nhục thể và thần hồn cùng biến mất vô tung, hoàn toàn hồn bay phách tán.
Vốn dĩ lão già chết tiệt đã tổn thương nguyên khí nặng nề vì trùng độc bản mệnh chết, lúc này dưới Ách Nan Chi Độc của Lục Yên Chi, lão ta hoàn toàn không có sức phản kháng, bị Ách Nan Chi Độc của Lục Yên Chi đánh tan thành mây khói.
Lục Yên Chi nhìn vị trí Nguyên Thần Huyễn biến mất, hai hàng nước mắt tuôn rơi.
Dương Bách Xuyên biết chút ảo tưởng cuối cùng trong lòng Lục Yên Chi đã lụi tắt, hắn thầm than thở: "Lão già chết tiệt Nguyên Thần Huyễn thật là, thành ở Yên Chi, bại cũng ở Yên Chi.
Hắn đi tới cầm tay Lục Yên Chi, nhẹ giọng an ủi: "Không sao đâu Yên Chi, từ hôm nay trở đi ngươi sẽ có khởi đầu mới, ngươi còn có ta nữa mà."
Lục Yên Chi dùng cách của mình kết thúc tình cảm sư đồ giữa nàng ta và Nguyên Thần Huyễn. Mà Nguyên Thần Huyễn cũng xem như chết bởi Ách Nan Chi Độc như ý nguyện.
Lão già chết tiệt này đã tính kế Lục Yên Chi từ nhỏ cho đến tận bây giờ là vì Ách Nan Chi Độc trong cơ thể Lục Yên Chi, chết bởi Ách Nan Chi Độc âu cũng là nhân quả tuần hoàn, có nhân có quả.
Theo lời Dương Bách Xuyên, sự biến mất của Nguyên Thần Huyễn là khởi đầu mới của Lục Yên Chi.
Hai lão già chết tiệt và Phong m Dương và Nguyên Thần Huyễn cấu kết với nhau hãm hại Dương Bách Xuyên, cuối cùng tan thành mây khói, xem như trong Thái Hoang Dương Bách Xuyên không còn kẻ địch.
Tiếp theo hắn có thể thong dong rèn luyện trong Thái Hoang.
Mặc dù Dương Bách Xuyên bị Nguyên Thần Huyễn và Phong m Dương đuổi giết đến thảm, nhiều lần rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, trải qua lằn ranh sinh tử, nhưng không thể phủ nhận hắn có nhiều thu hoạch và cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Trong hơn mười năm ngắn ngủi ở Thái Hoang, hắn đã tăng liền ba cấp, đạt đến cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn, lĩnh ngộ được chiêu thứ hai của Thập Nhị Chí Tôn và hai thần thông trong kiếm quyết Hắc Liên, thu hoạch không nhỏ.
Lần này, tuy Nguyên Thần Huyễn không phải do Dương Bách Xuyên chính tay giết, mà là bị Lục Yên Chi dùng Ách Nan Chi Độc độc chết, nhưng cuối cùng mọi người đều đạt được mục đích.
Nguyên Thần Huyễn không chết thì Lục Yên Chi không thể có cuộc sống mới.
Còn đối với Dương Bách Xuyên, Nguyên Thần Huyễn chết tức là không còn kẻ địch mạnh, không còn nỗi lo về sau.
Mặc dù thân phận của Nguyên Thần Huyễn là trưởng lão của thương hội Nhật Nguyệt, nhưng lão ta chết ở đây thì chẳng ai biết. Tóm lại, bớt đi một mối họa là chuyện tốt.
Sau khi an ủi Lục Yên Chi, Dương Bách Xuyên đi về phía con Thanh Ngưu kia.
Có thể nói lần này Nguyên Thần Huyễn bị giết là nhờ công lao của con Thanh Ngưu cấp vương này. Không có Long Chủng Thanh Ngưu xuất hiện ép Nguyên Thần Huyễn thiêu đốt tinh nguyên bản mệnh dẫn đến sấm sét Thái Hoang, cuối cùng thả trùng độc bản mệnh ra thế mạng làm tổn thương nguyên khí nặng nề, thì Lục Yên Chi muốn độc chết lão ta e là phải phí nhiều sức lực.
Điều quan trọng nhất là nếu Long Chủng Thanh Ngưu không xuất hiện, thì Dương Bách Xuyên, Lục Yên Chi và mấy người Mai tỷ sẽ phải ra ngoài đánh với Nguyên Thần Huyễn. Nghĩ tới hậu quả, Dương Bách Xuyên không nhịn được run lên.
Hắn có thể tưởng tượng được một khi Nguyên Thần Huyễn thiêu đốt tinh nguyên bản mệnh, lập tức khôi phục thực lực Địa Tiên tam chuyển, thì người phe mình chỉ có một kết cục là bị giết trong nháy mắt, không khéo còn chết cả chùm.
Cho nên hiện giờ chỉ tưởng tượng thôi, Dương Bách Xuyên đã thấy sợ rồi.
Đến giờ Dương Bách Xuyên nhớ lại cảnh tượng lúc trước Nguyên Thần Huyễn phá tan áp chế, tu vi tăng lên Địa Tiên tam chuyển, đối phó với Long Chủng Thanh Ngưu, cùng với khí tức mạnh đến mức khiến người nghẹt thở kia, hắn vẫn cảm thấy ớn lạnh.
Long Chủng Thanh Ngưu chắc chắn là tồn tại vô cùng mạnh, có thể nói là vô địch trong khu vực Độ Kiếp kỳ trở xuống. Vậy mà sau khi Nguyên Thần Huyễn đột phá tu vi, nó vẫn bị một chiêu đánh bại.
Dương Bách Xuyên biết hiện tại hắn chỉ có thể ngước nhìn thực lực Địa Tiên tam chuyển.
Bây giờ ngẫm lại, hắn cảm thấy mình phải cảm ơn Long Chủng Thanh Ngưu. Không có Long Chủng Thanh Ngưu áp chế Nguyên Thần Huyễn khiến lão ta thiêu đốt tinh nguyên, phá vỡ áp chế để đạt đến cảnh giới Địa Tiên tam chuyển, dẫn đến sấm sét, hại chết trùng độc bản mệnh, thì tất cả những gì Long Chủng Thanh Ngưu đã phải gánh chịu sẽ là kết cục của Dương Bách Xuyên và người phe mình.
Mặc dù Long Chủng Thanh Ngưu chỉ vô tình giúp bọn họ, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cảm kích con yêu thú cấp vương này.
Tiếc là hình như Long Chủng Thanh Ngưu đã bị Nguyên Thần Huyễn đập chết.