Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2910



“Võ Văn Trạch nghe lệnh Thánh Mẫu.” Một người ngồi ở vị trí cuối cùng bên phải Thánh điện lập tức lóe lên xuất hiện giữa đại điện, chính là thập trưởng lão Võ Văn Trạch, người này có diện mạo như một thanh niên hơn hai mươi tuổi, cũng là một trong hai trưởng lão phản đối tru sát Dương Bách Xuyên. 

Võ Văn Trạch không nghĩ tới Thánh Mẫu sẽ để cho lão ta ra tay, trong lòng lão ta chấn động như nghĩ tới điều gì đó, nhưng dưới thiên uy của Thánh Mẫu Thánh địa dù cho ngươi là kẻ nào cũng chỉ có thể phục tùng. 

“Lần này làm phiền ngươi chạy đi một chuyến, tính cách của ngươi là điềm tĩnh nhất, làm việc cẩn thận, tuy nói mục đích lần này muốn tru sát Dương Bách Xuyên, nhưng ý kiến phản đối của ngươi và tam trưởng lão không phải là không có đạo lý, cho nên ta mới phái ngươi đi, đến lúc đó ngươi cứ tùy cơ hành sự, quan trọng là tru sát Dương Bách Xuyên, nhưng nếu xuất hiện biến cố cứ tự mình xử lý. 

Mặt khác người không nên sử dụng thần hồn để công kích Dương Bách Xuyên, trên người tiểu tử kia cất giấu thần hồn chí cường giả, cũng không biết hắn đang nắm giữ quân cờ gì, chuyến này ngươi đi cũng tiện thể điều tra luôn thể. 

Ngươi cần phải lấy lại pháp trượng Vạn Linh, bảo đảm Khang nhi bình an, đây là một viên Thiên Đạo chống lại pháp tắc Thái Hoang, nó sẽ giúp ngươi không tiến vào bình chướng pháp tắc, thời điểm tổn thất ba trăm năm tu vi…” 

Vạn Linh Thánh Mẫu vừa nói vừa vung ngón tay lên, một viên đan dược kim quang lấp lánh bay đến chỗ Vũ Văn Trạch. 

“Cẩn tuân thánh mệnh.” Trong lòng Võ Văn Trạch khẽ động, lão ta ít nhiều cũng đoán được mục đích Thánh Mẫu phái lão ta đi, sau khi nhận mệnh thì lập tức rời khỏi đại điện. 

Chờ Sau khi Võ Văn Trạch rời đi, Vạn Linh Thánh Mẫu lớn tiếng nói với ra ngoài điện: “Truyền lệnh cho đệ tử điện Vạn Thánh Lãnh Tiêu Dật, lệnh cho hắn dẫn dắt mười đệ tử Độ Kiếp đại viên mãn của điện Vạn Thần tiến vào Thái Hoang Tinh Hải, bằng bất kỳ giá nào cũng phải tru sát Dương Bách Xuyên, không được có sai sót. ” 

Lần này hạ lệnh, trong giọng nói của Vạn Linh Thánh Mẫu nhuốm đầy sát khí. 

Giờ phút này trong đại điện cửu đại trưởng lão đều hiểu được, Thánh Mẫu đang chuẩn bị hai tay, để cho thập trưởng lão đi, thực ra là muốn xem xét thời cơ, nếu Dương Bách Xuyên là hạng người số mệnh vô thượng, vậy thì thập trưởng lão Võ Văn Trạch sẽ có đường sống chu toàn. 

Mà hạ lệnh để cho đệ tử điện Vạn Thánh - Lãnh Tiêu Dật dẫn người đi, hoàn toàn chính là sát chiêu, không tiếc bất kỳ giá gì, chính là tử lệnh, nhất định phải giết chết Dương Bách Xuyên. 

Có thể giết được là tốt nhất, giết không được đến lúc đó sẽ có thập trưởng lão Võ Văn Trạch đi chu toàn là được. 

Hai mệnh lệnh nhìn có vẻ mâu thuẫn, thật ra chính là quyết sách trí tuệ của Vạn Linh Thánh Mẫu, chẳng khác nào hai tay chuẩn bị sẵn. 

Lần này Dương Bách Xuyên lại đụng phải một rắc rối lớn.

Trong điện dơi yêu, Dương Bách Xuyên đi ra từ bình Càn Khôn. 

Lục Yên Chi vẫn đang thủ hộ, Thanh Ngưu an táng cho dơi yêu xong thì cũng quay về đại điện. 

“Dương đại ca…” 

“Chủ nhân.” 

Lục Yên Chi và Thanh Ngưu lần lượt lên tiếng. 

“Bên ngoài có gì khác thường không?” Dương Bách Xuyên gật đầu với Lục Yên Chi rồi quay sang hỏi Thanh Ngưu. 

“Hồi bẩm chủ nhân, Thiên Yêu Hành Chung vẫn không có gì thay đổi, nhưng chắc là sẽ mở sớm thôi.” Thanh Ngưu biết Dương Bách Xuyên muốn hỏi Thiên Yêu Hành Cung. 

“Vậy thì đợi thêm, nhưng chỗ này tạm thời không thể ở lâu, mùi máu quá nặng, Thanh Ngưu, ngươi có nơi nào tương đối bí mật không?” Dương Bách Xuyên và lão đầu đã nói chuyện rất lâu bên trong không bình Càn Khôn, đương nhiên hắn cũng nhắc tới Thiên Yêu Hành Cung với sư phụ mình. 

Theo như lão đầu dặn dò, hắn có thể tiến vào Thiên Yêu Hành Cung nhưng cần phải chuẩn bị một chút, ít nhất phải luyện chế mấy lò đan dược, đề phòng bất cứ tình huống nào cần dùng tới. 

Đại điện này là địa bàn của Dơi yêu, trải qua chém giết nên mùi máu rất nồng, Dương Bách Xuyên lo mùi máu ở nơi này sẽ thu hút những người khác tới, dù sao thì Trình Vĩ Khang cũng đã chạy thoát, hơn nữa Thanh Ngưu cũng nói là mỗi lần Thiên Yêu Hành Cung mở ra thì đều có rất nhiều người của những thế lực khác tới, nơi này cách Thiên Yêu Hành Cung chỉ có mấy dặm, không an toàn. 

Nếu như luyện đan thì phải cần một hoàn cảnh tốt mới được. 

Thanh Ngưu nghe vậy thì gật đầu đáp: “Hồi bẩm chủ nhân là có, phía sau Thiên Yêu Hành Cung, cách đó ba mươi dặm có một ngọn núi nhỏ, nơi đó sương mù dày đặc, trên núi còn có khí độc, trên đó cũng không có sinh vật nào, coi như là một nơi yên tĩnh, chúng ta có thể tới đó đợi Thiên Yêu Hành Cung mở cửa.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.