Đến trước cổng lớn phủ Thanh Ngưu, hai tên đại yêu trông cửa vừa định quát lớn, kẻ nào lớn mật dám đến trước cửa phủ của Thanh Ngưu đại soái?
Sau khi thấy rõ, lập tức sững sờ, quỳ xuống: "Thuộc hạ bái kiến thánh chủ."
Hai đại yêu vẻ mặt cuồng nhiệt.
Dương Bách Xuyên rất hưởng thụ ánh mắt này, vung tay ra hiệu hai đại yêu đứng dậy: "Tên cà lăm có ở đây không?”
Hồi bẩm thánh chủ, Trâu thần đại nhân đang ở Thần Ngưu Điện, thuộc hạ sẽ đưa thánh chủ đến đó...”
Một đại yêu nói.
"Thần Ngưu Điện?” Dương Bách Xuyên ngạc nhiên.
"Đúng vậy thánh chủ, Thanh Ngưu đại soái đặc biệt xây dựng cho Trâu thần đại nhân một cung điện." Đại yêu trả lời
Hai đại yêu này đều là yêu tu năm đó theo Dương Bách Xuyên rời khỏi Tinh Hải đến đây, đều sủng bái cuồng nhiệt Dương Bách Xuyên, ngày thường rất khó gặp vị thánh chủ đại nhân này, bây giờ có thể tiếp xúc gần gũi như vậy, vô cùng vui vẻ.
Dương Bách Xuyên mỉm cười, đưa cho hai người hai bình rượu khỉ Quỳnh Tương Ngọc Dịch.
"Cái này ban cho các ngươi, lúc tu luyện hãy dùng nó, mong các ngươi sớm ngày bước vào cấp bậc Thiên Yêu, cống hiến cho Vân Môn, bảo vệ Vân Môn."
"Đa tạ thánh chủ, đa tạ thánh chủ..." Hai đại yêu vô cùng vui mừng, bọn họ biết đồ thánh chủ ban cho đều là bảo vật, hơn nữa nghe thánh chủ nói vậy, có nghĩa là đồ trong bình này có thể giúp bọn họ thăng lên Thiên Yêu, đương nhiên là mừng như điên.
Dương Bách Xuyên phất tay nói: "Được rồi, lui xuống đi, Thanh Ngưu đến rồi, để hẳn đưa ta đến đó là được."
"Vâng, thuộc hạ cáo lui” Hai đại yêu lui xuống.
“Cung nghênh thánh chủ, thuộc hạ đến muộn~"
Thanh Ngưu biến thành một tia sáng xanh vội vàng đến hành lễ, có chút sợ hãi.
Tuy rằng phủ của Thanh Ngưu, Tử Hoàng, Khổng Tước và Chuột Vương nằm ở bốn phía của Vân Môn Tiên Cảnh, nhưng Dương Bách Xuyên chưa từng đến, đây là lần đầu tiên.
Thanh Ngưu vừa cảm nhận được liền vội vàng chạy tới đây.
Có chút kinh sợ.
"Không cần đa lễ, ta đến tìm tên cà lăm kia, hẳn thế nào rồi?" Dương Bách Xuyên cười hỏi Thanh Ngưu.
"À~ Trâu thần đại nhân ăn ngon ngủ cũng ngon." Thanh Ngưu ngượng ngùng trả lời, trâu thần Ngũ Sắc lựa chọn phủ của Thanh Ngưu, cũng không xem hắn ta là người ngoài, Thanh Ngưu cũng bất lực, nhưng hết cách rồi, trâu thần Ngũ Sắc là tiên sủng chân chính, lại do Dương Bách Xuyên đưa đến, hơn nữa ngày đó khi hai thế lực chính ma xâm nhập Vân Môn cũng đã ra sức rất lớn, nên Thanh Ngưu chỉ có thể xem trâu thần Ngũ Sắc như ông nội mà đối đãi.
Dương Bách Xuyên thấy Thanh Ngưu có chút bất đắc dĩ liền biết trâu Thần Ngũ Sắc đã trở thành đại gia ở phủ của Thanh Ngưu rồi
Liền nói: "Đi thôi, hôm nay nói không chừng ta và trâu thần Ngũ Sắc sẽ nói một vài lời không thoải mái, ngươi để các tiểu yêu trong phủ ra ngoài trước đi, tránh bị ảnh hưởng."
Thanh Ngưu nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, nhất thời lộ ra sát khí, lạnh giọng nói: "Thánh chủ, Trâu thần đã làm chuyện gì ảnh hưởng đến thánh chủ sao?”
Đối với Thanh Ngưu mà nói, trong lòng hắn ta Dương Bách Xuyên luôn là số một, nghe lời trâu thần Ngũ Sắc là một chuyện, nhưng nếu trâu thần Ngũ Sắc làm gì bất lợi cho Dương Bách Xuyên, hẳn ta nhất định là người đầu tiên đứng ra giết trâu thần Ngũ Sắc.
Hắn ta không tiếc.
Dương Bách Xuyên nghe Thanh Ngưu nói vậy cũng sửng sốt, sau khi phản ứng lại cũng cảm động, Thanh Ngưu thuộc nhóm đại yêu theo hắn ra ngoài năm đó, là thuộc hạ trung thành nhất của hắn.
Nhưng hắn cũng biết Thanh Ngưu đã hiểu lầm rồi, cười nói con trai hẳn Dương Tinh Phó muốn trâu thần Ngũ Sắc làm lĩnh sủng đồng hành cho Thanh Ngưu nghe, cũng nói hẳn và trâu thần Ngũ Sắc quả thực là mối quan hệ tương trợ, hắn không sử dụng nước sinh mệnh để thu phục trâu thần Ngũ Sắc, hơn nữa Dương Bách Xuyên biết, trước khi bình Càn Khôn thăng cấp tiến hóa, nước sinh mệnh sẽ không có tác dụng với trâu thần Ngũ Sắc, nói cách khác là không có tác dụng với sinh linh của Tiên Giới.
Vì vậy lần này hắn tới là chuẩn bị thương lượng với trâu thần Ngũ Sắc, nhưng... Vì đã hứa với con trai Dương Tinh Phó, cho dù phải dùng vũ lực với trâu thần Ngũ Sắc hắn cũng không tiếc.
Thánh chủ, hay là để ta tập họp các huynh đệ, nếu Trâu thần không đồng ý, vậy chúng ta đánh hắn, không tin hẳn không đồng ý, hơn nữa có thể làm linh sủng với tiểu chủ nhân, đây là phúc khí của hẳn.” Thanh Ngưu cũng rất ngang ngược.
Dương Bách Xuyên cười khổ nói: "Đừng thô bạo. như vậy, ta đến là để thương lượng, chỉ cần hẳn chịu đi theo Tinh Nhi là được, chúng ta không bạo lực, không cần thiết phải cương, đi thôi, ta đến điện Thanh Ngưu của người trước, ngươi mời trâu thần Ngũ Sắc đến đi.” Dương Bách Xuyên nói.
"Vâng” Thanh Ngưu biến mất, đi mời trâu thăn Ngũ Sắc.
Dương Bách Xuyên đến điện Thanh Ngưu chờ, tuy hắn và trâu thần Ngũ Sắc không phải quan hệ chủ tớ, nhưng phải phân chủ yếu và thứ yếu, Dương Bách Xuyên là thánh chủ của Vân Môn, chỉ có thể để trâu thần Ngũ Sắc đến gặp hẳn chứ không phải hắn đến gặp trâu thần Ngũ Sắc.
Thậm chí là đến phủ Thanh Ngưu cũng đã là sự nhượng bộ của Dương Bách Xuyên rồi, vì hy vọng có. thể thỏa thuận thành công với trâu thần Ngũ Sắc.