Dương Bách Xuyên nghe được giọng điệu khinh thường của lão đầu, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Hắn hỏi: “Lão đầu, hậu duệ gì cơ?”
“Cửu Vĩ Thiên Đế chỉ có một mình Cửu Vĩ Hồ lão tổ, phía dưới quả thật còn có tam đại hộ pháp, hơn nữa bên cạnh mỗi đời Cửu Vĩ Yêu Đế đều sẽ có hộ pháp, nhưng là hậu duệ của hộ pháp, đương nhiên không phải là cái gì mà thần hay không thần, đây chỉ là một cách gọi để tự dát vàng lên mặt mình mà thôi.
Thủy Thần chỉ là một cách gọi khi được truyền thừa, hoặc nói đúng hơn là một chức vị, thế nên đừng để bị dọa sợ, vi sư có thể cảm nhận được nó cao nhất cũng chỉ là lục chuyển, tương đương với Kim Tiên, không thể nào là hộ pháp chân chính, có lẽ là con cháu của hộ pháp.
Xuất hiện ở đây là để các con tìm và đánh bại nó, chắc hẳn sư mẫu con đã có sắp xếp, con nói với tiểu ong mật đừng căng thắng quá, bởi vì trước kia từng nghe qua câu chuyện về hộ pháp của Cửu Vĩ Thiên Đế nên mới có định kiến sẵn, bởi vậy trong lòng đương nhiên là sợ hãi.
Nếu cứ ở tình trạng này thì các con sẽ bị Thủy Thần đùa chết, mặc dù là con cháu Thủy Thần nhưng cũng là cao thủ không chế nước, nếu con không tìm thấy, đánh bại nó thì nó sẽ đìm chết các con, đồng tâm hiệp lực bắt một hậu duệ của Thủy Thần không phải là vấn đề.
Lần này,vi sự sẽ không ra tay giúp con, cũng xem như cho con một lần thử thách, khảo nghiệm tổng hợp. Ba người các con, à đúng, cộng cả con chồn của con nữa, cũng xem như màn phối hợp giữa những tu sĩ cấp cao, rèn luyện tu vi thực lực.
Vi sư rất chờ mong thành quả tu luyện của con, nhớ kỹ hãy dùng tất cả những bản lĩnh mà con học được để đối phó với hậu duệ Thủy Thần, đừng nghe nó dọa, nó chỉ là một dị thú hậu duệ mà thôi, không đến mức mạnh như vậy.”
Nghe lão đầu nói xong, Dương Bách Xuyên quả thật vô cũng nhẹ nhõm, bởi vì hẳn đã đích thân g iết chết Thần Phượng bà bà có cấp bậc lục chuyển.
Mà hiện tại, hậu duệ Thủy Thần mà lão đầu nhắc tới cũng có cùng cấp bậc, thực lực tương đương với Kim Tiên, thế nên Dương Bách Xuyên đã thả lỏng hơn: “Cấp lục chuyển mà thôi, một mình con cũng có thể giết nó.”
'Vừa dứt lời, trong đầu hẳn đã vang lên một câu chửi mắng đầy giận dữ của lão đầu: “Tiểu tử vô liêm sỉ, khen một chút đã nghĩ mình giỏi thật à? ”
Con cho rằng lục chuyển thì giống nhau hết sao? Tu sĩ lục chuyển cỡ như Thần Phượng bà bà, cộng mười bà ta lại cũng không phải là đối thủ của thiên địa dị thú, nếu như con khinh địch thì cứ chờ chết đi, nhắc. lại một lần nữa, đừng trông chờ vi sư sẽ giúp con, cứ biết thế nhé.”
Nói xong, Vân Thiên Tà tức giận biến mất.
Dương Bách Xuyên hết sức xấu hổ, quả thực vừa rồi hắn có chút mất tập trung.
Lão đầu đã nói không giúp rồi, Dương Bách Xuyên cũng không còn cách nào khác, điều duy nhất mà hắn có thể làm là phối hợp với Phong Tiên và tiểu Phượng Hoàng để giải quyết vấn đề.
Sau đó, Dương Bách Xuyên nói với Phong Tiên vẫn đang trong trạng thái hoảng loạn: "Cửu Nhỉ tỷ tỷ không căn phải lo lắng, đây không phải Thủy Thần mà chỉ là con cháu của Thủy Thần thôi, cấp bậc mạnh nhất cũng chỉ lục chuyển, chúng ta hợp lực với tiểu Phượng Hoàng, chắc chản sẽ bắt được nó.”
Phong Tiên nghe vậy thì sững người, nàng hỏi theo bản năng: “Sao đệ lại biết?”
“Tỷ không cần quan tâm vì sao đệ biết, dù sao cũng sẽ không sai, cái thứ đang lén lứt giả thần giả quỷ kia không phải là Thủy Thần thật sự, tỷ chỉ cần biết ba người chúng ta đủ để đối phó với nó là được, đợi lát nữa, tỷ và tiểu Phượng Hoàng, Chồn Nhi nghe chỉ huy của ta, chúng ta chắc chắn có thể tìm được. con hàng này.” Dương Bách Xuyên tràn đầy tự tin nói.
Thật ra, hẳn tự tin như vậy là để cho Phong Tiên xem, sợ nàng không đủ lòng tin, tới lúc đó sẽ chịu thiệt.
Trong trận chiến sinh tử, niềm tin là thứ vô cùng quan trọng.
Ở nơi tối tăm, mặc dù Phong Tiên không nhìn thấy sắc mặt của Dương Bách Xuyên, nhưng lại có thể nghe ra sự tự tin từ giọng nói của hắn.
Thật ra tâm trạng dù tốt hay xấu đều có thể ảnh hưởng, lúc này Phong Tiên đã bị sự tự tin của Dương Bách Xuyên ảnh hưởng, tâm trạng cũng đần được bình tĩnh lại.
Một lúc sau, Phong Tiên đột nhiên bật cười rồi nói:"Được, nghe theo đệ chỉ huy, chúng ta cùng nhau đi tìm nó, để Vân đệ đệ phải chê cười rồi, tỷ tỷ đường đường là yêu tiên, không ngờ tới thời điểm quan trọng lại bị làm cho rối bời, đáng ra phải..."
“Haha, đây mới là Cửu Nhi tỷ tỷ chứ ~" Dương Bách Xuyên cười lớn, sự thật là hắn biết chuyện gì đã xảy ra.