Bên kia, Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ Mi Hầu không nghe thấy ba lão già bàn bạc cái gì. Cấp bậc này nói chuyện không muốn bị nghe thấy thì có rất nhiều thú đoạn.
Chỉ thấy ba người ngồi xếp bằng, quay mặt vào nhau, sau đó toàn thân phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, sau lưng ba lão già đều xuất hiện hư ảnh nguyên thần.
Ai nấy đều bấm pháp quyết, từng âm phù tối nghĩa khó hiểu phát ra từ miệng bọn họ.
Dương Bách Xuyên không nghe thấy ba Tán Tiên lão tổ nói gì, nhưng cũng cảm thấy không bình thường. Mặc dù hắn không biết ba lão già chết tiệt muốn làm gì, nhưng có thể thấy nguyên thần của bọn họ hiện ra. Nguyên thần phát sáng, bọn họ bất đầu thiêu đốt nguyên thần.
Dương Bách Xuyên lắc mình xuất hiện bên cạnh Lục Nhĩ Mi Hầu.
“Lục Nhĩ đại ca, ba lão già chết tiệt định làm gì thế?” Dương Bách Xuyên tin chắc hẳn Lục Nhĩ Mi Hầu biết, hoặc nhìn ra được.
Quả nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu trầm ngâm nói:" Mở thiên môn mời Chân Tiên hạ giới. Bọn họ định đập nồi dìm thuyền, e là chúng ta phiền to rồi.”
Nghe vậy Dương Bách Xuyên sốc luôn.
Mở thiên môn mời Chân Tiên hạ giới?
Lời nói của Lục Nhĩ nặng nề khiến Dương Bách Xuyên không khỏi căng thẳng.
Lần trước hẳn đã nghe sư phụ nói về ba cảnh giới trên Tiên Giới, có ba cảnh giới lớn là Thiên Tiên, Chân Tiên, Kim Tiên.
Lúc này nghe thấy hai chữ Chân Tiên, hắn còn tưởng bọn họ sẽ mời Chân Tiên trên Tiên Giới hạ giới, không nhịn được bèn hỏi: "Nếu là Chân Tiên thì hai chúng ta có đối phó mà?"
Dương Bách Xuyên nghĩ Chân Tiên tương đương cấp bậc Tán Tiên tứ chuyển, mà hai người họ hiện tại có thể chém giết Tán Tiên lục chuyển đại viên mãn, lẽ nào không đánh nổi Chân Tiên?
Đương nhiên hẳn cũng từng nghe sư phụ nói về Tán Tiên mấy chuyển mấy chuyển ở Tu Chân Giới, nghe chừng cảnh giới tương ứng với tiên nhân Tiên Giới. Nhưng trong tình huống tương đương nhau, Tán Tiên không thể so với sinh linh Tiên Giới chân chính.
Chênh lệch rất lớn.
Bởi vì Tán Tiên chưa trải qua tiên lực tẩy lễ.
Nhưng sau khi hỏi câu này, hẳn cảm thấy khả năng không lớn.
Hiện tại ba Tán Tiên lão tổ là lục chuyển đại viên mãn tương đương Kim Tiên, bọn hẳn phải thiêu đốt nguyên thần làm cái giá để mời tiên nhân hạ giới ắt phải mời thần tiên cấp cao hơn chứ, sao có thể mời tiên nhân cảnh giới Chân Tiên?
Lục Nhĩ Mi Hầu đáp: "Ý ta là Chân Tiên đã được lực lượng Tiên Giới tẩy lễ cơ, không phải là cảnh giới Chân Tiên. Bọn họ đã thiêu đốt nguyên thần trả giá, tất nhiên sẽ mời tiên nhân có thể đối phó với chúng ta hạ giới."
"Vậy... chúng ta..." Thật ra Dương Bách Xuyên muốn xúi khỉ bỏ chạy.
Nhưng bị con khi ngất lời, tựa như biết hẳn muốn nói gì: "Không đi được, ba người bọn họ đã thiêu đốt nguyên thần trả giá, mở thiên môn rất nhanh, bây giờ phải xem tiên nhân mà bọn họ mời xuống có cấp bậc gì. Nhưng dựa theo sức mạnh nguyên thần của bọn họ, có lẽ tối đa cũng chỉ là cấp bậc Kim Tiên. Là Kim Tiên sơ cấp, Kim Tiên trung cấp hay cấp bậc cao hơn, chúng ta chờ xem."
Dương Bách Xuyên nghe nói mình không đi được, vậy thì đi phá?
"Hay là chúng ta đi phá ngang bọn họ?"
"Vô ích thôi. Thiêu đốt nguyên thần mở thiên môn là một loại hiến tê, lực nguyên thần của bọn họ sẽ tiên nhân hấp thu, mối liên hệ hình thành giữa hai bên sẽ có pháp tắc thiên địa bảo vệ, bây giờ mà đi phá ngang thì chúng ta sẽ bị pháp tắc thiên địa phản phệ đợi lát nữa xem tình hình, nếu không ổn thì để ta chặn, ngươi cứ chạy đi." Lục Nhĩ Mi Hầu nói.
"Ta.. Dương Bách Xuyên đang định nói thì bị một tiếng nổ vang tận trời cắt ngang.
Ầm!
Tiếng nổ mang theo âm thanh chấn động, lỗ tai ngứa ngáy.
Chỉ thấy trên người ba Tán Tiên lão tổ phát ra ánh sáng, hoặc là nói thiêu đốt lực lượng nguyên thần tụ lại, hình thành một cột sáng to như thùng nước. Cột sáng phóng thắng lên trời, như đục ra một cái lỗ to trên bầu trời. Tức thì có mây ngũ sắc hội tụ cuồn cuộn.
"Sắp ra rồi.” Con khi lầm bẩm, nét mặt nặng nề.
Lúc này Dương Bách Xuyên cảm nhận được một luồng uy áp như núi từ trên trời ập xuống, bao phủ cả núi Chí Tôn...
Dưới lưỡng uy áp này, Dương Bách Xuyên cảm thấy tim đập đồn dập, không hiểu sao hãn như sắp quỳ rạp xuống.
Ầm!
Sau một tiếng vang lớn nữa, bên trong cái lỗ ngũ sắc trên bầu trời xuất hiên một bóng người...