Tỉnh dậy, thân thể cô cảm thấy một trận mệt mỏi, đầu óc đột nhiên đau đớn, lượng lớn kí ức lớn ùa đến.
Cô mỉm cười! Bản thân cô cũng quá xui xẻo đi! Xuyên nữ chính không xuyên lại xuyên trúng nữ phụ đen đủi! Thôi không sao, một lần sống thêm lần nữa này, cô sẽ làm cho nó có ích một chút!
Nhìn xung quanh! Không biết giờ là đoạn nào của cuốn sách rồi?
Cô đi lại trong căn phòng để đánh giá nó: ừm, không tệ!
Trong đầu Tầm Mẫn Di đang thắc mắc: ngoại hình thân thể này thế nào? Mặc dù đọc cũng biết là xinh đẹp rồi nhưng nhìn "của thật" tốt hơn. Vả lại, thân thể này cô sẽ sử dụng nó đến khi linh hồn cô chết đi!
Nói là làm, cô đi đến cái gương trên bàn trang điểm để soi.
Woa😮! 너무 귀여워! Đáng yêu quá đi!... Mà khoan, nếu cô nhớ không lầm thì...thân thể này là... sát thủ!
-"Ngoại hình chẳng hợp với nghề nghiệp gì cả"- cô nghĩ.
Da trắng sáng hồng hào, mịn màng không nốt muỗi đốt, cầm trong tay bẹo một chút là tuột khỏi liền. Nghĩ thế, tay cô đưa lên bẹo thử:
-"Aiyaa, đúng a"-
Cô đứng trước cái gương big size trong phòng tắm để đánh giá thêm một lần nữa: mái tóc ngắn khoe triệt để cần cổ trắng nõn trông thật thanh cao quý phái, tuy tóc thập phần cá tính chăng nữa vẫn không thể ăn đứt được khuôn mặt thon thả vẫn lồ lộ cặp má bánh bao phúng phính. Đáng yêu là thế nhưng khi nhìn vào đôi mắt của "cô ấy", vẫn phải toát mồ hôi nhè nhẹ, vì tròng mắt là hai màu khác nhau: bên xám bên đen nổi bật, tỏ sự lạnh lùng khó gần. Mũi cao thon gọn, môi đỏ khẽ nhếch quyến rũ...nhưng nguy hiểm cũng không kém.
Nhìn xuống bên dưới, đúng là không có chỗ không vừa lòng: thân hình không gầy guộc như người mẫu cũng không phải kiểu thon gọn như kiểu phụ nữ ngày nay hay dùng. Nói sao giờ? Đây thuộc kiểu thân hình đầy đặn nảy nở, khi mặc đồ thì sẽ rất uyển chuyển sinh động. Ngực và mông to hơn những cô gái bình thường một chút, eo nhiều thịt hơn nhưng vẫn thon thả một cách đáng ghen tị, nhưng xương quai xanh vẫn hiện rõ mồn một toát lên sự gợi cảm. Là thân hình đồng hồ cát⏳
Một lần nữa cô phải nhận xét lại:
-"Khuôn mặt, thân hình và nghề nghiệp chẳng liên quan đến nhau gì cả"-cô bĩu môi.
Um...thân hình tốt như vậy, khuôn mặt xinh đẹp như vậy... chẳng bù cho cô kiếp trước gì cả.
"Nhưng không phải giờ nó là của mình rồi sao, mình sẽ tận dụng nó một cách hiệu quả nhất! Mu a ha ha ha..."-cô nghĩ.
Cũng trách, "cô ta" có ngoại hình như vậy nhưng đầu óc cũng quá ngu ngốc đi. Sao lại mù quáng đến vậy? Sớm muộn gì cũng ác sao mãi đến nửa cuốn truyện mới ác?
Nhớ lại cốt truyện cũ kia, cô cười khinh. Giờ cô xuyên rồi, nữ chính gì gì đó cũng đừng hòng đấu với cô. Tầm Mẫn Di cô sẽ không đi theo vết xe đổ của "Tầm Mẫn Di" đó! Cô sẽ không từ từ mới ác mà là ác từ đầu kìa! Ở thế giới này, phải ác mới có thể tồn tại được!