Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 107: Minh Vân thụ, Minh Quả



Một chém tung ra, tuy rằng vô cùng hung ác, thế nhưng lại không có bất kỳ khí thế nào toát ra, nhìn qua cũng chỉ như là đồ tể ở giới phàm tục tung một đao chém về phía đầu con lợn.

Đồ đao cắt phá trời cao, tinh chuẩn không có sai sót chút nào đối chọi cùng trường kiếm của Dương Côn.

"Khanh! ! !" Một âm thanh thật lớn vang lên, đó là âm thanh của đao kiếm va chạm, thậm chí tại chỗ tiếp xúc còn có đốm lửa bắn mạnh ra.

Sau đó một tiếng "Xoạt xoạt " làm lòng người khó chịu, thanh trường kiếm trong tay Dương Côn đột nhiên nứt toác ra, hóa thành hai đoạn.

Thượng phẩm linh khí, lại bị chặt đứt trực tiếp như vậy, cái này cần là sức mạnh kinh thiên động địa cỡ nào mới có thể làm được.

Ánh mắt Đồ Phu lạnh như băng, nhìn về phía Dương Côn, cùng ánh mắt hắn hay giết heo đều giống nhau như đúc, không có một chút tình cảm nào trong đó.

"Chém!" Tình cảnh này, hắn từ lâu đã làm qua vô số lần, ở trong mắt Đồ Phu lúc này tới mà nói, giết người cùng giết heo, không có khác biệt một chút nào.

"Xì xì!" Dòng máu bắn ngang qua, một cái đầu người lập tức lăn xuống, một bộ thi thể không đầu ngã ngửa ra sau.

Đồ Phu vẫn là lẳng lặng đứng ở nơi đó, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng. Lúc này nhìn bộ thi thể đang nằm trên mặt đất kia ở trong mắt hắn mà nói, cùng những con heo hắn thường giết hàng ngày vô số không hề có sự khác biệt chút nào.

Ai có thể nghĩ đến, Cửu Nguyệt tông tông chủ Dương Côn luôn luôn cao cao tại thượng như thế, hoành hành ở Tử Vân cương vực gần trăm năm như thế, đến cuối cùng lại bị người ta xem là trư bình thường mà một đao làm thịt?

Tình cảnh này vừa phát sinh, liền để cho để vô số người đang xem kinh ngạc đến ngây người. Lúc này trên toàn bộ quảng trường, đột nhiên liền náo động hẳn lên.

Ngay cả những tông chủ của thượng phẩm tông môn kia có lòng dạ thâm hậu, cũng là kinh hoàng mà nhìn về phía Đồ Phu!

Đây thật sự chỉ là một hạ nhân của Khí Thiên tông sao? Hạ nhân đã kinh khủng như thế thì cái tên tông chủ Khí Thiên tông kia, đến cùng là tồn tại như thế nào?

Bọn họ xem rất rõ ràng, Dương Côn đã tung ra toàn lực, kết quả lại bị một tên đồ tể có bề ngoài xấu xí như thế nào một đao chém xuống rụng cả đầu lâu.

Đây cũng không phải là sơ ý bất cẩn, mà là về mặt thực lực tuyệt đối là có sự chênh lệch vô cùng cao!

Trong lúc nhất thời, các đại tông chủ khác đều là trầm mặc lại, không dám biểu lộ ra vẻ xem thường cùng sự chán ghét đối với Khí Thiên tông nữa.

Tử Vận tông trên đài cao, mọi người ở nơi đây cũng là nhíu mày lên.

Tông chủ Tử Vận tông Mạc Đạo Cực sắc mặt vẫn là phong phạm khinh vân như cũ, thế nhưng trong đáy lòng hắn lúc này cũng là nổi lên sóng gió vô cùng mãnh liệt, trước đây thời điểm Ma Long tông bị Khí Thiên tông tiêu diệt, hắn cũng không có quá để ý tới sự kiện này.

Bởi vì Tử Vân cương vực sẽ có sự tình như vậy thường thường xảy ra, cho nên việc Ma Long tông một thượng phẩm tông môn bị tiêu diệt, cũng là chuyện không có gì to tát, những việc này từ trước đến giờ hắn đều không có để ý đến bao giờ.

Thượng phẩm tông môn tuy rằng ở trong mắt người bình thường là vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng so với Tử Vận tông bọn họ mà nói, vẫn chỉ là quân cờ, pháo hôi của Tử Vận tông mà thôi.

Tử Vận tông bọn họ ở Tử Vân cương vực đứng sừng sững sáu trăm năm nay, địa vị chưa bao giờ bị lay động, suy yếu chút nào.

Nhưng mà tại thời khắc này, trong đầu Mạc Đạo Cực lại thoáng có một tia bất an, hắn cảm giác được cái Khí Thiên tông có lai lịch quỷ dị kia, tựa hồ có thể uy hiếp đến địa vị của Tử Vận tông bọn họ.

Ý nghĩ này vừa nghĩ đến thì rất buồn cười, một thượng phẩm tông môn làm sao có khả năng uy hiếp đến tông môn vương đạo cấp, thế nhưng Mạc Đạo Cực chính là bị cái cảm giác này làm cho bất an.

"Sau đợt Bách Tông Diễn Nghĩa này kết thúc, liền sai người đến áp chế một chút cái Khí Thiên tông này vậy!" Mạc Đạo Cực đột nhiên quay về phía Đại trưởng lão Tử Vận tông đang ngồi bên cạnh thì thầm nói.

Đại trưởng lão của Tử Vận tông cũng là một phen sửng sốt, sau đó sắc mặt hắn liền nghiêm nghị hẳn lên.

Bất kỳ cái gì có thể uy hiếp đến sự tồn tại cùng địa vị của Tử Vận tông bọn họ, đều phải được giết chết từ trong trứng nước!

Giữa quảng trường lúc này, cũng chỉ còn dư lại hai mươi sáu cái tông môn tranh đấu, bởi vì Dương Côn đã chết.

Cho tới Đồ Phu, cũng không có người nào dám lại đi gây sự với hắn nữa.

Sát hạch bên trong nháo cho chết người, đây là chuyện thường xuyên xảy ra, Huyền Tinh đại lục chính là tàn khốc như vậy, nếu ngươi không có bối cảnh cường đại, hay thực lực yếu kém, lại không bằng người khác nữa, thì bị giết căn bản sẽ không có ai đứng ra thay ngươi tìm công đạo!

Thế giới này, không có pháp luật, coi như là có, cũng chỉ là của chính cường giả bọn họ làm ra riêng cho bản thân.

Sau nửa canh giờ, sát hạch của thượng phẩm tông môn liền kết thúc, mười cái tông môn thắng cuộc, không có ngoài ý muốn Khí Thiên tông cũng có ở trong đó.

Vị trí của Thiên Linh tông, Diệp Thần liếc mắt nhìn về phía Khí Thiên tông bọn họ, trên mặt liền lộ ra kiêng kỵ nhàn nhạt.

Sức mạnh của mỗi cái thượng phẩm tông môn lúc này đều đáng giá cho Diệp Thần kiêng kỵ, thế nhưng cái Khí Thiên tông này, lại cho hắn một loại áp lực khó có thể tưởng tượng được.

"Bộ Kinh Vân, ngươi có cảm giác được thực lực người vừa rồi của cái Khí Thiên tông kia như thế nào không?" Diệp Thần liền quay về phía Bộ Kinh Vân hỏi nhỏ.

Bộ Kinh Vân ngẩng đầu lên, có chút lạnh nhạt truyền âm đến Diệp Thần "Người này thực lực sâu không lường được, lúc này ta không phải là địch thủ của hắn!"

Bộ Kinh Vân cũng không phải là đối thủ của đối phương, thực lực như vậy, khiến cho Diệp Thần không cách nào tưởng tượng được.

"Thượng phẩm tông môn, lại có thể cường hãn đến mức độ này sao!" Diệp Thần liền nhíu chặt lông mày, tự nhủ.

Căn cứ theo nhận biết của Diệp Thần, cái Cửu Dương tông Dương Côn kia, thực lực đã bước vào hóa thần đỉnh phong rồi, cái này này há không phải nói, cái tên gia hỏa Khí Thiên tông kia, thực lực chí ít cũng là nguyên thần cảnh giới sao?

Này còn không phải là tông chủ của Khí Thiên tông, vậy rốt cục cái người tông chủ kia cuối cùng là mạnh đến mức nào?

Bỗng nhiên, ánh mắt Diệp Thần hơi động, sau đó hướng về vị trí trên đài cao nhìn lại.

Khi hắn nhìn thấy những người của Tử Vận tông kia có chút kiêng kỵ mà nhìn về Khí Thiên tông kia, thì hắn thầm nghĩ quả nhiên là thế, cái Khí Thiên tông này biểu hiện quá mức kinh người, đã dẫn đến sự chú ý của Tử Vận tông rồi!

"Thế giới này, kẻ nổi tiếng thì dễ bị ghen ghét, nhất định phải ẩn giấu thực lực của bản thân, mới có thể sống lâu hơn được." Diệp Thần liền nhẹ giọng tự nhủ.

Lại như Thiên Linh tông trước đây, rõ ràng chỉ là hạ phẩm tông môn, thế nhưng lại nắm giữ thực lực của trung phẩm tông môn, cho nên mới dám trắng trợn không kiêng dè gì mà tiêu diệt các hạ phẩm tông môn khác.

Bởi vì thực lực Thiên Linh tông vào lúc ấy, đã không còn e ngại trung phẩm tông môn nữa rồi.

Vì vậy Diệp Thần liền cảm giác được cái Khí Thiên tông này trắng trợn không kiêng dè gì biểu lộ thực lực mình ra trước mặt người khác như vậy, thực sự là có chút lộ liễu, nhất định sẽ đưa tới sự chèn ép của Tử Vận tông.

"Không đúng! !" Trong lòng Diệp Thần bỗng nhiên nhảy động lên, trên mặt cũng là lộ ra vẻ chấn động không nhỏ.

Hắn làm người hai đời, vì thế khi cân nhắc đến vấn đề bình thường đều tương đối sâu xa hơn người khác rất nhiều.

Cái Khí Thiên tông này có thể đạt đến mức độ như thế này, tông chủ làm sao lại có khả năng là người lỗ mãng như thế? Hắn nhất định cũng biết là phải ẩn giấu thực lực!

Những tông chủ của đám thượng phẩm tông môn này, tuyệt đối đều là hạng cáo già, không thể khinh thường được.

Kết quả cái Khí Thiên tông này lại dám bại lộ thực lực tùy ý tùy tiện như vậy, điều này làm cho Diệp Thần nghĩ đến Thiên Linh tông trước đây.

Trước đây Thiên Linh tông cũng là hạ phẩm tông môn thế nhưng lại không sợ trung phẩm tông môn, cho nên mới dám làm bậy như vậy.

Chẳng lẽ, cái Khí Thiên tông này đã nắm chắc bài đối kháng với Tử Vận tông rồi sao, không còn e ngại Tử Vận tông nữa?

Nghĩ đến khả năng này, trong đầu Diệp Thần đột nhiên cảm thất sợ hãi, khí lạnh toàn thân bỗng nhiên kéo tới. Nhưng nếu đúng là như vậy thì Tử Vân cương vực, không lâu sau đó sẽ trở thành thiên hạ đại loạn rồi!

"Hi vọng là ta lo xa rồi." Diệp Thần liền cười khổ, nếu quả thật là phát sinh loại chuyện này, thì ảnh hưởng của nó tuyệt đối sẽ không đơn thuần chỉ là một tông môn nữa, mà toàn bộ Tử Vân cương vực sẽ bị kéo theo, sẽ loạn thành một mảng hỗn độn.

Bởi vì trong lịch sử từ trước tới nay, một khi có tông môn vương đạo cấp chinh chiến, thì những thượng phẩm tông môn phía dưới cùng trung phẩm tông môn, nhất định sẽ phải nghe lệnh xuất chiến theo.

Sát hạch của Thượng phẩm tông môn kết thúc, trên đài cao trưởng lão của Tử Vận tông lần thứ hai đứng lên, hắn lớn tiếng nói: "Hiện tại bắt đầu sát hạch tuyển chọn trung phẩm tông môn, bởi vì trung phẩm tông môn có số lượng quá nhiều, cho nên phương thức sát hạch thượng phẩm tông môn sẽ có chỗ bất đồng!"

" Trung phẩm tông môn Tử Vân cương vực, tổng cộng có một trăm ba mươi sáu cái, mỗi cái tông môn trong các ngươi bao gồm cả tông chủ bên trong mười một người, toàn bộ đi tới minh khâu Vân Diệp cốc cho ta."

"Minh khâu, đã từng là từ đường di chỉ của cái vương đạo cấp tông môn kia ở trong Vân Diệp cốc, bên trong có một cây Minh Vân thụ, bây giờ trên cây có mười minh quả. Các ngươi tông môn nào có thể có được một minh quả, chính là người thông qua sát hạch!"

"Cuối cùng nói cho các ngươi một chuyện, minh quả này chính là hi hữu linh quả, trong nó ẩn chứa hơi thở của sự sống, vì lẽ đó không có cách nào cất vào không gian giới chỉ được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.