Sự Thân Mật Hài Hòa

Chương 14: Không Biết Còn Xấu Hổ Là Gì Nữa





Kha Ninh không còn biết xấu hổ là gì nữa.
Căn phòng nhỏ quay cảnh nóng vẫn ngột ngạt nóng bức như cũ, cậu nằm sấp trên giường, xung quanh có vài người đang quan sát, nhìn phần eo cậu nhấp liên tục giống như mô-tơ, rút ra cắm vào với một cái gối nhồi bông lớn.
———-Giống như một con lừa đực khát tình.
Trước khi bắt đầu quay cậu đã diễn thử một lần, chỉ là cảnh tượng trông quá buồn cười.
Mỗi một động tác của Kha Ninh đều lọt vào tầm mắt của Tần Kiêu, hai mắt hắn nheo lại trở nên hẹp dài, môi cũng mím chặt, rõ ràng là chưa hài lòng lắm.

Truyện Dị Năng
“Được rồi.” Tần Kiêu hô ngừng.
Hắn chưa từng chứng kiến ai có thể diễn cảnh giường chiếu dở tệ đến mức này.
Trình Tây Vân không kiệm lời giống Tần Kiêu, cô luôn nhanh mồm nhanh miệng, đanh đá đùa giỡn cậu em trai này: “Cậu Kha, kỹ năng giường chiếu nát bét của cậu sau này mà lập gia đình, không biết cô em gái nào phải gánh lấy sự đau khổ này đây.”
Kha Ninh: “…”

Mấy hôm trước cậu vừa mới được biểu dương vì cảnh hôn có tiến bộ, giờ phút này bị đánh trở về nguyên hình trong nháy mắt, xấu hổ không dám lên tiếng.
Diễn cảnh nóng rất khó, còn khó hơn cả ra chiến trường đánh giặc.

Hai tháng nay đối với cậu mà nói chẳng khác nào một cơn ác mộng, bởi vì suốt khoảng thời gian này được dùng để quay hết các cảnh giường chiếu trong phim.
Tần Kiêu vẫn không lên tiếng, hắn quan sát kĩ hơn nhiều so với Trình Tây Vân.

Hắn đoán vấn đề của Kha Ninh không chỉ nằm ở kỹ năng giường chiếu mà còn liên quan đến tâm lý, có lẽ đây mới là phương diện mấu chốt ảnh hưởng.
Tối hôm đó, lúc “giảng bài”, Tần Kiêu và Kha Ninh đã nói đến vấn đề này.
Hắn không quá cứng nhắc đi thẳng vào vấn đề mà vẫn như bình thường, dạy học một cách tự nhiên, sau đó nhắc đến chuyện này với Kha Ninh.
Tần Kiêu: “Những bộ phim có cảnh nóng phần lớn vẫn bao hàm cả tình yêu nam nữ, làm diễn viên, cậu phải học cách “bịa đặt”.”
Kha Ninh nghiêng đầu, không hiểu nói: “Bịa đặt?”
Làm một chuyên gia giám sát cảnh nóng chuyên nghiệp, xưa nay Tần Kiêu không hướng dẫn một cách máy móc, không chỉ linh hoạt chỉ đạo động tác cho diễn viên mà còn phải khơi dậy dục vọng tiềm tàng trong người bọn họ, từ trong ra ngoài, như vậy mới có thể phát huy cảm giác thân mật thật sự.
“Ham muốn của diễn viên là thứ cần bịa đặt ra, xuất phát điểm từ trong tâm lý rồi đến thể xác bên ngoài, đương nhiên không cần phải phun ra như suối, không cần cố sức nhưng phải chân thực.”
Hắn nói xong, giơ ngón tay trỏ vuốt qua tay Kha Ninh, men theo những gân xanh mỏng manh dưới da thịt, nhẹ nhàng vuốt ve khắp nơi.
Sự ngứa ngáy giống như con kiến nhỏ, chậm chạp bò qua từng sợi lông tơ dưới cẳng chân, theo đầu ngón tay Tần Kiêu từ từ lan khắp da thịt Kha Ninh, như có như không.
Kha Ninh học theo, nằm lắng nghe và học cách cảm thụ.
Cậu cứ dịu ngoan nằm trên giường, giống như một học sinh ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn.

Tần Kiêu đè lên người cậu, từng bước từng bước dẫn dắt cậu cảm thụ phương pháp diễn xuất cho cảnh giường chiếu phải quay sáng mai.
Tần Kiêu quan sát biểu cảm trên mặt cậu, ánh mắt sâu xa tựa như một cái kính lúp lớn, không bỏ sót bất cứ một sự né tránh hay dáng vẻ chăm chú nào của Kha Ninh, cẩn thận phóng đại hóa tất cả những thứ như ẩn như hiện kia lên.
Hắn nói tiếp: “Tôi là đàn ông, vì vậy lúc tôi luyện tập với cậu, có thể cậu sẽ không nảy sinh suy nghĩ hoặc khát vọng gì đặc biệt với tôi.


Nếu như đổi thành một nữ điều phối viên phối hợp cùng, có khi sẽ càng điều động được dục vọng của cậu hơn, khiến cậu có thể biểu hiện và giải phóng bản thân một cách chân thực hơn.”
Hắn nói câu này là đang thăm dò đối phương, vì muốn kiểm chứng suy đoán trong lòng mình.
“Thật ra em…” Kha Ninh chần chừ, muốn nói lại thôi.
Cậu nghe thấy giọng nói trầm thấp của Tần Kiêu, cảm nhận ngón tay của hắn di chuyển trên mu bàn tay mình, những suy nghĩ giống như lông tơ cứ trêu chọc trái tim ngứa ngáy, dần dần dục vọng bộc phát.
Không, không cần phối hợp với nữ điều phối viên.

So với phụ nữ, đàn ông càng có thể điều động được ham muốn của cậu.
————Cậu biết rõ điều này.
Khoảnh khắc ấy, Tần Kiêu hôn một cái lên mu bàn tay trắng nõn của Kha Ninh, đầu lưỡi trơn mượt thò ra khỏi khóe miệng, từ từ lướt qua khe hở cuối cùng, để lại một sợi chỉ bạc ám muội mãi không đứt.
Ánh mắt Kha Ninh trong veo rung động, sự căng thẳng cuốn bay theo chiều gió, cuối cùng dừng lại trên môi Tần Kiêu.
Cậu chịu đựng sự khiêu khích mà đối phương gây ra trên cơ thể mình, tất cả suy nghĩ giống như được dọn dẹp sạch sẽ, cuối cùng y như bị quỷ ám nói ra: “Em không cần nữ điều phối viên, bởi vì nam điều phối viên cảnh nóng càng có thể điều động được, được…”
Thấy cậu đang nói dở mà mãi không tiếp tục được, hai bên gò má càng phồng lên đỏ hồng, Tần Kiêu dẫn dắt giúp cậu bổ sung thêm: “Dục vọng của cậu.”
“Đúng đúng, dục vọng của em.”
Dục vọng của cậu sẽ chỉ gửi gắm được trên cơ thể đàn ông mà thôi.

Kha Ninh khép hờ đôi mắt, trùng hợp là từ góc độ này có thể nhìn thấy phần cơ ngực bên dưới của Tần Kiêu mà cổ áo không che được, còn có thể nhìn thấy quần ngủ của đối phương hơi trễ xuống, không quá thắt chặt vào vòng eo màu mật ong, loáng thoáng lộ ra một ít mép quần lót màu đen.
Đây mới là hình ảnh khơi ra được ham muốn của cậu, hơn hẳn cả nghìn cô gái khoe ngực trước mặt cậu.
Giống như bị ma xui quỷ khiến, không biết Kha Ninh lấy dũng khí từ đâu, bỗng dưng thẳng thắn một câu: “Em thích đàn ông.”
Ánh mắt Tần Kiêu khựng lại, sâu thẳm giống như bầu trời tối tăm.
Sau một lúc lâu yên lặng, đúng lúc ánh nhìn của Kha Ninh và Tần Kiêu va vào nhau, khoảnh khắc ấy giống như hai sợi tơ trôi nổi đang rối vào nhau từ từ thoát khỏi đối phương.
Em thích đàn ông.
——–Thật ra cũng không phải chuyện gì khó mở miệng, chỉ là xu hướng tính dục mà thôi, chỉ là come out thôi mà.

Sau khi nói ra, Kha Ninh còn cảm thấy như trút được gánh nặng.
Chỉ là điều nằm ngoài dự đoán của cậu, bỗng nhiên Tần Kiêu nói: “Đã biết từ lâu.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.