Ban đầu, thái độ của Dương Bách Xuyên rất lãnh đạm, nhưng lúc sau lại thay đổi, lễ phép đáp lễ, khiến Tê Mậu Đốn và Hiên Viên Khai Minh thấy hơi ngạc nhiên.
Thật ra, hai người họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị Dương Bách Xuyên châm chọc khiêu khích một phen rồi, ai ngờ Dương Bách Xuyên bỗng đột ngột thay đổi thái độ, làm họ có chút hoang mang nhẹ.
Nhưng dù sao cũng là hạng cáo giả, chẳng bao lâu hai người đã hoàn hồn, bắt đầu khách sáo trò chuyện với Dương Bách Xuyên.
Hai ông cụ biết Dương Bách Xuyên không còn so đo với mình nữa, đúng là chuyện tốt.
Suy cho cùng họ Dương nào đó tính ra cũng độ lượng, sau khi tháo gỡ được khúc mắc trong lòng, khách khí chào hỏi hai vị Tán tiền một lượt, thì không vòng vo mà vào thẳng vấn đề: “Hai vị tiền bối có thể nói sơ về tình hình ở đảo Tán Tiên với ta được không?"
Tán tiên của Trường Sinh Điện - Tê Mậu Đốn và Tán tiên của hoàng triều Hiên Viên - Hiên Viên Khai Minh thấy Dương Bách Xuyên hỏi thẳng thừng như vậy cũng chẳng lấy làm lạ, thậm chí, nếu hắn không hỏi thăm họ về tình hình ở đảo Tán Tiên thì mới kỳ quái đó,
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Hiên Viên Khai Minh nói với Tế Mậu Đốn "Tề đạo hữu giải thích đi, thiếu gì ta sẽ bổ sung thêm”
Tẽ Mậu Đốn cũng không chối từ, chỉ đáp: “Được” Sau đó, ông ta quay sang nhìn Dương Bách Xuyên, nói “Dương sư đệ, về quy định đối với Tán Tiên của đảo Tán Tiên.."
Tè Mậu Đốn bắt đầu giảng giải, sau khi nghe một đoạn, Dương Bách Xuyên cảm thấy không khác những gi ông già từng nói là bao, quả nhiên chuyện hạn chế Về thiên kiếp và phi thăng là có thật, hẳn đã biết việc này từ miệng ông già rồi, nhưng vẫn kiên nhẫn lắng nghe Tê Mậu Đốn nói chứ không tùy hứng cắt ngang.
Qua một hồi lâu, Tê Mậu Đốn mới kể xong, hơn nữa còn kể rất chi tiết, điều này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng hài lòng.
Sau khi nghe Tê Mậu Đốn giải thích, Dương Bách Xuyên đã biết sơ lược về tình hình hiện tại ở đảo Tán Tiên.
Theo lời Tê Mậu Đốn nói thì đảo Tán Tiên cũng được xem là một giới của thế giới, găn như chín mươi chín phần trăm Tán tiên đều quy tụ trên đảo. Lý do là vì Tán tiên có mười hai kiếp, mỗi ngàn năm lại độ kiếp một lần, nhưng lại có rất nhiều Tán tiên không thể chuẩn bị sẵn sàng cho việc độ kiếp chỉ trong vỏn vẹn nghìn năm, chính vì thế nên có rất nhiều Tán tiên chọn cách trốn vào đảo Tán Tiên, vì chỉ như vậy mới có thể né khỏi Tán tiên kiếp. Họ sẽ nhân thời gian ở trên đảo để chuẩn bị sung túc mọi thứ, khi nào cảm thấy ổn mới rời đảo để độ kiếp, thế mới có thể tăng tỷ lệ thành công.
Đương nhiên, nếu Tán Tiên độ kiếp thành công, thực lực và tu vi sẽ tăng theo cấp số nhân, đó chính là điểm tốt.
Ngoài ra còn phải kể đến các thế lực trên đảo Tán Tiên, nhìn chung sẽ chia thành hai nhóm lớn.
Một là thế lực Tán Tiên được hình thành giữa các tông môn lớn, và đây cũng là thế lực có quy mô lớn nhất. Đúng là trên đảo không cho phép tông môn tồn tại, chẳng biết người đầu tiên đặt ra quy định này là ai, nhưng tóm lại, trên đảo Tán Tiên không được phép xuất hiện bất cứ tông môn hay thế lực nào, toàn bộ Tán tiên phải tu luyện riêng lẻ, một mình. Họ có thể ở lại một thành trì, xây một căn nhà, hoặc độc chiếm một ngọn núi, cũng có thể ở yên trong động phủ, nhưng tuyệt đối không được phép xây dựng tông môn trên đảo.
Ngoại lệ duy nhất là có thể dẫn theo người hầu hoặc nhận đệ tử.
Có điều sau khi người của các tông môn lớn ở Tu Chân Giới tới đảo Tán Tiên, tuy có luật không được xây dựng tông môn, nhưng giữa những người đó đã tồn tại sẵn mối dây liên hệ từ trước, thế nên như một lẽ thường tình, một vòng quan hệ nhỏ được sinh ra, đần dà phát triển thành một thế lực số một số hai đảo Tán Tiên.
Có điều bên trong thế lực này cũng chẳng đoàn kết một lòng, tất cả chỉ là bề nổi mà thôi.
Thế lực thứ hai là thế lực Tán tu Tán Tiên.
Ở Tu Chân Giới, tán tu tất nhiên là kiểu tu sĩ thích tu luyện đơn độc một mình, Tán Tiên xuất thân từ quần thể này, bất kể có đảm nhận chức vụ gì ở đảo Tán Tiên hay không, đều được gọi là Tán tu Tán Tiên.
Khác với lúc ở Tu Chân Giới, sau khi tới đảo Tán Tiên, tuy nhân số vẫn ít như trước, nhưng lại cực kỳ đoàn kết, thế nên mới có thể hình thành thế lực lớn thứ hai trên đảo. Quan hệ giữa hai thế lực trông thì hài hoà, thực chất lại như nước với lửa.
Nguyên nhân là vì cần tranh giành tài nguyên tu luyện trên đảo Tần Tiên.
"Trích lời Tế Mậu Đốn thì trên đảo Tán Tiên, chỉ có một nửa diện tích là thích hợp cho tu sĩ tu luyện và cư trú, nửa còn lại là vùng núi non hoang vu, hiểm trở.
Nhưng bên trong những dãy núi này lại ẩn giấu một bảo vật hiếm thấy, là thứ mà chỉ mình Tiên Giới mới có - tiên thạch!
Theo lý thuyết, về bản chất đảo Tán Tiên vẫn là một phần của Tiên Giới.
Dương Bách Xuyên nhớ rất rõ ông già cũng từng nhắc tới chuyện này.
Vì vậy mới nổi lên lời đồn ở dãy núi trên đảo Tán Tiên có mỏ quặng tiên thạch.
Thế nên hai thế lực trên đảo mới tranh đấu vô cùng gay gắt để có thể giành được mạch khoáng vẽ tay mình.
Có điều dù may mắn tìm được một mạch khoáng trong dãy núi hoang vu cũng chưa chắc đào thấy tiên thạch...
Có điều tiên thạch lại như một lời bảo đảm có thể tăng tiến thực lực, đặt nền tảng cho độ kiếp.
Trên dãy núi hoang vu, ngoại trừ mỏ quặng tiên thạch, tất nhiên còn có đủ loại tiên thảo cũng như thiên tài địa bảo, chẳng qua cực kỳ khó tìm.
Mà cũng phải thôi, thiên tài địa bảo ẩn giấu trong dãy núi hoang vu nào phải thứ dễ dàng giành lấy được?
Nguyên nhân chính là tại dãy núi hoang vu tồn tại rất nhiều dị thú thiên địa siêu cấp mạnh, có khả năng siết chết Tán tiên cường đại chỉ trong nháy mắt.