Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 14: Chương thứ mười bốn



Thiên Sứ cẩn thận lách tránh từng cái từng cái cạm bẫy nhìn có vẻ bố trí hỗn loạn và bẫy mìn kích hoạt bằng điện tử rải rác khắp nơi.

- Ài, hiệp hội sư sĩ thì sao chứ, mình không phải đã vào bên trong rồi sao, giống như vào chốn không người. Trong lòng Thiên Sứ âm thầm đắc ý.

Tác dụng của quang não đối với quang giáp bây giờ càng lúc càng lớn, gần như có thể nói là bộ phận quan trọng nhất của quang giáp. Hiệp hội sư sĩ tuy rằng trên danh nghĩa lực lượng chủ yếu là sư sĩ, thật ra còn thu nạp một lượng lớn những nhân tài khác có liên quan đến sư sĩ. Trong đó, số lượng hôi vực lĩnh giả cũng không ít.

Có thể xâm nhập bên trong hiệp hội sư sĩ được bảo vệ nghiêm mật, dù là mạnh như hắn, trong lòng cũng khó tránh có vài phần kiêu ngạo.

Nhưng, hắn không dám ở đây quá đắc ý, ở đây nguy cơ bốn phía, lúc nào cũng có thể gặp phiền phức. Nếu như không cẩn thận làm kinh động tới hôi vực lĩnh giả bảo vệ, vậy thì không dễ dàng gì thoát thân được đâu.

Đây là một vụ buôn bán lớn, nếu như thành công, tiền công đủ để bản thân phung phí một khoảng thời gian khá dài. Thiên Sứ còn biết, đồng thời còn có vài hôi vực lĩnh giả tiếp nhận ủy thác này, điều này càng kích thích tính háo thắng trong lòng hắn, bản thân không thể rớt sau lưng người khác, Thiên Sứ thầm nhủ.

Thiên Sứ nhìn cánh cửa phát ra ánh sáng năm màu, như mây khói mù mịt trước mắt, cực kỳ đẹp mắt, làm người khác gần như khỏi cho rằng đây là cánh cửa thông tới cảnh tiên.

Thiên Sứ trấn tĩnh lại, trong lòng ngầm cảnh giác. Trở thành hôi vực lĩnh giả bao nhiêu năm nay, Thiên Sứ sớm hiểu một đạo lý, đồ vật càng đẹp, càng hấp dẫn, thường hay càng có thể ẩn chứa những nguy hiểm chết người.

Thiên Sứ khẽ ngồi xổm xuống, tay phải chạm đất, nhắm hai mắt lại. Một làn sóng như có như không lấy Thiên Sứ làm trung tâm, lan ra xung quanh.

Nhanh chóng, tình huống xung quanh không sót chút nào phản ánh vào trong đầu hắn.

Đây chính là một trong 2 tuyệt chiêu của Thiên Sứ: Sóng gợn (Liên Y). Mỗi một hôi vực lĩnh giả đều có tuyệt kỹ độc môn của mình, tuyệt kỹ độc môn này cũng đại diện cho thành tựu và tri thức của hôi vực lĩnh giả này trên một phương diện nào đó. “Sóng gợn” tuyệt kỹ chỉ Thiên Sứ có, nó không chỉ có thể chính xác và nhanh chóng thăm dò tình huống xung quanh, hơn nữa sẽ không bị phát giác bởi các loại cạm bẫy nhạy cảm, cho dù đối thủ là hôi vực lĩnh giả vốn có đủ kỹ năng ẩn nấp và đánh lừa. Cái này làm cho hắn vốn là một tay có kỹ thuật khá về cạm bẫy càng mạnh thêm mấy cấp, cực kỳ thích hợp với nghề trộm cắp này. Những hôi vực lĩnh giả khác đều cho rằng hắn tính toán cạm bẫy rất tuyệt, ai ngờ rằng hắn vốn chỉ nhờ vào kỹ năng này.

Nói tới “Sóng gợn” không thể không nói tới một kỹ năng tuyệt đỉnh khác của Thiên Sứ: Cốt thư (Giòi xương), ý là giòi ăn bám vào xương, “Cốt thư” không có chút khả năng gây hại nào, nhưng nó một khi bám lên mục tiêu, giống như giòi bám vào xương, tuyệt không nhả ra. Tính che giấu “Cốt thư” cực tuyệt, Thiên Sứ trước giờ chưa từng thất thủ, hiệu quả theo dấu cực kỳ tốt. Tên tuổi Thiên Sứ tuyệt đại đa số đều nhờ hai tuyệt chiêu này mà giành được.

Thiên Sứ tập trung tinh thần, tỉ mỉ tìm hiểu tin tức do Sóng gợn truyền về cho mình.

Một lớp, hai lớp… Thiên Sứ trong lòng thầm đếm, tám lớp! Hay cho mấy tên này, vậy mà có khóa 8 lớp mật mã!

Trong lòng Thiên Sứ có chút dao động, cảm giác có cái gì đó không đúng.

Thiên Sứ không có chắc chắn tuyệt đối không dám manh động, liền đứng yên tại chỗ, trong đầu tỉ mỉ nhớ lại từng chi tiết một.

Không đúng! Hắn cuối cùng cũng biết nỗi bất an trong lòng là từ đâu mà ra. Suốt dọc đường tiến vào đây, đủ loại cạm bẫy trên đường, nếu không phải có “Sóng gợn” hỗ trợ, bản thân tuyệt đối không tiến vô đây được! Có thể thấy được thực lực của hôi vực lĩnh giả trong hiệp hội sư sĩ tuyệt đối không yếu, không lý nào nơi này ngược lại dễ thế này!

Khóa 8 lớp mật mã tuy rằng không dễ dàng phá giải, nhưng đối với hôi vực lĩnh giả có khả năng vào tận đây mà nói, muốn dùng khóa 8 lớp mật mã để ngăn cản bước tiến của người tới đây, vốn là không có khả năng. Thiên Sứ trong đầu xoay chuyển cực nhanh, đối phương nhất định còn có thủ đoạn khác! Đúng! Khẳng định vẫn còn cạm bẫy khác.

Thiên Sứ nhắm hai mắt, lại phát động “Sóng gợn”, tập trung tìm hiểu, đồng thời đại não nhanh chóng xoay chuyển, phân tích những tin tức được chuyển về.

Ba mươi phút đã trôi qua, Thiên Sứ mới mở hai mắt, từ từ thở ra một hơi.

Tính toán thật kinh người, tuy rằng là 8 cái khóa, nhưng không nghĩ tới 8 cái khóa này lại dùng một cách rất xảo diệu phức tạp xoắn lại với nhau, từ đó tạo nên một cái khóa đặc biệt khác . Cũng có thể nói, trên cánh cửa này thực tế có 9 cái khóa. Nếu như dùng cách thông thường, nhất định sẽ kích hoạt cạm bẫy.

- Lợi hại! Phương thức kết hợp khóa lợi hại như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, xém chút nữa là mắc câu rồi! May mà mình cẩn thận.

Cái khóa này tuy rằng phức tạp, nhưng bản thân đã phát giác được sự vi diệu trong đó, chắc chắn được 70-80%, trong lòng quyết định, Thiên Sứ vừa mới tính bước lên phía trước.

Đột nhiên, một tia sáng màu xanh lục cực kỳ khó thấy rõ lướt qua mắt mình, trong lòng Thiên Sứ nhảy dựng lên.

Cái gì vậy? Thiên Sứ kinh hoảng dừng tiến lên. Cái cửa vẫn đóng chặt đó vẫn như cũ tỏa ra ánh sáng năm màu mãnh liệt, làm cho màu sắc xung quanh loang lổ.

Tia sánh xanh lục vừa mới lóe lên trước mắt mình là ảo giác ư? Thiên Sứ cũng không dám khẳng định. Nhưng hắn cẩn thận quan sát rất lâu, muốn tìm tia sáng xanh lục vừa xuất hiện đó, nhưng ánh sáng do cái cổng tỏa ra giống như bao hàm tất cả màu sắc, làm hai mắt Thiên sứ mau chóng hoa cả lên, còn phát hiện được gì nữa chứ!

Chẳng lẽ thật sự là ảo giác? Thiên Sứ trong lòng không dám xác định, nếu như cái cổng này không phát ra ánh sáng thì tốt rồi, nhất định có thể nhìn thấy rõ ràng!

Thiên Sứ trong lòng chợt động, đúng nha, cái cửa này tại sao phát sáng? Chẳng lẽ… chẳng lẽ là… muốn che đậy cái gì đó?

Thiên Sứ càng nghĩ càng thấy đúng, cũng càng không dám làm bậy, chỉ cẩn thận kiểm tra.

Quả nhiên, không bõ công sức, cuối cùng làm cho Thiên Sứ gần như nhìn đến hoa cả mắt tìm được cái bóng màu lục nhỏ yếu đến mức làm người ta lơ là đó, vốn là một tia sáng xanh lá nhỏ lúc ẩn lúc hiện, ẩn trong ánh sáng của cái cổng, cực kỳ khó phát hiện.

Lại có thể thoát khỏi “Sóng gợn” của mình, Thiên Sứ đây là lần đầu tiên gặp được cạm bẫy che dấu cao như vậy, trong lòng khen ngợi không ngớt! Nhưng mà, đã bị mình phát hiện, vậy thì…

Thiên Sứ nhìn cánh cổng như thông tới cảnh tiên này, trong mắt hắn, giống như một thiếu phụ xinh đẹp, đang mở rộng vòng tay mê người với hắn.

----------------------

Khâu quản gia cung kính nói: “Nhị thiếu gia, việc người phân phó lần trước có chút manh mối rồi!”

Kiệt Bản mừng rỡ: “Thật sao? Hắn là ai? Tên thật là gì? Ha ha, lần này hắn có thể chạy hòa thượng, không thể chạy được miếu rồi!”, sau đó tàn nhẫn nói: “Hừ hừ, chạm vào thiếu gia ta, nhất định phải cho ngươi không được chết yên!”

Khâu quản gia chậm rãi, muốn nói lại thôi.

Kiệt Bản thấy Khâu quản gia ngập ngừng, ấp úng, nhăn mặt khó chịu, nói: “Đừng ngập ngừng nữa, có gì nói mau! Chẳng lẽ hắn có lai lịch gì sao?”

Khâu quản gia cúi đầu nói: “Không phải, chỉ là… chỉ là…”

Kiệt Bản không nhịn được nói: “Chỉ cái gì, có lời mau nói, có rắm mau đánh!”

Trán Khâu quản gia hơi rỉ mồ hôi: “Nhị thiếu gia, sau khi người phân phó, lão nô liền sai người đi tìm hiểu. Tìm được vài hôi vực lĩnh giả lợi hại, tuy rằng phòng thủ của căn cứ huấn luyện không tồi, nhưng vẫn bị bọn họ tìm ra lỗ hổng, mở được ngăn tin tức, chỉ là… chỉ là bên trong có chút kỳ quặc!”

- Kỳ quặc?” Kiệt Bản không hiểu hỏi.

Mồ hôi trên trán Khâu quản gia càng nhiều hơn, hắn biết vị nhị thiếu trước mắt này là vui buồn thất thường, nói trở mặt là trở mặt. Hiện nay tình thế trong nhà rất vi diệu, bản thân mấy ngày này luôn tranh tranh đấu đấu cẩn thận từng li, lỡ như mình lúc này sơ sót gì đó, hễ liên hệ một cái là ảnh hưởng toàn thân, hậu quả không dám tưởng tượng. Việc này nếu như làm không tốt, nhị thiếu gia dở chứng làm loạn lên, người xui xẻo cuối cùng chắc chắn là mình, nếu như không may, cực kỳ có khả năng bị đuổi ra khỏi La gia. Khâu quản gia vốn cẩn thận càng nghĩ càng sợ hãi.

Mồ hôi trán của Khâu quản gia càng nhiều: “Vâng, trong ngăn tin tức, chúng tôi đã kiểm tra tất cả mã vạch, nhưng không tìm thấy tên YC thiếu gia nói, ngay cả tên gần giống cũng không có.”

Kiệt Bản ngây người: “Không có! Không thể nào! Ta rõ ràng nhìn rất rõ! Tuyệt đối không nhìn lầm!”

Khâu quản gia mặt không biến sắc vuốt mông ngựa: “Lão nô đương nhiên tin tưởng ánh mắt của nhị thiếu gia, với ánh mắt của nhị thiếu gia, làm sao mà nhìn sai được!” Thấy Kiệt Bản hơi đắc ý, tiếp tục nói: “Nhưng kỳ quái này là kỳ quái ở chỗ, tại sao trong ngăn tin tức không có tin tức của hắn? Lên mạng mô phỏng nhất định phải trải qua chứng thực thân phận, không trải qua chứng thực thân phận vốn không lên được mạng mô phỏng!”

Kiệt Bản cũng không ngờ đến kết quả này: “Vậy thì, làm sao có thể?”

Khâu quản gia tiếp tục nói: “Lão nô đang nghĩ là, không chừng tên YC này cũng là một hôi vực lĩnh giả?”

Trước mắt Kiệt Bản sáng lên, suy nghĩ cũng thay đổi theo Khâu quản gia: “Không sai, không sai, chậc, chắc chắn là, chỉ có hôi vực lĩnh giả mới có thể làm ra việc thế này!”

Hôi vực lĩnh giả, chính là những người lợi dụng quang não để đột phá những trói buộc quy tắc của mạng mô phỏng, bọn họ về mặt quang não có tài năng và thành tựu cực cao, mấy người này trong mạng mô phỏng có năng lực vượt xa người thường.

Khâu quản gia nói: “Do vậy, lão nô đang nghĩ, hôi vực lĩnh giả này để cho hôi vực lĩnh giả đối phó. Lão nô đã nhờ cậy mấy vị hôi vực lĩnh giả có quan hệ với La gia, tìm hiểu thực chất về hắn!”

Kiệt Bản vội vã nói: “Vậy đã tra ra tường tận về hắn chưa?”

Sắc mặt Khâu quản gia càng trở nên quái dị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.