Từ trong ra ngoài đều không thể cử động.
Hắn rơi vào một tình huống rất xấu hổ.
May mà hắn vẫn còn ý thức, hắn thử kết nối với ý thức của Hàn Băng bản nguyên để nó thu hồi sức mạnh này lại, nếu không thì hắn sẽ bị đông chết.
Sức mạnh khủng khiếp của Hàn Băng bản nguyên hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
"Gì nhỉ, Tiểu Bạch, ngươi còn ở đó không?" Dương Bách Xuyên thử kết nối.
Thật ra hắn cũng không biết xưng hô thế nào với ý thức của Hàn Băng bản nguyên, chỉ thuận miệng gọi ra cái tên tiểu Bạch, bởi vì ý thức của Hàn Băng bản nguyên có hình thái là một màu trắng xóa.
"Đại ca, huynh đừng lo, ta sẽ thu hẹp lực lượng lại, huynh cố gắng kiên trì thêm một chút."
Rất nhanh, ý thức Hàn Băng bản nguyên đã đáp lại.
Dương Bách Xuyên thở phào một hơi.
Quả nhiên ngay sau đó, Dương Bách Xuyên cảm nhận được sức mạnh khổng lồ kia đang co lại.
Khi Dưong Bách Xuyên nhìn vao bên trong, Can Khôn Đạo Nguyên có một làn sương trắng dày đặc.
Hắn thấy màn sương trắng hay nói đung hơn là sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên hóa thành một vòng xoáy, nó đang nhanh chóng thu hẹp lại, đúng như những gì tiểu Bạch nói.
Mặc dù lần này thu sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên nguy hiểm nhưng nhìn chung vẫn rất thuận lợi.
Đầu tiên, ý thức của Hàn Băng bản nguyên cũng xem như tốt, nó bị hắn lừa tiến vào trong Càn Khôn Đạo Nguyên, điều duy nhất khiến hắn không ngờ tới là sức mạnh của Hàn Băng bản nguyên lại khủng khiếp như vậy, vừa vào trong cơ thể đã mất đi mọi phòng ngự, không khống chế được thân thể.
May mà hắn đã lừa được ý thức của Hàn Băng bản nguyên, nếu tiểu Bạch không thu hẹp lực lượng kia lại, hoặc nếu tiểu Bạch tức giận thì hắn nhất định sẽ chết rất thảm.