Sự Thân Mật Hài Hòa

Chương 34: “em Chỉ Làm Với Anh”





Lúc xe taxi sắp đến khách sạn, Kha Ninh đã tỉnh lại, xúc cảm đầu tiên của cậu đó là tay của Tần Kiêu.
Bàn tay ấm áp ôm cậu, lòng bàn tay có phần thô ráp giữ cậu lại, đây là tay của Tần Kiêu.
Cái tay này từng vuốt ve rất nhiều lần trên cơ thể cậu, xúc cảm và độ ấm đều quen thuộc như thế, vì vậy cậu không thể nhận nhầm được.
Sau khi phát hiện Kha Ninh động đậy, Tần Kiêu lập tức thả lỏng tay ra, độ ấm mà Kha Ninh vừa mới cảm nhận được tựa như chỉ là ảo giác.
Bọn họ dìu nhau về khách sạn, sau khi vào phòng liền bắt đầu thân mật.
Kha Ninh không rõ lắm tất cả những chuyện này xảy ra như thế nào, bởi vì thuận theo tự nhiên như nước chảy mây trôi, vẫn là cách dạy học như thường ngày, là những câu từ hướng dẫn cậu ngầm hiểu trong lòng.
———-Chỉ có điều hôm nay có vẻ khác với mọi khi.
Không ai nói gì, chỉ cảm nhận được hương rượu đậm nhạt trong khoang miệng đối phương phả ra ngoài, mang theo cảm giác mềm mại của lưỡi rồi lại chảy ngược vào trong miệng, dây dưa vào nhiệt độ của lỗ chân lông, hỗn độn hòa mình vào bầu không khí trong phòng.
Không biết là ai cởi quần áo trước, sau đó lần lượt cởi từng thứ một, Tần Kiêu vừa mới cởi một tay áo khoác, Kha Ninh đã không kịp đợi cởi nốt bên còn lại tay hắn.
Mãi đến khi hai cơ thể trần như nhộng, bắp chân đè lên bắp chân, lăn qua lộn lại trên giường, mê muội trong cảm giác tay chân quấn quýt, môi dán vào nhau.
“Anh Kiêu, em nóng quá…” Kha Ninh khàn giọng nói.
Cơ thể cậu rất nóng, thế nhưng rõ ràng điều hòa đang bật, tốc độ gió rất lớn, độ ẩm thấp, cậu lại nóng đến mức khó chịu.
Làm vài chuyện để giảm nhiệt độ cơ thể thì sao?

Hai người đàn ông ôm ấp triền miên, hôn lên môi lẫn yết hầu của đối phương, vuốt ve đầu v* đã sưng lên, liếm láp những giọt mồ hôi nóng hổi của nhau.
Cứ như thể làm vậy có thể dập tắt được ngọn lửa đang không ngừng bùng cháy trên người.
Ai cũng biết điều này có ý nghĩa thế nào, nhưng không ai dừng lại.
“Nhìn tôi.”
“A.”
Kha Ninh nằm ngửa trên giường, được hôn đến thần hôn điên đảo, lưỡi cậu bị Tần Kiêu mút lấy mỏi nhừ, nước bọt ứa ra nơi khóe miệng nửa khép nửa mở chảy xuống, chảy đến cổ và hõm vai.
Rốt cuộc cồn vẫn có tác dụng, nó khiến Tần Kiêu mất kiểm soát, khiến hắn điên cuồng muốn bóc tách Kha Ninh, bện thành một sợi dây thừng tùy ý quấn lên người đùa bỡn.
Tần Kiêu lật người Kha Ninh lại, túm hai cánh tay lộn xộn của cậu rất thô bạo, một tay thôi mà giống như một cái kìm sắt mạnh mẽ.
Hắn như một tấm thép nặng nề đè lên Kha Ninh, hôn lên sống lưng xinh đẹp của cậu từ phía sau, nụ hôn vừa dịu dàng vừa triền miên, giọng khàn khàn ra lệnh cho cậu:
“Kẹp chặt chân lại.”
Kha Ninh nghe lời, một giây sau thắt lưng bị Tần Kiêu nâng lên, bờ mông căng tròn cũng vểnh lên kết hợp với bắp đùi và phía sau lưng tuyệt đẹp tạo thành tư thế vòm cao.
Cậu cảm nhận được thứ đồ vừa nóng vừa cứng đang cạ lên giữa hai chân cậu, đó là nơi gần khe mông nhất.


Thứ ấy bắt đầu cọ sát, mơn trớn phần thịt non mềm mại giữa hai chân tạo thành một trận khoái cảm.
“Ư, ha…”
Kha Ninh nhận ra Tần Kiêu đang làm tình bằng chân với cậu.
Đây là chuyện đã vượt quá phạm vi của kịch bản, vượt quá khỏi phạm vi hướng dẫn của một điều phối viên cảnh nóng.

Nhưng nó phát sinh như thể đây là một điều đương nhiên, không ai muốn đi ngăn cản khiến nó càng diễn ra mãnh liệt hơn.
Tần Kiêu thở “ha” một tiếng nồng đậm mùi rượu, dùng vật nóng bỏng không ngừng cọ sát vào kẽ mông Kha Ninh, lặp đi lặp lại, càng ngày càng tới gần bên trong, thậm chí phát ra một tiếng nhép.
Khiến Kha Ninh như nghe thấy tiếng thở hồng hộc vang lên bên tai giống như một con thú, cậu chỉ cảm thấy trái tim tê dại, tinh thần bị làn sóng khoái cảm mãnh liệt đánh tới, sóng này nối tiếp sóng sau.
Cậu yêu chết thứ âm thanh này, Tần Kiêu đã cắn răng gắng kiềm chế nhưng vẫn bị cuốn theo bản năng, không thể thoát được việc nó cứ tràn ra từ cổ họng.
“Anh Kiêu, em thích nghe.” Kha Ninh mơ hồ nói.
Tần Kiêu nghiến răng, giọng trầm đến đáng sợ: “Đến lượt em.”
Dứt lời, hắn tăng nhanh cường độ rút ra cắm vào giữa hai chân Kha Ninh, lưỡi dao thô lớn sắc bén thâm nhập bắp đùi cậu, sau đó lại rút ra thật nhanh, cứ như vậy mài nơi yếu đuối trắng mịn trở nên đỏ như máu.
“A! Không được đâu!… Ưm a…” Kha Ninh hiếm khi bật lên từng câu vỡ vụn như vậy.

Thầy Tần luôn luôn biết chừng mực nay như đã mất đi lý trí, không hề kiêng dè chút nào, còn “làm trầm trọng thêm”, dùng tay nắm chặt lấy người anh em đang không ngừng lay động của Kha Ninh.
———–Hắn muốn Kha Ninh cũng cảm nhận được khoái cảm giống như hắn.
Nơi mẫn cảm nhất bị nắm lấy, toàn thân Kha Ninh run rẩy giống như bị điện giật, trong nháy mắt phía trước rỉ ra một chút chất lỏng trong suốt.
Tần Kiêu lắc cổ tay, nhanh chóng giúp cậu tuốt, cảm giác này sung sướng đến kỳ lạ, suýt chút nữa khiến Kha Ninh bắn ra.

Khóe mắt cậu đều long lanh ứa nước mắt.
“Sướng không?”
“Em… A, ừm…” Kha Ninh ngượng ngùng cúi đầu xuống liền nhìn thấy bộ phận quen thuộc của mình đang được một bàn tay nắm lấy, không ngừng tuốt lên tuốt xuống.
Lần này khiến Kha Ninh không biết xấu hổ nữa, cậu triệt để thả lỏng, dễ dàng đánh vỡ sự thẹn thùng của bản thân, chủ động lắc eo nghênh đón với sự rút ra đâm vào của người sau lưng.
Cậu thở gấp, ngay cả lời cũng không nói được trọn vẹn: “Em, em thích——–“
Tần Kiêu tưởng cậu thích như vậy, vì thế càng dùng sức cọ xát mạnh thêm, giống như loài cá ăn thịt người gặm lên da thịt cậu, mang lại cảm giác đau nhức đến rùng mình cho cậu.

Thế nhưng vẫn chưa thật sự lấp đầy thân thể cậu.
Kha Ninh tình nguyện để Tần Kiêu làm thật với cậu, kịch liệt một chút cũng không sao, thô bạo một chút cũng không sao.


Nhưng bây giờ phía sau giống như gãi không đúng chỗ ngứa, không thể đi sâu vào, phía trước lại bị gắt gao đè nặng không được an ủi, rề rà mãi không chiếm được thỏa mãn, vì vậy trống rỗng như thể bị ngâm trong nước đọng.
Cậu điên rồi, thật sự phát điên vì Tần Kiêu.
“Làm em đi… Làm em một chút thôi được không?”
Kha Ninh mất hồn cầu xin hắn, như một nô lệ tình dục tỏ ra đáng thương mong được người khác rủ lòng thương xót chịch mình: “Anh cắn em một cái đi, để em đau đến tỉnh táo.”
Tần Kiêu bèn hung tợn cắn lên bả vai cậu một cái, để lại vệt đỏ sẫm màu dính nước bọt.
“Trước đây em thật sự chưa từng làm với đàn ông sao? Phóng túng thế này mà.”
Hắn nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt Kha Ninh, cậu chàng trẻ tuổi ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trên mép giường, bối cảnh hỗn độn đầy tính dâm dục vẫn không thể ăn mòn được cậu.
Cậu giống như một viên ngọc sứ long lanh trắng ngần, tĩnh lặng, có tròng mắt trong veo sạch sẽ, khiến cho người ta liếc một cái thôi đã nhìn thấu linh hồn của cậu.
“Không, em không…” Kha Ninh mang theo tiếng khóc nức nở, giống như một cô gái còn trinh trắng oan ức khi bị người ta hiểu lầm là một ả đàn bà phóng túng dâm loạn.
Sao cậu có thể từng làm với người khác đây? Nếu thật sự có, cậu sẽ không như bây giờ, chỉ vì chút vuốt ve của đối phương đã cương, chỉ vì mấy lần húc eo của đối phương mà quân lính tan rã.
Cậu chưa từng có trải nghiệm này, nếu có, cậu nhất định sẽ nghiện đến mê muội, nhưng giờ cậu chỉ là một kẻ ngu dốt vừa mới được nếm thử trái cấm mà thôi.
“Em không làm, sau này cũng không được phép làm.”
Tần Kiêu mơ hồ tự bộc bạch bản thân, cảm giác điên đảo rối loạn khiến hắn vô tình phơi bày dục vọng chiếm hữu của mình, từ lời nói đến hành động cử chỉ đều bại lộ.
Kha Ninh lớn tiếng dùng bắp đùi kẹp chặt thứ ấy của đối phương, kèm theo tiếng nỉ non nghẹn ngào ngày một lớn: “Em chỉ làm với anh.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.