Chu Lăng còn chưa kịp phân biệt giọng điệu cái chữ này rốt cuộc là khinh bỉ hay cưng chiều, thì Hướng Nghị đã lại dắt tay cô bước từng bước lên bậc cầu thang, đưa cô đến chỗ ngồi.
anh đi vào trước ngồi xuống, sau đó ấn cái ghế bên cạnh xuống, đợi Chu Lăng ngồi yên ổn xong, cũng không rút tay lại, thuận thế ôm lấy vòng lưng cô. Tay ghế ở giữa đã được nâng lên, Chu Lăng dịch dịch mông sang bên cạnh, ngả đầu, gối lên bờ vai anh.
không thể không thừa nhận, dựa vào vòm ngực dày rộng của anh xem phim như thế này, khẳng định thú vị hơn nhiều so với khi cùng Đinh Y Y.
Có điều..........
" Chuyện này anh thông thạo thật đó nha," cô nghĩ đến gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên, ở trong bóng tối liếc mắt nhìn Hướng Nghị," Trước kia hay đưa các cô đến đây lắm hả?"
Hướng Nghị xoay đầu qua, trong ánh mắt phản chiếu ánh sáng từ màn ảnh, trong sáng rực rỡ," Em nói Tiền Hâm hả?"
Sau khi phim chính thức được bắt đầu, lại có một ít người lục đục đi vào. Chu Lăng ăn bỏng ngô, nhân thể quan sát một chút, cả khán phòng chiếu phim, tổng cộng cũng không vượt quá hai mươi ngươi; Hơn nữa lấy hai họ làm tâm vòng tròn, năm sáu chỗ ngồi xung quanh đều còn trống.
không ngờ anh bỗng nhiên nắm lấy cằm cô, lực không nặng nhưng cũng không dễ gì mà chống cự được, ấn người ta về vị trí cũ, cả quá trình tầm mắt vẫn luôn không rời màn ảnh chiếu phim, rất chi là nghiêm túc.
"Tập chung xem đi." anh nói
Chu Lăng:"............."
Cuộc đời cô gần ba mươi năm, chẳng mấy khi đến rạp chiếu phim, đã vậy đều là dính một chùm đi với Đinh Y Y. Tính ra, đây vẫn là lần đầu tiên cô đi xem phim cùng một người đàn ông.
Luôn nghe nói có một số cặp đôi to gan lớn mật có thể làm một số chuyện xấu hổ trong rạp chiếu phim, cô thì không muốn tìm loại kích thích đó, thế nhưng vì ở cùng Hướng Nghị trong một nơi mang tính bí ẩn giữa chốn công cộng, vẫn rất mới lạ.
Cho nên lúc nhìn thấy anh chọn vị trí góc xó, lập tức đã nghĩ đến việc không đứng đắn.
Vẻ mặt Chu Lăng hoài nghi nhìn anh đánh giá vài giây, bỗng dưng thông suốt mà nở nụ cười.
Nụ cười đó vô cùng cổ quái, Hướng Nghị không để ý tới, kéo tay cô đứng lên:" đi nào."
"Phim nói về cái gì vậy?" Chu Lăng được anh nắm tay dắt ra khỏi rạp chiếu phim, bắt đầu hỏi anh liên tục, giống như thật sự quan tâm đến nội dung phím lắm á," Hay lắm hả? Công chúa và hoàng tử ở bên nhau rồi chứ?"
Thực ra cô là một phụ nữ rất tốt, đối tốt với anh là chuyện hiển nhiên không cần phải nói, ngoại trừ không biết nấu cơm, không thích rửa chén lại có hơi lười, thì vẫn là người rất biết yêu thương. Trước đó lúc còn dính nhau nhất kia, sau khi anh kết thúc công việc thường thường giúp anh mát xa, tuy rằng phương pháp không được tốt lắm, lại còn luôn thích nhân cơ hội chấm mút sờ mó.
Với Tiền Hâm cô cũng rất tốt, trước lúc hai người yêu đương, cũng đã rất quan tâm cậu ta. Công việc ở quán bar, show diễn hôm nay, ngoài ra còn không ngần ngại đưa một số quà tặng quý giá.
Mặc dù sâu trong nội tâm anh, đối với những quà tặng mà tiêu chuẩn khác xa cuộc sống của họ khiến anh khó tránh khỏi có chút kháng cự, nhưng cũng rất ý thức về điểm này.
Một tay Hướng Nghị xách cả đống đồ nặng trịch, kéo cô vào trong lòng.
anh muốn có cô, nhưng lại không biết cô nghĩ gì.
Chu Lăng không hề cảm nhận được hàm ý của cái ôm này, chỉ là ngoan ngoãn trong vòng ôm của anh. Điện thoại của Hướng Nghị trong túi rung lên, cô lấy ra xem, là Tam Kim gọi, quẹt ngón tay nhận máy đưa lại sát tai Hướng Nghị.
" anh họ!" Đầu bên kia Tiền Gia Tô kêu toáng lên," Em xong rồi! Ah xí ----- em hát xong rồi! anh chị đang ở đâu thế, xuống đây đi em mời hai người ăn cơm! Hôm nay anh đây có tiền!"
Ăn một ly kem với Tiền Gia Tô xong đi ra, đang định đi đến nơi đã hẹn, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại. Sắc mặt cô thay đổi mạnh mẽ, dặn dò một tiếng, vội vàng chặn một chiếc xe, rời đi.
Thời điểm đến bệnh viện, gặp ngay chồng của Đinh Y Y đang lật đật chạy tới. Chu Lăng nghiêm mặt lại, phủ đầu mắng luôn một câu:" anh làm gì rồi!"
trên mặt người đàn ông có vài phần xấu hổ, dường như sợ mất mặt, vội nhỏ giọng khuyên nhủ:" đi lên xem thế nào rồi nói sau."
Đinh Y Y vẫn còn trong phòng giải phẫu chưa ra, bảo mẫu trong nhà đang lo lắng đứng chờ bên ngoài. Người đàn ông bước nhanh tới, không hề có vẻ chột dạ như đối diện với Chu Lăng mà vẻ mặt nghiêm khắc chất vấn bảo mẫu:" Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cuối cùng là cô ấy đã nhìn thấy cái gì hả?"
" Giờ là lúc hỏi mấy cái này hả?" Chu Lăng cực kỳ không kiên nhẫn cắt ngang lời anh ta, kéo bảo mẫu sợ tới mức có hơi run rẩy sang một bên, " Tình trạng của cô ấy thế nào?"
" Chảy máu nhiều lắm ạ," Hai tay bảo mẫu xoắn chặt lại, lo lắng căng thẳng," Đứa bé chắc là không giữ được rồi....."
Sắc mặt người đàn ông nháy mắt trở nên trắng xanh, Chu Lăng cắn răng, đôi mắt sắc lẻm liếc nhìn anhta. cô hít sâu mấy hơi liền, bắt buộc bản thân phải tỉnh táo lại, nắm tay siết chặt bên người, mơ hồ có thể thấy được các mạch máu màu xanh trên mu bàn tay.
"cô nói cô ấy bởi vì nhìn ảnh chụp mới trượt chân ngã sấp xuống, ảnh chụp đâu?" Thấy bảo mẫu trong nháy mắt liếc về phía ông chủ một cách dè dặt, vươn tay nắm bả vai cô ta, hơi hơi dùng lực," không cần để ý anh ta, có chuyện gì cứ nói với tôi."
Người đàn ông bên cạnh nhìn bảo mẫu một cách đe dọa, nhưng vào lúc này uy tín của anh ta đến cả người ngoài cuộc cũng đã không cần, bảo mẫu nghiêng đầu tránh đi :" Tôi có mang ảnh chụp theo đây....." cô ta lấy từ trong túi ra một tấm ảnh có hơi nhăn nhúm, đưa cho Chu Lăng.
Mặc dù đã đoán trước chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy hình ảnh một nam một nữ trần truồng* dây dưa, trong nháy mắt Chu Lăng vẫn cứ không nén nổi phẫn nộ, quay đầu hung hăng trừng cái khuôn mặt giống y chang khuôn mặt trong tấm hình kia.
Người đàn ông không dám nhìn cô, chột dạ ngoảnh mặt đi hướng khác.