*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bởi vì một kiếm đáng kinh ngạc của Vương Tông Nhân, trên võ đài rơi vào khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi.
"Sư đệ giỏi lắm!" Sau giây lát yên tĩnh, Độc Cô Hối là người đầu tiên hào hứng hô to.
Vương Tông Nhân đi xuống võ đài trả kiếm cho Độc Cô Hối. Cậu ta nhìn Dương Bách Xuyên trên bục cao, nở nụ cười đáp lại Độc Cô Hối.
Cậu ta biết điểm yếu của mình, cố ý trúng một nhát kiếm để một kích tất thắng. May mà cậu ta đã thắng, không làm sư phụ mất mặt.
"Tông Nhân nhận lấy." Lúc này, giọng nói của Dương Bách Xuyên vang lên.
Vương Tông Nhân nhìn thấy sư phụ Dương Bách Xuyên búng ngón tay, một viên đan dược bay vèo tới.
Cậu ta đón lấy, thì ra là một viên đan Bồi Nguyên. Có viên đan Bồi Nguyên này thì vết kiếm trên vai chỉ là vấn đề nhỏ.
Vân Môn ra sân, Vương Tông Nhân chuyển bại thành thắng, một kiếm khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Sau đó tiếp tục đấu võ.
Trận tiếp theo Lý Đại Nghị lên võ đài, đối thủ là một võ cổ giả Ám Kình tầng ba của gia tộc Mộ Dung.
Lý Đại Nghị là Luyện Khí kỳ tầng hai, trong mắt người ngoài thì đây là trận đấu giữa kẻ yếu và kẻ mạnh.
Trong tình huống bình thường, võ cổ giả Ám Kình tầng ba của gia tộc Mộ Dung chắc chắn sẽ chiến thắng.
Nhưng lúc này tất cả mọi người đều không nghĩ như thế.
Có Vương Tông Nhân làm ví dụ sống, không ai dám nói Ám Kình tầng ba có thể thắng.
Chiêu thức võ công mà đệ tử Vân Môn tu luyện quá chấn động, cho dù là võ cổ giả hạng bét cũng nhìn ra chiêu thức võ công của đệ tử Vân Môn mạnh hơn chiêu thức của võ giả bình thường.
Trận đấu bắt đầu trong sự chờ đợi của mọi người.
Lý Đại Nghị tập võ từ nhỏ, hơn nữa còn là quân nhân xuất ngũ. Sau khi gặp Dương Bách Xuyên, anh ta tu luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể. Tiếp nữa Vân Môn thành lập, anh ta trực tiếp tu luyện công pháp tu chân. Có thể nói kinh nghiệm chiến đấu và nền tảng của anh ta xếp hàng đầu trong đệ tử Vân Môn.
Trong trận đấu với đệ tử nhà Mộ Dung, cả hai người đều không sử dụng vũ khí, thi đấu quyền cước.
Trên võ đài, Lý Đại Nghị ra tay ngay từ đầu, còn hấp dẫn hơn Vương Tông Nhân.
Bởi vì Lý Đại Nghị tu luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể sớm nhất, lại còn chăm chỉ khổ luyện, sau đó bước lên con đường tu chân, trong cơ thể có chân khí, cho nên sử dụng Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể càng thêm thành thạo.
Động tác mang hình thái của năm loài hổ, gấu, vượn, ưng, sói được Lý Đại Nghị vận dụng một cách thuần thục. Dương Bách Xuyên trên bục nhìn mà xấu hổ, anh tu luyện Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể còn không thuần thục bằng Lý Đại Nghị.