Loại hiến tế này thực sự tràn đầy sắc thái đông tây.
Ở thế giới phương Đông trước khi đại chiến phải tiến hành Tế Thiên Đại Điển, hoặc là chém mất đầu của địch nhân tiến hành tế cờ.
Mà cái này ở thế giới phương Tây liền có vẻ càng thêm thần bí một chút, cũng càng thêm tàn nhẫn một chút.
Hiến tế, trình độ nào đó là hiến tế bản thân. Thế nhưng Nữ Đại Công tước Dibos đương nhiên không sẽ đem mình dâng ra đi, chỉ có thể hiến ra người thân của mình.
Thế nhưng nàng không có con, anh ruột đã bị nàng chém đầu răn chúng.
Không có người thân, cũng chỉ có thể chế tạo người thân, chồng đương nhiên cũng coi như người thân.
Hơn nữa đế quốc Witch mà nàng muốn chinh phạt là của người phương Đông, vậy thì tìm một người đàn ông phương Đông làm chồng.
Loại mục tiêu hiến tế này không thể tìm lung tung, nhất định phải tìm một người đàn ông có huyết mạch cao quý, tập thiên địa tinh hoa.
Cho nên Công tước Dibos phát thưởng, tìm một tuyệt đỉnh mỹ nam khí chất cao quý, triệu người có một, tiền thưởng là ba nghìn đồng vàng.
Trong nháy mắt lính đánh thuê, hải tặc thế giới phương Tây nơi nơi tìm kiếm mỹ nam phương Đông như vậy.
Thế nhưng tầm tìm thời gian hơn nửa năm, mới tìm được ba người.
Có người có lẽ sẽ hỏi, lần sát hạch kia Thẩm Lãng tại sao thắng, câu trả lời của hắn tuy rằng huyễn hoặc khó hiểu, nhưng hoàn toàn cho qua.
Trên thực tế Thẩm Lãng dù cho trả lời như phân bón đi nữa đều có thể thắng, bởi vì khí chất cùng hình tượng của hắn vượt xa hai vị đối thủ cạnh tranh kia.
Công tước Dibos cùng tư tế Hỏa Thần khác đã sớm chọn trúng Thẩm Lãng, cái gọi là sát hạch chỉ là đi một màn đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Đã có người được chọn, sau đó sẽ phải chân chính thành hôn, đồng thời phát sinh quan hệ thân mật giữa vợ chồng.
Một trăm ngày, tầm mười chín ngày thân thiết.
Mỗi một lần thân thiết, đều phải tràn trề cảm giác nghi thức.
Như thế mới có thể có vẻ thành kính, như thế mới chưa tính là lừa dối thần Lửa, như thế xuất chinh mới có thể bị thần Lửa phù hộ.
Cho nên đãi ngộ của Thẩm Lãng ở thành Golden Jade mới quái lạ đến thế, rõ ràng là chồng Nữ Đại Công tước, tất cả mọi người tránh hắn như rắn rít.
Bởi vì hắn là một vật hi sinh, thậm chí xem như là một vật không may.
...
Thẩm Lãng bị trói chặt trên trên giá gỗ.
Vẻ mặt của hắn đặc biệt bình tĩnh, không có hồi hộp, không có sợ hãi.
Sau khi bị trói kỹ, mấy người tư tế Hỏa Thần mang hắn đến một trên tàu chiến.
Con tàu kia được trang trí nguy nga, nhưng chất đầy củi.
Mấy tư tế Hỏa Thần giá gỗ treo Thẩm Lãng hát bài ca tụng thần Lựa như thể đang cầu nguyện.
Toàn bộ nghi thức có vẻ quỷ dị lại thâm trầm, tất cả mọi người trên bờ đều quỳ nghiêm trang.
Tầm một khắc đồng hồ sau đó, nghi thức kết thúc.
Tiếp đó Nữ Đại Công tước Dibos đi tới trước giá gỗ nhìn Thẩm Lãng.
- Trước khi chết, chàng có sẵn lòng muốn nói tên thật của chàng với ta không? - Dibos hỏi.
Thẩm Lãng cười, không nói gì.
- Ta đã nói rồi, Đại Viêm về Đại Viêm, phương Tây về phương Tây. - Dibos nói.
Thẩm Lãng nói:
- Thế nhưng mảnh đất này, kể cả phần lớn đất đai vương triều Zollern đều không thuộc về các ngươi, các ngươi là từ thế giới phía bắc tới.
Đây cũng là Thẩm Lãng từ trong sách đọc ra.
Lục địa này nguyên bản thuộc về dân bản địa, người Vinda, người Veda v.v..., mảnh đất vượt qua hai ba chục triệu cây số này, thuộc về trên một trăm chủng tộc bản địa.
Mà tổ tiên vương triều Zollern đều đến từ thế giới cực bắc cách nơi này vạn dặm.
Bọn họ cũng không phải chủ nhân cái vùng đất này, cũng chỉ là người chinh phục mà thôi.
Vì sao tổ tiên vương triều Zollern phải rời khỏi cố hương của mình mà nam tiến, thế giới cực bắc đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Điểm ấy liền hoàn toàn không thể biết được, trên sách vở không có bất kỳ miêu tả nào.
Công tước Dibos nói:
- Chí ít chúng ta tới trước.
Thẩm Lãng nói:
- Thế giới cực bắc xảy ra chuyện gì? Vì sao tổ tiên các ngươi phải nam tiến, vượt trùng dương xa xôi xuống phía nam chứ?
- Không biết. - Dibos hồi đáp.
Không biết vì sao, nói lên thế giới cực bắc, Thẩm Lãng liền nghĩ đến Bạch Ngọc Kinh, chỗ có tuyết đều là lãnh địa thuộc về Bạch Ngọc Kinh.
Dibos nói:
- Lúc trước chàng không phải vẫn muốn hôn à? Trước khi chết, ta có thể cho chàng một nụ hôn cuối cùng.
Tiếp đó nàng dùng ngón tay trỏ chạm trên môi của mình một cái, tiếp đó lại lấy ngón tay đó chạm lên môi Thẩm Lãng.
Vẫn ngạo mạn như vậy à?
- Ta mặc kệ thân phận trước kia của chàng là ai, nhưng có thể trở thành chồng của Công tước Russo mà chết, cũng tuyệt đối là vinh quang của chàng đấy.
Thẩm Lãng nói:
- Trước khi chết, ta có một cái yêu cầu.
Công tước Dibos nói:
- Ta đã cho chàng hôn.
Thẩm Lãng nói:
- Không, xin nàng kéo mặt nạ của ta lên, ta thực sự không muốn thấy gương mặt này của nàng nữa.
Gương mặt tuyệt mỹ của Công tước Dibos hơi co giật, rồi nàng nói:
- Như chàng mong muốn.
Tiếp đó, Công tước Dibos tìm được mặt nạ trên đỉnh đầu Thẩm Lãng rồi đột nhiên kéo xuống.
- Yên giấc đi!
Dứt lời, Công tước Dibos rời khỏi chiếc tàu, trở về trên bến cảng.
Thủy thủ tháo dây neo, gió đẩy thuyền đi mãi về phía đông, bởi vì chỗ Công tước Dibos phải xuất chinh ngay hướng đông.
Tàu được đẩy càng xa, càng lúc
Thuyền thổi được càng lúc càng xa, càng lúc càng xa, cuối cùng vượt qua ba trăm mét.
Lúc Công tước Dibos này mới không chút hoang mang, đốt hỏa tiễn, giương cung cài tên, chỉ xéo lên bầu trời.
- Vù... - Chợt một mũi tên bắn ra.
Hỏa tiễn trên không trung xẹt qua một đường vòng cung, chính xác không gì sánh được rơi vào bó củi dưới chân Thẩm Lãng.
Còn Thẩm Lãng trên giá gỗ biến thành một ngọn đuốc sống.
- A... A... A...
Hắn gào lên thảm thiết khiến ai nghe vào cũng rợn cả tóc gáy.
Nhìn Thẩm Lãng đang bốc cháy hừng hực, những kẻ trên bờ sung sướng.
- Đốt chết người phương Đông, đốt chết bọn ngoại tộc.
- Giết sạch người phương Đông, Zollern vạn tuế, Zollern vạn tuế...
- Giết sạch đế quốc Witch!
Cùng lúc đó!
- Rầm rầm ầm...
Trên con tàu Thẩm Lãng bắn ra vô số pháo hoa vô cùng óng ánh.
Pháo hoa trên cả con tàu đều bắn ra điên cuồng che giấu hoàn toàn con tàu nhỏ này.
Những thứ pháo hoa này không phải Thẩm Lãng phóng, mà là tư tế Hỏa Thần, cái này có thể chưa tính là một tin tức tốt, bởi vì bọn họ đã phát minh ra thuốc nổ.
- Rầm rầm rầm rầm...
- A... A... A...
Pháo hoa sáng rực và con tàu cháy hừng hực, cộng với tiếng kêu gào thảm thiết của Thẩm Lãng khiến đám người trên bờ ở vào trạng thái vui sướng phấn khởi điên cuồng.
Sự tàn nhẫn cùng ý muốn phá hoại trong lòng được giải phóng hoàntoàn.
- Giết sạch nước Witch, giết sạch người phương Đông!
Tư tế Hỏa Thần hô to nói:
- Thần Lửa đã đáp lại cho chúng ta, trận viễn chinh này tất thắng không thể nghi ngờ.
- Đại thắng!
- Đại thắng!
Dibos cao giọng hạ lệnh:
- Đại quân lên tàu, xuất chinh nước Witch!
Theo nàng ra lệnh một tiếng, mười mấy vạn đại quân trùng trùng điệp điệp lên tàu.
Hết chiếc tàu này đến chiếc tàu khác rời khỏi bến đi về phía đông xuất chinh đến đế quốc Witch!
...
Vài ngày sau!
Một chiếc tàu biển thông thường đang đi về phía đế quốc Witch.
Đây là một chiếc tàu buôn, lần này đại chiến với đế quốc Witch, không chỉ có mỗi nhà Công tước Dibos, tổng cộng có mười mấy gia tộc tham gia trận chiến tranh ngày, chỉ có điều Dibos là một nhân vật then chốt bên trong.
Chính là bởi vì nàng nói như vậy, vương triều Zollern chia năm xẻ bảy, bị đế quốc Witch nhắm vào chỗ thế yếu mà xâm nhập.
Witch dựa vào làn gió giải phóng nô lệ, trong nháy mắt có vô số kể quân đội, quét ngang toàn bộ vùng biển phía nam Zollern, phá tan mấy chục gia tộc thống trị.
Lúc đầu quý tộc vương triều Zollern, hoặc là bị tiêu diệt, hoặc là đầu hàng bỏ chế độ nô lệ, tuyên bố thuần phục với đế quốc Witch.
Mấy năm ngắn ngủi, đế quốc Witch có vài trăm cái thành bang, lãnh thổ ba trăm chín mươi vạn cây số vuông, vượt qua một phần tư diện tích vương triều Zollern.
Cũng chính bởi vì đế quốc Witch xâm nhập, khiến cho đám gia tộc quyền thế của vương triều Zollern còn sót lại đoàn kết lại gây dựng đế quốc Zollern III, thời gian nổi lên đã hơn một năm, cuối cùng phát động tổng tiến công với đế quốc Witch.
Cho nên trận đại chiến này, so với trong tưởng tượng Thẩm Lãng còn lớn hơn nhiều.
Dibos xuất động mười mấy vạn đại quân, thế nhưng thuê trưng dụng thuyền dân vượt qua năm trăm lục soát, toàn bộ dùng cho vận chuyển quân lương cùng vật tư.
Lúc này khoảng cách đại quân Dibos xuất chinh, đã vượt qua nửa tháng.
Chủ nhân con tàu này tên gọi Hill, nàng là người Vinda, cha nàng đã từng là một hải tặc, sau khi chết ở trên biển, nàng thừa kế con tàu này, thế nhưng không muốn làm hải tặc, cho nên trở thành một hải thương.
Nàng năm nay hai mươi chín tuổi, là người đàn bà mạnh mẽ khỏe đẹp, nàng đồng dạng là một goá phụ, bởi vì nàng giết chết chồng mình ngay hôn lễ, ngay trước mấy trăm tên mặt khách khứa giết chết chồng.
Đương nhiên cuối cùng nàng bị xử vô tội, bởi vì chồng nàng là kẻ khả nghi mưu sát cha của nàng, nỗ lực chiếm lấy con tàu này.
Thế nhưng chuyện giết chết chồng mình này cuối cùng rợn cả tóc gáy quá mức, cho nên Hill mặc dù khỏe khoắn xinh đẹp, thế nhưng sẽ cũng không có ai dám cưới. Hơn nữa nàng cũng mượn cái danh tiếng này, uy hiếp toàn bộ đàn ông con tàu này, những năm này làm ăn coi như thuận lợi.
Khi cha nàng làm hải tặc chỉ có một con tàu, nhưng bây giờ nàng đã có năm con tàu, có ba trăm thủy thủ, hai trăm tên võ sĩ.
Việc buôn bán của nàng rất tốt, bởi vì nàng dám liều mạng, vùng biển người khác không dám đi, nàng dám đi. Bộ lạc người khác không dám đi, nàng dám đi.
Mỗi một lần nàng đi mạo hiểm, cũng có thể vận tới hết tàu đá quý này đến tàu đá quý khác.
Nhưng cũng tiếc nàng là người Vinda, không phải người da trắng, vĩnh viễn đều không thành được một quý tộc, cũng không thể có lâu đài của mình.
Nàng rất có tiền, thế nhưng mỗi một lần tiến vào thành Golden Jade, cho dù nhìn thấy một người da trắng khốn cùng chán nản, cũng phải tránh ra đứng ở ven đường.
Điều này làm cho lòng nàng tràn đầy tức giận, hận không thể rút kiếm giết chết một hai người da trắng.
Mảnh đất này rõ ràng là thuộc về người Vinda, vì sao lại phải cho bọn da trắng Zollern ăn trên ngồi trước?
Hôm nay, năm chiếc tàu biển của nàng bị Công tước Dibos trưng dụng, không có đường chống cự.
Ở cái vùng biển này, không người nào dám vi phạm ý của Nữ Công tước Dibos, kể cả ở toàn bộ công quốc Jade Wave.
Bởi vì Công tước Dibos giết người vô số, nàng ngay cả anh ruột của mình đều giết, được gọi là Công tước Đẫm Máu.
...
- Thuyền trưởng!
- Thuyền trưởng!
Những nơi Hill đi qua trên boong tàu, tất cả thủy thủ đều khom người chào, tất cả võ sĩ lưu lạc hô hấp dồn dập, nhưng chỉ dám hướng mắt xuống.
Bởi vì Hill từ nhỏ đi học tập kiếm thuật, từ nhỏ liền ở trong biển chém sóng cắt sóng, sức lực rất lớn, kiếm pháp rất mạnh, thủ đoạn độc ác.
Đã từng có người dùng không cung kính đưa mắt nhìn về mông của nàng, kết quả rõ ràng bị chọc mù mắt.
Bởi vì mông nàng thực sự quá bắt mắt, hình dạng hoàn mỹ, vểnh lên kinh người.
Vốn quanh năm ở trong biển chém giết nên vóc dáng nàng khỏe đẹp, tràn đầy sức mạnh, nóng bỏng không gì sánh được.
Chỉ có điều toàn bộ những gã đàn ông trên thuyền cố tình quấy rối nàng đều bị bị giết, có khi bị thiến.
Cho nên mấy năm này, chẳng những không có đàn ông dám đụng đến nàng, thậm chí đều không ai dám trực tiếp nhìn nàng, chỉ ở trong đầu ra sức tưởng tượng.
Nàng chính là một góa phụ đen, cái thứ góa phụ đen giết người không chớp mắt.
Góa phụ đen luôn luôn xuống buồng dưới tàu, tiến vào trong khoang phòng của mình.
Một người đàn ông lười biếng nằm ở nơi đó đọc sách, tuấn mỹ vô song.
Góa Phụ Đen Hill tiến lên cùng người đàn ông hôn nhau nồng nhiệt, chẳng bao lâu hai người liền quằn quại cùng một chỗ, điên cuồng đốt cháy.
Nàng là một người đàn bà nồng cháy vô cùng, cho nên ngoài miệng không thể không cắn một cái thứ gì, đỡ phải để cho mình lên tiếng.
- Người yêu ơi, ta thích chàng nhất, vì sao chàng không nghe lời ta chỉ cần cải trang trở lên boong tàu? Mỗi ngày chàng đều ở trong khoang thế này làm ta thật đau lòng quá... - Góa phụ đen Hill cất giọng run rẩy.
Nàng hôn lên đôi môi người đàn ông một cách tham lam.
Người đàn ông kia nói:
- Những nguyên liệu đó khi bôi trên mặt sẽ đối da của ta không tốt, lần hỏa thiêu trước đó đã mang đến tổn thương cho da ta rồi, ta dưỡng ròng rã mười ngày những đốm đỏ kia mới rút đi đấy.
Người đàn ông này chính là Thẩm Lãng.
Hoả hình không đốt chết hắn, đương nhiên cũng không thể thiêu chết.
Bởi vì đã dự đoán trận hiến tế này sớm hai ba tháng, hắn đã từng muốn dựa vào mỹ nam kế để giải quyết lần hiến tế đó. Thế nhưng Dibos là một quý tộc tuyệt đối ưu tú, tuyệt đối sẽ không để tình cảm ảnh hưởng ý chí của mình, cho nên khi Thẩm Lãng biểu hiện ra một số chỗ đặc biệt ưu tế, nàng ngược lại sẽ càng thêm lạnh nhạt.
Mỹ nam kế không cách nào thành công, nghĩ biện pháp nào để thoát đi?
Cũng không có thành công, bởi vì hắn nhìn qua là tự do, nhưng mặc kệ hắn đi tới chỗ nào, đều có vượt qua mười mấy ánh mắt đang âm thầm theo dõi hắn.
Một thiên nga trắng ở trong một đám thiên nga đen hoàn toàn không cách nào ẩn thân.
Hắn bắt đầu giải hoả hình hiến tế.
Nếu như là chiến tranh giải quyết tranh chấp trên đất liền, như vậy hoả hình sẽ ở tiến hành trên lục địa.
Nhưng nếu như chiến tranh trên biển, như vậy hiến tế sẽ tiến hành ở trên mặt biển.
Cho nên hoả hình trở thành cơ hội chạy trốn duy nhất của hắn. Còn nhớ rõ vải bố làm khí cầu của hắn không? Công nghệ vô cùng tân tiến, tổng cộng có ba tầng.
Một lớp không thấm nước, một lớp vải bố ghép đôi lại, một lớp chống cháy.
Không thấm nước chính là vải dầu, chống cháy là vải gì vậy? Đương nhiên là vải amiante.
(*) thạch miên bố còn gọi là vải amiante (chrysotile). Bản thân amiante (asbestos) là một trong những loại quặng độc nhất thế giới gây tác hại trực tiếp lên phổi. Amiante có đến 6 loại, trong đó amiante trắng (chrysotile/sợi khoáng silicat) là loại sợi duy nhất không gây bất cứ nguy hiểm nào khi vào trong cơ thể con người với một lượng nhỏ. Hiện nay, Amiăng trắng được dùng làm vật liệu cách điện, cách nhiệt, chống cháy, cách âm…
Nước Trung Quốc ở thời nhà Chu thì có sợi amiante trắng, được gọi là vải chịu lửa (hỏa hoán bố). Loại vải bố này đặc biệt thần kỳ, sau khi bẩn chỉ cần ném vào trong lửa đốt cháy, lập tức rực rỡ hẳn lên.
Hơn nữa cái sợi amiante này có tính kháng lửa tuyệt đối hạng nhất, ở nhiệt độ dưới 1400 độ C, có thể kiên trì không biến dạng. 1700 độ C mới có thể dần dần hòa tan, mà ngọn lửa bình thường nhiều nhất mấy trăm độ mà thôi.
Hơn nữa mỏ amiante phân bố kỳ thật cực kỳ nhiều, nó không hiếm như quặng Kali Nitrat thế này hiếm có. Nhất là quặng Serpentin (*), quả thực vô số kể.
(*) Serpentin (đá xà văn) tên gọi của một nhóm khoáng vật tạo đá phổ biến. Nhóm này gồm các khoáng vật silicat lớp của sắt magie hydroxit; chúng có thể chứa một lượng nhỏ các nguyên tố khác như crom, mangan, coban và nickel.
Trong quặng amiante mang theo sợi amiante thiên nhiên, chỉ có điều đại đa số đều rất ngắn chỉ tầm mấy li, cố lắm cũng tầm 2 cm, còn dài nhất chừng 10 cm.
Khi nước Ngô tiến đánh thành Nộ Triều, Thẩm Lãng cũng đã bắt đầu khai thác vật liệu chống cháy, chế tạo sợi amiante quy mô lớn, thậm chí chế tạo gel chống cháy.
Loại sợi amiante này đã từng được Thẩm Lãng coi là vật liệu cấp chiến lược, thậm chí hoàn toàn không có đưa vào thị trường.
Nhưng không nghĩ tới nó không hữu dụng mấy vào chuyện giải quyết nước Ngô tấn công, công dụng lớn nhất của nó dĩ nhiên dùng vào làm buồm và khí cầu.
Còn có gel chống cháy hắn chế tạo tuyệt đối siêu phẩm.
Lúc đó ở trên mặt biển vì muốn thoát khỏi đại quân của Ninh Hàn cùng Cơ Tuyền, Thẩm Lãng cần ở bên trong khoang tàu châm lửa đun nóng khí cầu.
Nhiệt độ kia nóng khủng khiếp cỡ nào, không cẩn thận cũng sẽ bị tổn thương, cho nên liền cần thoa gel chống cháy khắp người.
Mà loại gel chống cháy này, có thể cách nhiệt ở hơn một nghìn độ C.
Hai tháng trước, Thẩm Lãng bắt đầu chuẩn bị cho trận hỏa hình này từ sớm.
Đầu tiên, hắn không mặc quần áo lụa, mà mặc vải bông, vải lanh, hơn nữa còn tự may quần áo.
Đây là bởi vì bề mặt vải bông và vải lanh khá giống với sợi amiante.
Không chỉ có như thế, Thẩm Lãng còn tự điều chế mỹ phẩm dưỡng da, mỗi ngày đều đắp trên mặt, quét lên trên người, chính là vì một ngày kia yểm hộ cho gel chống cháy.
Trời cao có mắt, Thẩm Lãng thật không dễ dàng.
Cái gel chống cháy này cũng được, không tính là có độc, thế nhưng amiante trắng có độc.
Ngày tiến hành hoả hình, Thẩm Lãng mặc tầng tầng lớp lớp, bôi một lớp gel chống cháy thật dày.
Đương nhiên không ai có bất kỳ nghi ngờ nào, bởi vì một hai tháng trước Thẩm Lãng đã làm như vậy.
Hơn nữa quần áo may bằng vải amiante trắng như tuyết, rất đẹp, hoàn toàn giống như quần áo bình thường.
Cho nên những công tác bảo vệ thì Thẩm Lãng đã làm đến cực hạn, lúc hỏa hoạn đốt cháy, toàn bộ quần áo bên ngoài hắn bị cháy, biến thành một người lửa.
Tiếp đó phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Cái tiếng kêu thảm thiết này là thật, hắn không nghĩ tới khó chịu và đau đớn đến thế.
Mặc dù toàn thân đều có thứ chống cháy, thời khắc tối hậu còn đeo lên mặt nạ bảo hộ amiante, hơn nữa còn có thể cách nhiệt.
Nhưng vẫn rất khó chịu, cái loại này cảm giác hít thở không thông, cái loại cảm giác nóng rực này.
Hắn vẫn quá yếu ớt, những diễn viên đóng thế trong phim ảnh có khi một ngày bị đốt nhiều lần, toàn thân đều cháy hừng hực.
Khi pháo hoa loạn xạ cả con tàu, cháy hừng hực, lửa trên người Thẩm Lãng ngược lại dập tắt, bởi vì thứ cần cháy đã cháy hết rồi, Thẩm Lãng mượn cơ hội trở mình xuống biển, bỏ trốn mất dạng.
Hai ngày sau hắn thừa dịp bóng đêm, len lén lẻn vào bên trong một con tàu, chính là tàu của góa phụ đen Hill.
May là gương mặt vô cùng tuấn mỹ của hắn không có bị tổn thương quá lớn, tóc ngược lại bị cháy không ít, thế nhưng Thẩm Lãng dùng dao sửa thành một kiểu tóc ngắn, vẫn là kiểu thóc phóng khoáng.
Hill là một góa phụ đen, giết người vô số, hơn nữa cái buồng của nàng không thể có người. Cuối cùng nàng cũng đến cái tuổi này, có chút thời điểm sẽ làm ra một chút chuyện khá ngượng ngùng, không thể để cho người nghe được động tĩnh.
Sau khi nàng trở về khoang phòng, phát hiện bên trong có một người đàn ông đang nằm hấp hối nhưng tuấn mỹ vô song.
- Ta là chồng Công tước Dibos, là người đàn ông phương Đông bị đốt chết, ta không biết vì sao không có chết, nàng có thể giao ta ra, sẽ khẳng định được một khoản phần thưởng.
Hill không thiếu tiền, nàng giàu lắm, nhưng thứ nàng thiếu chính là thân phận, bởi vì nhân chủng nên thân phận của nàng vĩnh viễn không thể cải biến.
Cho nên Công tước Dibos với nàng chỉ có uy, không cách nào có ơn được.
Lần này đội tàu của nàng rời bến mua bán, kết quả bị cưỡng chế trưng dụng, trong lòng vốn là tràn đầy phẫn nộ.
Cho nên nàng làm sao có thể giao ra Thẩm Lãng?
Được rồi, nói như vậy còn không rõ ràng lắm.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, giả như ngươi là một người đàn ông, trong phòng bỗng nhiên có thêm một mỹ nhân tuyệt sắc nũng nịu, cái loại đẹp trăm triệu người có một, ngươi lại rất có tiền, ngươi có giao ra lãnh thưởng không? Hơn nữa còn giao cho một vị vua mà ngươi căm thù nữa?
Không thể nào!
Cứ như vậy Thẩm Lãng lẩn trốn ngay trong khoang phòng của góa phụ đen Hill.
Chỉ tám canh giờ sau đó, hai người liền ngủ.
Trong căn phòng nho nhỏ, trai đơn gái chiếc, củi khô lửa bốc quá bình thường.
Huống hồ Lãng gia có vẻ ngoài đẹp trai kinh thiên động địa thế này, mà góa phụ đen Hill đã hai mươi chín tuổi, bản thân nàng là một người đàn bà nồng nhiệt, bởi vì hôn lễ giết chồng mình, rõ ràng biến thành góa phụ đen, hơn nữa vì bảo vệ gia sản của chính mình, không thể không dùng thủ đoạn tàn nhẫn độc ác để làm kinh hoàng những gã đàn ông muốn chiếm lấy đội tàu của nàng.
Kỳ thực bản thân nàng gần như đã trở thành núi lửa muốn phun trào.
Từ đó về sau, hai người mỗi ngày đều hoan hảo, eo thận của Lãng lại một lần nữa bị kịch liệt thử thách.
Mặc dù qua mấy tháng học tập, nhưng tiếng Vinda của hắn vẫn chưa lưu loát. Nhưng hắn chỉ dùng ba thành công lực đã trêu vị thuyền trưởng góa phụ đen chết đi sống lại, tình yêu của nàng như thể hoàn toàn bao phủ cả Thẩm Lãng.
Điểm không tốt duy nhất, người đàn bà này mới nếm thử trái cây, sau đó ăn tủy biết vị vậy, then chốt võ công nàng cao, sức lại khỏe, Lãng gia thực sự có chút gánh không được.
Thế nhưng chỉ không đến mười ngày, nàng cũng biết bắt đầu yêu thương Lãng gia, tìm cách tẩm bổ cho hắn, mặt khác cũng cố áp chế dục vọng của mình.
Thẩm Lãng ở trước mặt nàng biểu hiện ra đủ loại tài hoa xuất sắc, quả thực làm cho thần hồn góa phụ đen Hill mê say mê đến điên đảo.
Hill là thương nhân trên biển, mấy năm nay tiếp xúc đều là thương nhân cùng hải tặc, đại bộ phận cũng là tham lam kèm theo thô bỉ.
Nơi nào thấy dạng người như Thẩm Lãng, thoát tục thanh quý, tuấn mỹ vô cùng, tài hoa hơn người thế kia.
Cho dù hắn mới vừa học được tiếng Vinda, là có thể làm ra những bài thơ để cho người ta rợn cả tóc gáy.
- Nàng đáng yêu nhất đời, ta đã nói mà chẳng kịp suy tư. Nhưng nếu được nghĩ lại lần nữa, ta vẫn chắc người ấy là nàng. (*)
(*) Bài K.A.B của Pushkin
- Sẽ chẳng còn ánh trăng nào như vậy, sáng mê ly xuyên qua rừng âm u. Như tỏa sáng rực rỡ trong cô tịch. Nhẹ nhàng soi vẻ đẹp người ta yêu (*).
(*) Bài Ánh Trăng của Pushkin
Những câu thơ kia trôi từ miệng của Thẩm Lãng như nước chảy. Thậm chí mỗi một câu nói của hắn cũng lôi cuốn như rượu vậy.
Thẩm Lãng cũng ở trong lòng hô to, cuối cùng ta đã đi tới thế giới phương Tây, như thế thơ của đại thi hào Pushkin, đại thi hào Shelly cũng không hiu quạnh nữa.
Nói một câu thật lòng, nếu như là dùng để trêu gái, vẫn là thơ phương Tây tương đối thẳng thắn một chút, bởi vì không biết xấu hổ.
Hơn nữa người đàn bà như góa phụ đen Hill, biểu hiện ra là hải thương, nhưng là bởi vì nguyên nhân chủng người, sau khi có tiền ra sức muốn tăng lên thân phận cùng thưởng thức của mình, cho nên càng hướng về văn học cùng nghệ thuật.
Không giống Dibos, văn học cũng nghệ thuật chỉ là tô điểm, quyền lực mới là thứ theo đuổi vĩnh hằng.
Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, Hill chí ít nói một nghìn lần ta yêu chàng.
...
Khi Thẩm Lãng cảm thấy đã dưỡng da lành hẳn, sau đó hắn cải trang lên boong tàu.
Cải trang ăn thành cái gì?
Không muốn nói, một chút cũng không muốn nói.
Nhưng không biết cái gì, trên boong xuất hiện một mỹ nhân tóc vàng còn xinh đẹp hơn so với Hill, để vô số hải tặc cùng võ sĩ lưu lạc thần hồn điên đảo.
Ngay sau đó tất cả mọi người suy đoán, góa phụ đen Hill không thích đàn ông, chỉ thích đàn bà, chuyện thứ nhất này liền có thể giải thích rõ ràng, vì sao góa phụ đen phải giết chồng mình.
...
Thời gian kế tiếp không tính là hạnh phúc.
Bởi vì Thẩm Lãng thấy được hết trận hải chiến này nối liền trận hải chiến khác.
Đại hải chiến trước nay chưa từng có, quy mô vượt xa trận chiến trên biển giữa hắn và hạm đội Tiết Triệt.
Mấy trăm chiếc chiến hạm trên mặt biển điên cuồng chém giết, trên mặt biển xung quanh vài trăm dặm, khắp nơi đều có lửa chiến tranh.
Một phe là cờ đế quốc Zollern III.
Một phe là cờ đế quốc Witch.
Thẩm Lãng cuối cùng thấy hình cờ đế quốc, dĩ nhiên là hình cái đầu Medusa, thảo nào gọi đế quốc Witch.
Chiến tuyến trên cả mặt biển lan tràn gần nghìn dặm.
Lớn đến mức trước nay chưa từng có.
Hải quân đôi bên vượt qua mấy chục vạn.
Quy mô chiến tranh như vậy quả thực để tinh thần Thẩm Lãng choáng váng.
Thẩm Lãng cứ đi tàu hết đoạn đường trên biển này vượt hơn một tháng vì đi một chút dừng một chút, nhưng cuối cùng hành trình vẫn vượt qua tám chín nghìn dặm.
Phía sau nửa tháng, gần như mỗi một ngày đều thấy đang chiến đấu.
Hại chiến cỡ vừa, cỡ lớn vô số kể.
Điều này làm cho Thẩm Lãng dự đoán cuộc chiến tranh này quy mô không ngừng thăng cấp.
Hơn nữa hắn cũng đặc biệt nghi ngờ, vì sao không phải hai siêu cấp hạm đội ở trên một mặt biển đại quyết chiến vậy?
Dường như là trận doanh đôi bên có hơn mười loại hạm đội ở trên biển khai chiến nơi nơi?
Góa Phụ Đen Hill giải thích cho Thẩm Lãng nghe, bởi vì đế quốc Zollern III cũng không có thống nhất, có hơn mười loại liên quân.
Đế quốc Witch cũng không phải một đế quốc hoàn chỉnh, mà là vài trăm thành bang được giải phóng tạo thành.
Cho nên mới phải xuất hiện hình ảnh khai chiến nơi nơi.
Thẩm Lãng cùng Hill đều đã nhìn ra, chiến cuộc với đế quốc Witch đặc biệt bất lợi.
Hạm đội cùng quân đội đế quốc Witch cũng nhiều phi thường, nhưng lại năm bè bảy mảng cũng không chuyên nghiệp.
Mấy chục thành bang gần như tự chiến đấu, những nô lệ này mới vừa giải phóng trong thời gian không lâu, cho nên sức chiến đấu quân đội vẫn dưới cơ.
Thẩm Lãng nói:
- Quân đội đế quốc Witch, đại bộ phận cũng là được nô lệ giải phóng. Mà Dibos cũng dùng nhiều quân nô lệ, vì sao quân nô lệ của cô ta không phản bội, không đầu nhập vào đế quốc Witch, bởi vì đó mới là tổ quốc của nô lệ.
Góa Phụ Đen Hill nói:
- Những nô lệ của đế quốc Witch được giải phóng, đại bộ phận cũng là người da nâu, còn có một số ít người da trắng, da vàng. Mà nô lệ Công tước Dibos thuê cũng là người da đen, bọn họ phi thường cường tráng anh dũng, thế nhưng không có khái niệm với tự do, có tính phục tùng tuyệt đối. Hơn nữa Hỏa Thần giáo dụng thần quyền cùng tín ngưỡng, còn có thuốc khống chế nhánh quân nô lệ này.
Thẩm Lãng hiểu, vì sao Dibos sẽ cùng tư tế Hỏa Thần ràng buộc chặt như thế.
Kế tiếp tàu đình chỉ đông tiến, ngược lại lên bắc.
Quân đế quốc Zollern III BAN mệnh lệnh luôn luôn không ngừng biến hóa, bởi vì chiến cuộc so với trong tưởng tượng thuận lợi, cho nên những địa điểm những con tàu buôn lên đất liền cũng dọc theo đó.
Cuối cùng, mệnh lệnh sau cùng truyền đến.
Nhóm tàu buôn của bọn Hill lên đất thành Shiva.
- Ngay cả thành Shiva đều thất thủ à? - Hill nét mặt phức tạp nói.
Thành Shiva là một trong những thành bang phồn hoa nhất bờ đông đế quốc Witch, cũng là thành lớn thứ hai của nước Witch, vậy mà bị quân đội đế quốc Zollern chiếm lĩnh.
- Chúng ta cần thả neo ở thành Shiva, sau khi dỡ xuống toàn bộ vật tư, sau đó lập tức trở về thành Golden Jade. - Hill nói:
- Liên quân đế quốc Zollern III đã chuẩn bị phát động tổng tiến công cuối cùng đến kinh đô đế quốc Witch.
Cục diện đã phát triển đến nước này? Sắp đánh tới kinh đô nước Witch rồi sao?
Thẩm Lãng cuối cùng phải hỏi:
- Nữ vương nước Witch tên gì?
Hắn muốn nghe được ba chữ Cừu Yêu Nhi.
Góa Phụ Đen Hill nói:
- Medusa!
Á?
Đây là ý gì?
Nữ vương nước Witch, rốt cuộc là có phải Cừu Yêu Nhi hay không?
- Nàng đã gặp nữ vương đế quốc Witch rồi sao? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Góa Phụ Đen Hill lắc đầu nói:
- Không có, nghe đồn những ai nhìn thấy nàng, hoặc là biến thành dưới trướng nàng, hoặc là chết!
Cái này cũng giống phong cách Cừu Yêu Nhi.
Vị nữ vương Medusa kia rốt cuộc là có phải Cừu Yêu Nhi hay không?
Chỉ có thể dựa vào bản thân Thẩm Lãng đi chứng thực à?
Tàu cập bến, đúng là lên lục địa của thành bang Shiva lớn nhất bờ đông đế quốc Witch.
- Đi thôi, người yêu! - Hill nói:
- Chúng ta sau khi trở về lập tức rời xa thành Golden Jade, đi đến một hòn đảo mà Công tước Dibos không cách nào tiếp xúc, chúng ta ở chỗ đấy sinh hoạt, ở đảo Paradise ta có một trang viên rộng lớn, có rất nhiều người hầu, ở nơi đấy chúng ta có thể sanh con dưỡng cái, trải qua cuộc sống hạnh phúc.
- Đến đảo Paradise sau đó, chúng ta lập tức thành hôn, ta cũng không đi biển nữa, bán hết tất cả tàu, từ nay về sau chúng ta sẽ là chủ nhân của đảo Paradise, ở nơi đó có vô số vườn nho, còn có rất nhiều khu vực săn bắn, trang trại.
- Ở đấy, chàng có thể sống vinh hoa phú quý. Nếu như chàng nguyện ý, đứa con thứ hai sẽ kế thừa dòng họ của ta. Những đứa trẻ còn lại đều kế thừa dòng họ của chàng, nhưng mỗi đứa con chúng ta đều có quyền kế thừa tài sản.
- Người yêu của ta, ta có thể còn giàu có hơn trong tưởng tượng của chàng, ta không muốn chàng không ngừng phiêu bạt.
Sáng sớm hôn này, Hill cùng Thẩm Lãng lại một lần nữa giao hòa cùng một chỗ, tiếp đó nàng cất giọng cầu khẩn bên tai Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng thở dài một tiếng:
- Hill xinh đẹp à, ngọn lửa thành Golden Jade không đốt chết ta, thế nhưng ngọn lửa trong lòng nàng hòa tan lòng ta rồi, ta muốn theo nàng đến đảo Paradise vô cùng, thế nhưng xin lỗi, ta cần phải đi đến kinh thành đế quốc Witch.
Hill khóc thút thít:
- Tại sao? Nữ vương Medusa cùng chàng có quan hệ gì? Lẽ nào chàng ái mộ nữ vương Medusa à? Nàng là thứ người phàm không thể tiếp xúc, nàng căn bản cũng không phải là nhân loại bình thường.
Thẩm Lãng trong lòng thở dài, ta cũng hiểu được nàng không phải nhân loại, nhưng nàng có thể là mẹ của con ta.
Trên thực tế Thẩm Lãng bây giờ cũng không biết nữ vương Medusa đế quốc Witch rốt cuộc là có phải Cừu Yêu Nhi hay không.
Vì nữ vương đã bị thần thoại hóa đến lợi hại.
Nàng bằng vào sức một mình, tiêu diệt vài trăm cái thành bang, dùng không đến ba năm liền thành lập một đại đế quốc bốn trăm vạn cây số vuông.
Nhưng mặc kệ nàng có phải Cừu Yêu Nhi hay không, Thẩm Lãng đều muốn đích thân đi nhìn một cái.
- Tạm biệt nàng Hill xinh đẹp của ta, ta phải đi đến kinh đô đế quốc Witch để chứng kiến một vài thứ.
...
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Kiếm bản tiếng Trung để biết tác giả nào đã khó, kiếm ra được thì phát hiện không có bản dịch tiếng Việt. Thôi thì vừa đối chiếu với bản Nga vừa dịch lởm vậy. Cảm giác chương này không chỉ có mấy đại thi hào hiển linh mà còn có hơi hướm của Shakespeare trong những câu thoại giữa Hill và Thẩm Lãng nên khá sến.