Bị đóng băng chỉ trong nháy mắt, đây là điều Dương Bách Xuyên chưa bao giờ nghĩ tới, hắn không ngờ sau khi thạch Thủy Tinh vỡ ra, lực lượng bộc phát sẽ mãnh liệt như vậy, chưa kịp phản ứng đã bị đóng băng.
Đáng sợ hơn là, hắn phát hiện sức mạnh hàn băng cường đại đang chui vọt vào trong cơ thể, tiến thẳng tới Càn Khôn Đạo Nguyên, từ trong ra ngoài đều bị đông cứng.
Làm sao bây giờ?
May mà hắn vẫn còn ý thức.
Bên kia, chim Thần Ma đang kêu quang quác: "Ây ya, tiểu tử này ngươi làm cái gì vậy, sao đột nhiên làm mà không thương lượng với lão tử gì hết."
"Meo" Tuyết miêu cũng kêu lên: "Bây giờ phải làm sao, liệu chủ nhân có bị đông chết không?"
Chim Thần Ma nhìn tuyết miêu nói: "Bây giờ lão tử cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn thôi, tên tiểu tử này không bàn bạc với ta, sao đột nhiên lại kích hoạt lực Hàn Băng bản nguyên.
Nhưng sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên đã bị hắn hấp thu vào trong cơ thể, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì lớn, phải xem năng lực chịu đựng của hắn như thế nào? Chỉ cần thân thể chịu được thì sẽ không sao, chắc là ổn thôi, đừng lo lắng."
"Chỉ mong ngươi không lừa dối chủ nhân." Đôi mắt màu bạc của tuyết miêu lóe lên, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Chim Thần Ma lại bị câu nói này của tuyết miêu chọc giận.
Cái tật đê tiện nhất của con hàng này không bao giờ thay đổi.
"Haha, con mèo hoang như ngươi giả bộ khoan dung gì chứ? Nếu tên tiểu tử kia chết thì ngươi sẽ được tự do, không ai có thể khống chế ngươi nữa, ngươi chẳng mong quá còn gì." Chim Thần Ma nói.
Tuyết miêu như bị chim Thần Ma nói trúng tâm tư, hoặc giống như bị câu mèo hoang của chim Thần Ma chọc giận, nói trắng ra nó vẫn là một con mèo hoang, chẳng qua bởi vì có Hàn Băng bản nguyên nên mới xảy ra dị biến thay đổi vận mệnh.
Thật ra, sâu thắm từ tận đáy lòng, tuyết miêu tự ti vì có xuất thân không tốt.
Tuyết miêu gầm lên giận dữ: "Meo, ta xé rách cái miệng của ngươi, ta với chủ nhân tuyệt không hai lòng, meo meo."
Trong cơn giận dữ, tuyết miêu phát ra tiếng thét chói tai với chim Thần Ma, nhảy dựng lên vồ tới.
Nhưng chim Than Ma lại biết vỗ cánh bay.