Có điều bởi vì khí độc biến dị quá mức bá đạo lại có thuộc tính âm hàn, mỗi lúc trời tối đến giờ Tý sẽ tái phát lại. Đến sáng ngày hôm say, hừng đông dương khí thịnh, khí độc ẩn núp sẽ khôi phục bình thường. K từ đó cứ cách ba ngày con lại châm cho đối phương một lần, chẳng phải có thể giữ người bên cạnh rồi à? Đợi đến khi tu vi con đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu, sau đó hấp thu luyện hóa hết khí độc trong người cô ấy, há chẳng phải một công đôi việc?
Còn con nữa, nếu không thể đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu trong vòng ba tháng thì tìm đậu hũ tự tử đi, đừng đi rêu rao là đồ đệ của Vân Thiên Tà ta. Cho con công pháp tu chân cao cấp nhất thế gian, vậy mà con lại trì hoãn ở cảnh giới nhập môn lâu như vậy, đúng là mất mặt. Con để lại nhiều đan dược trong bình Càn Khôn như thế làm gì? Tính làm đồ gia truyền à? Ngoại trừ có Huyết Linh còn có chút giá trị, đám linh dược sơ cấp kia đều là đồ bỏ đi, không lấy ra luyện đan tăng tu vi, vứt trong bình Càn Khôn không chịu dùng, đầu con bị úng nước rồi.
Nếu như con luyện thành đan dược ăn, tang cao tu vi, đêm nay có bị một tên cổ võ giả nho nhỏ đả thương thành thế này không? Suy nghĩ một chút làm sư phụ tức chết, mặt mũi của ta đều bị con làm mất sạch."
Vân Thiên Tà càng mắng càng tức giận, hận không thể bay ra khỏi bình Càn Khôn tát chết Dương Bách Xuyên, chỉ tiếc ông chỉ là tàn hồn, đi ra cũng vô dụng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Dương Bách Xuyên bị sư phụ chửi bới trong lòng cũng nổi lửa, thế nhưng ngẫm nghĩ một chút thì đúng là không có cách phản bác. Anh thật sự xem hơn hai trăm gốc linh dược đào được từ hẻm núi như bảo bối cất trong bình Càn Khôn chờ sau này dùng, anh không nỡ dùng, muốn giữ lại để sau này trùng kích Trúc Cơ kỳ.
Bây giờ nghe nghe sư phụ mắng cho một trận, cảm thấy ông mắng rất đúng. Nếu anh lấy ra luyện đan để dùng, tăng thực lực, hôm nay sẽ không đến mức bị Mạc Đông Thiên đả thương, nghĩ tới cũng đủ uất ức. Anh thầm nói, ngày mai sẽ bắt đầu luyện đan, tăng thực lực lên.
Mạc Đông Thiên, thù này nhớ kỹ, tổ chức sát thủ Xương Hoa cứ đợi đấy, chờ anh đây tăng tu vi sẽ tìm đến hang ổ của mấy người tính sổ.
Một lát sau cảm giác sư phụ đã bớt giận, Dương Bách Xuyên cười nói: "Ha ha, sư phụ này, ngày mai con sẽ bắt đầu luyện đan tăng tu vi, cam đoan về sau sẽ không khiến người mất thể diện. Hiện tại con còn một vấn đề cuối cùng, chờ đến khi con đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu phải hấp thu luyện hóa khí độc trong người Độc Cô Vô Tình thế nào? Dù sao cũng phải cho người ta một lý do từ chối chứ đúng không?"
Sư phụ Vân Thiên Tà cười khà khà: "Có biết công pháp song tu không?"
Trong lòng Dương Bách Xuyên thầm mắng một câu lão già không đứng đắn: "Đương nhiên là biết rồi, thải âm bổ dương, đừng xem con là trai tơ chứ!”
"Biết rõ là tốt, thật ra rất đơn giản, muốn luyện hóa khí độc trong người cô gái này, thông qua công pháp song tu là có thể hút khí độc sang người con, sau đó lại dùng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết luyện hóa là được. Chẳng qua ở Tu Chân giới, song tu là đường ngang ngõ hẹp, không thể lên được mặt bàn.
Ngày sau thằng nhóc con phải dùng cẩn thận, thời gian dài ngược lại không tốt với tu vi của con, trừ khi đụng cho tới trường hợp trong người có khí độc biến dị như cô gái này mới có thể sử dụng công pháp song tu. Để sư phụ truyền cho con một đoạn bí pháp hấp thu, chờ đến khi tu vi của con đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu, dùng bí pháp này hấp thu khí độc biến dị trong cơ thể đối phương là được.
Tốt rồi, sư phụ phải ngủ say, trong khoảng thời gian này bị thằng nhóc co giày vò đến mức thần hồn sắp không ổn, nhớ kỹ nếu gần đây không đụng đến nguy hiểm sống còn thì đừng có làm phiền ta đấy."
Sau khi nói xong, giọng Vân Thiên Tà từ từ nhỏ dần rồi biến mất, đồng thời trong đầu Dương Bách Xuyên cũng xuất hiện một đoạn bí pháp song tu.
Anh lập tức mở hai mắt ra, trong lòng thầm mắng sư phụ một tiếng lão tài xế.