Dứt lời Dương Bách Xuyên tung một cú Chấn Thiên chưởng đập tới Địa Tâm lão tổ.
Sắc mặt Địa Tâm lão tổ sa sầm, tràn đầy oán hận. Đối mặt với một chưởng của Dương Bách Xuyên, ông ta lạnh lùng hừ mũi, vươn tay thành trảo, chân nguyên trên năm ngón tay tạo thành quầng sáng lấp lóe, thình lình chộp về phía Dương Bách Xuyên.
Ầm! Sau tiếng vang nặng nề, một chưởng của Dương Bách Xuyên bị Địa Tâm hóa giải.
Điều này nằm trong dự liệu của Dương Bách Xuyên. Anh muốn thử xem chân khí hóa thành chưởng có hiệu quả ra sao với Địa Tâm.
Bây giờ xem ra chỉ dùng chân khí biến thành chưởng thì không thể đối phó với ông ta.
Nhưng anh cũng không lo lắng, lập tức hô to: "Liệt Thiên chưởng!"
Anh dứt khoát sử dụng chân khí biến thành chưởng mạnh nhất đánh tới. Sau đó đầu ngón tay nhúc nhích, anh dùng chú Tinh Huyết Vu thuật tấn công Địa Tâm lão tổ.
Địa Tâm lão tổ cắn răng giơ một trảo đỡ Liệt Thiên chưởng của Dương Bách Xuyên. Lần này ông ta dốc hết sức, cũng cảm thấy một chưởng này của Dương Bách Xuyên không quá mạnh.
Rầm!
Hai người giao đấu, Địa Tâm cười gằn. Chỉ với chân nguyên cấp bậc này thì đừng hòng làm ông ta bị thương. Nhưng chẳng mấy chốc mặt ông ta đã biến sắc, bởi vì ông ta nhìn thấy một giọt máu bay tới, chính là giọt máu Dương Bách Xuyên đối phó với báo yêu lúc trước, có thể châm lửa. Lần này Địa Tâm sợ hết hồn, không dám đối đầu trực diện.
Nhưng lúc này ông ta chẳng còn cách nào khác, giọt máu sắp bay đến rồi.
Địa Tâm lão tổ cấp tốc suy nghĩ, sau đó hét to: "Lão phu liều mạng với mày. Bùa chú Thần Đao, nổ!" Đột nhiên ông ta lấy một tấm da thú trên người ra rồi phun máu lên đó.
Dương Bách Xuyên nhận ra tấm da thú này là bùa chú, mí mắt giật liên hồi. Anh cảm thấy không ổn, vội vàng lùi về sau.
Sau đó, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng thanh đao được tạo thành từ linh khí bỗng phóng ra xung quanh, ít nhất cũng có tới mấy nghìn thanh đao.
Phập phập phập!
Dương Bách Xuyên cảm thấy cơ thể giống như bị đâm mấy chục lỗ, lập tức bay ngược ra ngoài. Anh liếc thấy Địa Tâm lão tổ hộc máu, trên người toàn là lỗ máu.
Tiếp đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Hạ Lộ từ đằng xa bay đến, tung một chưởng đánh vỡ đầu Địa Tâm rồi bay về phía mình.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới biết tấm bùa mà Địa Tâm vừa lấy ra là bùa Đao rất lợi hại, lấy kiếm khí của cao thủ phong ấn trong bùa chú. Địa Tâm lão tổ dùng theo kiểu cá chết lưới rách, thẳng tay cho nổ bùa Đao.
Chú Tinh Huyết của anh bị hóa giải. Điều quan trọng hơn là cơ thể cứng rắn của anh cũng bị đao khí gây thương tích. May mà anh vẫn còn tỉnh táo, lúc bay ra ngoài anh đã lấy ra một giọt nước Sinh Mệnh ra uống. Chỉ cần có nước Sinh Mệnh, anh sẽ không mất mạng.
Bộp!
Cơ thể chạm đất, Dương Bách Xuyên đau nhức toàn thân, ý thức cũng dần mơ hồ. Anh nghe thấy Hạ Lộ gọi to, sau đó tầm mắt tối sầm lại, hoàn toàn hôn mê.