“Lão già đáng chết..” Dương Bách Xuyên chửi ầm lên, nhưng lão đầu tử không nói gì.
"Vân đệ đệ, có chuyện gì vậy?” Phong Tiên và Tiểu Phượng Hoàng đi tới hỏi.
Dương Bách Xuyên cười khổ: “Con rần cái thôn phệ rắn đực, bây giờ nó chính là thư hùng hợp nhất, nó sắp hóa thành Xa Thi Thần...”
“Chuyện này..” Phong Tiên cũng kinh hãi.
Vừa rồi một mình đối phó với rằn đực vốn đã rất khó khăn, nhưng bây giờ con cái đã hợp nhất, chắc chắn sẽ còn khó khăn hơn.
“Cửu Nhi tỷ không sao đâu, chúng ta cũng nhau xử lý, nói cho cùng cũng không phải Xa Thi Thần thật sự, chỉ là hậu duệ mà thôi” Lúc này, Dương Bách Xuyên chỉ có thể động viên.
“Cũng chỉ có thể như thế, chúng ta dùng hết toàn lực đi" Phong Tiên gật đầu.
"Ca ca, muội làm gì đây?” Tiểu Phượng Hoàng lúc này mới lên tiếng, thật ra cô bé có chút bất lực, ngọn lửa Phượng Hoàng mạnh mẽ thật sự chẳng có tác dụng mấy đối với Thanh Xà.
Bây giờ cô bé lại nghe nói sau khi thư hùng hợp nhất, Thanh Xà sẽ càng mạnh hơn, cô bé muốn giúp Dương Bách Xuyên chia sẻ gánh nặng.
Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: "Lát nữa San Hồng vẫn sẽ dùng ngọn lửa hỗ trợ, cứ cố gắng hết sức, để phần còn lại cho ca ca, đừng lo lắng sẽ có cách giải quyết.”
Mặc dù hắn đang an ủi Tiểu Phượng Hoàng, cũng là đang cổ vũ bản thân và Phong Tiên, nhưng khi Dương Bách Xuyên lên tiếng, trong lòng cũng trào dâng tinh thần chiến đấu mãnh liệt, hắn sẽ không thừa nhận thất bại.
Hắn tu luyện từ trước đến nay, đã có thể tiến xa như vậy, hắn đã có thể tu luyện đến cảnh giới Đại Viên Mãn, đương nhiên không phải là giả, mà là do chính mình từng bước từng bước tu luyện.
Làm thế nào có thể đặt thêm một gánh nặng lên trái tim của bản thân vào thời điểm như vậy?
Còn một điểm hẳn thật sự biết rất rõ là mặc dù lão đầu tử nói không quan tâm, nhưng động đến sinh tử, ông làm sao có thể không quan tâm đ ến đây?
Cho nên, Dương mỗ cảng tự tin.
Mà trong cuộc trò chuyện với lo đầu tử, hắn có.
thể nghe được, kỳ thật giọng điệu của lão đầu tử rất thoải mái.
Điều này cho thấy lão đầu tử tin vào bản thân hắn.
Lão đầu tử đã có lòng với bản thân hân, như vậy hắn càng có tài hơn nữa.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên vô thức toát ra ý chiến đấu cao ngất trời.
Sau khi Phong Tiên bên cạnh cảm nhận được ý chiến đấu cao ngất trời từ trên người Dương Bách Xuyên, hai mắt đột nhiên sáng lên, trong lòng thầm nói: “Thật sự là hậu sinh khả úy, đã như vậy, đường đường là một Yêu Tiên như ta không thể giấu diếm được ~"
Ngay lúc ba người bọn họ nói chuyện.
Rốt cuộc một tiếng gầm rú phát ra từ bên trong Thanh khí.
"Oanh!"
"Ngao..."
Ngay sau đó vang lên tiếng rồng ngâm.
Dương Bách Xuyên, Phong Tiên và Tiểu Phượng Hoàng quay đầu lại nhìn, nhưng bọn họ phát hiện sau khi màu lục lam tiêu tán, Thanh Xà hoặc là nói Xa Thi Thần bên trong lộ ra diện mạo thực sự.
Đột nhiên nhìn thấy khiến Dương Bách Xuyên suýt chút nữa bị dọa kêu to một tiếng.
Thoạt nhìn, nó trông giống như một Thanh Long.
Nhưng nhìn kỹ lại thì có vẻ như có một cặp thịt viên trên đầu, trên bụng có bốn móng vuốt, kỳ thực vẫn chỉ là một giao long.
Chỉ là nó vô cùng gần với trạng thái biến thành rồng hoàn toàn.
Một con giao long màu lục lam dài khoảng chín mét.
Ngoại trừ việc không có sừng rồng trên đầu, phần còn lại của nó hoàn toàn gần với một con rồng
Khí tức mạnh mẽ không gì sánh được đang ắt gao khóa chặt hắn
Dương Bách Xuyên hừ mũi lạnh lùng, súc sinh này thế mà vẫn còn nhớ thù.
Thanh kiếm Đồ Long trong tay, kiếm khí tuôn trào, ánh sáng mệnh tỉnh Thần Tượng sau lưng hẳn chập chờn.
Phù văn màu vàng của chuông Đông Hoàng bao
phủ hắn, coi đó là phòng ngự, cánh cổng của U Đô cũng xuất hiện, dù sao, hắn đã thể hiện tất cả sức mạnh của mình, chờ đợi để chiến đấu với Xa Thi Thần.
"Ngao..."
Đúng lúc này, Xa Thi Thần đã biến thành Thanh Giao Long gầm lên đầy giận dữ, một luồng khí tức màu xanh lục từ miệng nó phun thắng về phía Dương Băng Xuyên.
“Long tức..Xuyên đệ đệ tránh, đừng phản kháng lại."
Phong Tiên hét lên, chín cánh toàn thân vỗ nhanh vụt đến trước mặt Dương Bách Xuyên, chín cánh lóc lên kim quang, phù văn lần lượt xuất hiện, hội tụ trước mặt nàng ta.
Dương Bách Xuyên chỉ nghe thấy Phong Tiên thốt ra: "Cửu sĩ che trời.."
Ngay lập tức, hẳn nhìn thấy một hình dạng xoáy vàng, những phù văn phức tạp và bí ẩn chuyển động bên trong, đụng vào long tức của Thanh Giao.
“Ầm..."
Thanh âm thiên băng địa liệt vang vọng.
Vòng xoáy màu vàng kim của Phong Tiên vỡ vụn răng rắc, long tức của Giao Long lục lam cũng vỡ vụn.
Đột nhiên, móng vuốt rồng đập vào thân thể của Phong Tiên.
"A!"
Phong Tiên ngã xuống đất kêu đau đớn.
Một vệt máu phun ra giữa không trung.
“Cửu Nhi tỷ.." Dương Bách Xuyên cảm động trong lòng, hắn không ngờ Phong Tiên lại chắn trước mặt hắn.
“Nghiệt súc..” Dương Bách Xuyên tức giận chém một kiếm.