Bạch y nam tử này, cư nhiên lại không phải là Tây Môn Xuy Tuyết, mà chính là Diệp Thần !
Thân là tông chủ, vào lúc này nếu như hắn còn không dám đứng ra, như vậy liền thực sự không xứng đáng với vị trí tông chủ này. Không nói Úy Trì Phong chính là Đại trưởng lão Thiên Linh tông, chỉ bằng vào việc lão nhân này trước đối với mình ân cần chăm sóc thương yêu, cho nên chính mình cũng không thể thấy chết mà không cứu được.
"Ầm ầm!" Diệp Thần che ở trước mặt Úy Trì Phong, sau đó bên trong thân thể hắn bỗng nhiên bùng nổ ra một trận tiếng nổ vang rền.
Hắn trong tay lấy ra một khối tỳ ấn, đây là thiên ấn của Thiên Linh tông.
Thiên ấn toả ra ánh sáng mịt mờ, nhất thời để biển mây số mệnh trên bầu trời cuồn cuộn nhảy vọt lên.
Trong biển mây số mệnh của Thiên Linh tông, pho tượng Diệp Thần kia bỗng nhiên hóa thành một vệt sáng, dung nhập vào trong cơ thể Diệp Thần.
Đây chính là số mệnh của Thiên Linh tông, chỉ cần Diệp Thần ở bên trong Thiên Linh tông, như vậy liền có thể lấy thân phận tông chủ ra dung hợp những số mệnh này, tăng cao thực lực của bản thân lên một mảng lớn !
Đương nhiên, loại dung hợp này lại có hạn chế thời gian không dài, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, nếu không số mệnh trong cơ thể Diệp Thần sẽ tự mình từ từ tản mát đi xung quanh, một lần nữa ngưng tụ trở lại bên trong biển mây số mệnh.
Diệp Thần ánh mắt lạnh lẽo, nhàn nhạt liếc Vu Thành Binh một chút, lạnh giọng nói: " Trước mặt bản tông, há cho phép ngươi giết người làm càn !"
Sau khi dung hợp với pho tượng số mệnh, thực lực Diệp Thần liền ở trong thời gian ngắn tăng lên dữ dội, liền tăng lên tức khắc đã đạt đến cảnh giới luyện khí đỉnh phong.
Đồng thời nơi này là địa bàn của Thiên Linh tông, Diệp Thần vẫn có thể điều động đại thế của Thiên Linh tông, vì vậy có thể nói lúc này hắn là tu sĩ luyện khí mạnh nhất, không ai có thể so sánh với hắn.
Cho dù là Vu Thành Binh có cầm linh khí trong tay, cũng nhất thiết không phải là đối thủ của Diệp Thần, bởi vì sau khi Diệp Thần dung hợp với pho tượng số mệnh, hắn sẽ trong thời gian ngắn trở thành tồn tại vô địch dưới cảnh giới luyện thần !
Mà Diệp Thần sau khi quát lạnh câu kia, trong tai Vu Thành Binh nghe được chính là cực kỳ chói tai, hắn đem sự chú ý từ trên người Úy Trì Phong dời đi, sau đó hung tợn nhìn Diệp Thần chằm chằm, cả giận nói:
"Tiểu bối vô tri, ngươi cho rằng ngươi chỉ cần ngươi kế thừa vị trí tông chủ Thiên Linh tông, thực lực có chút tiến triển, liền có thể không để ý trên dưới sao? Luận bối phận, lão phu còn ở trên ngươi rất cao đó !"
Diệp Thần cười gằn, ánh mắt châm chọc nhìn Vu Thành Binh, thản nhiên nói: "Bằng ngươi cũng xứng sao ?"
"Bản tông hiện tại cho ngươi một cơ hội, quỳ trên mặt đất, đem Thanh Phong kiếm dâng lên, bản tông liền tha cho ngươi một mạng !"
Diệp Thần đây là đang cố ý chọc giận đối phương, mà Vu Thành Binh rất hiển nhiên là không chịu được loại cười nhạo trào phúng này, vì vậy Đại trưởng lão Ảnh Phong tông liền ra tay.
Hắn thấy Diệp Thần tuổi còn nhỏ, liền sẽ không đem tên tông chủ này để ở trong mắt, hơn nữa lại có linh khí trong tay, đương nhiên là hoàn toàn tự tin, cho là mình có thể nghiền ép tất cả mọi thứ.
"Tiểu tử, chết đến nơi rồi còn dám mạnh miệng trước mặt lão phu sao thật là không biết chữ chết viết như thế nào, ngày hôm nay lão phu sẽ đưa ngươi về đoàn tụ với lão ma quỷ thất phu cha ngươi !" Vu Thành Binh bỗng nhiên cầm Thanh Phong kiếm trong tay chém xuống, khí thế hùng hổ, quyết chí một kiếm tất sát.
Chiêu kiếm này của hắn là bộc phát mười phần lực lượng, căn bản không lưu lại một chút lực nào, hắn tin tưởng một chiêu kiếm này vừa ra Diệp Thần căn bản là không thể ngăn trở lại được, vì lẽ đó hắn cũng không có lưu lại cho mình một con đường lui.
Mà Diệp Thần nhìn thấy Vu Thành Binh nén giận ra một chiêu kiếm này, chính là lại nhếch miệng lên cười lạnh lùng, người kích động thường thường đều sẽ lộ ra sơ hở.
Theo Thanh Phong kiếm chém xuống, một đạo kiếm khí dài mấy mét bộc phát ra tựa hồ là từ trên trời giáng xuống, phong mang vô cùng, sát cơ phân tán khắp nơi.
Khí thế chiêu kiếm này đủ để kinh thiên động địa, khiến người ta nhìn mà biến sắc, liền ngay cả đệ tử và trưởng lão Thiên Linh tông sắc mặt cũng là sợ hãi, ngơ ngác đến cực điểm.
Thế nhưng cách đó không xa tông chủ Ảnh Phong tông Kiều Cô Phong lại là hơi nhướng mày, thân là tông chủ Ảnh Phong tông, hắn tự nhiên biết một tông chi chủ khi dung hợp với pho tượng số mệnh, thực lực sẽ bạo phát đến một loại trình độ kinh khủng.
Hắn liếc mắt là đã nhìn ra cảnh giới Diệp Thần chỉ là luyện khí trung kỳ đỉnh phong, loại cảnh giới này ở trong mắt hắn là không đỡ nổi một đòn, thế nhưng sau khi dung hợp với pho tượng số mệnh, Diệp Thần liền đã đạt đến cảnh giới luyện khí hậu kì đỉnh phong.
Quan trọng nhất chính là, một tông chủ tu vị luyện khí hậu kì đỉnh phong, ở trong sân nhà của hắn, sẽ còn có một luồng đại thế !
Vì lẽ đó theo Kiều Cô Phong nghĩ, dù cho là Vu Thành Binh tay cầm linh khí, khả năng cao cũng không phải là đối thủ của Diệp Thần.
Có điều vào lúc này Kiều Cô Phong sẽ tuyệt đối không để Vu Thành Binh lui lại, nhân vì vào lúc này một khi để lùi bước, không phải là làm mất đi uy phong sĩ khí của chúng đệ tử Ảnh Phong tông sao?
Vừa vặn hắn cũng muốn nhìn một chút, Diệp Thần còn có cái hậu chiêu gì đặc sắc hay không.
Diệp Thần đương nhiên sẽ không để cho hắn thất vọng !
Đối mặt với kiếm khí dài mấy mét của Thanh Phong kiếm, trên mặt Diệp Thần lộ ra nụ cười gằn, đối với một người không phải là tông chủ, vĩnh viễn sẽ không biết là một tông chi chủ sẽ mạnh mẽ đến mức nào a.
"Cút !!" Diệp Thần lạnh lùng phun ra một chữ.
Chỉ là một chữ này, trong hư không chẳng khác nào một đạo sấm sét nổ tung ra, dư âm cuồn cuộn, trực chỉ công kích lòng người !
Vu Thành Binh sợ hết hồn, tay cầm kiếm bỗng nhiên run lên trên mặt lộ ra vẻ khó mà tin tưởng được.
Hắn chính là cao thủ luyện khí hậu kì đỉnh phong, làm sao có khả năng sẽ bị người khác quát một câu chói tai liền bị dọa cho sợ phát mộng a ?
Cùng lúc đó, theo hắn tay run lên, đạo kiếm khí kia chém thẳng về phía Diệp Thần bỗng nhiên chuyển hướng chém sang một bên khác, trên mặt đất lưu lại một vết kiếm sâu hoắm.
Vết kiếm này có chiều sâu tới bảy thước, đủ để nhìn ra chiêu kiếm vừa rồi có uy lực mạnh mẽ đến mức nào.
Vu Thành Binh nhíu chặt lông mày, vừa rồi Diệp Thần chỉ vẻn vẹn phun ra một chữ, liền để tâm thần mình đại chấn, thậm chí còn có thể làm chệch quỹ đạo chiêu thức khiến một kiếm mình chém ra vừa rồi đi chêch hướng chém sang một bên.
Chuyện này thực sự là có chút làm người nghe kinh hãi, bởi vì loại thủ đoạn này của Diệp Thần, đã có thể so với thủ đoạn của luyện thần cảnh giới so sánh, có thể ảnh hưởng đến tâm thần của đối thủ.
Vu Thành Binh không biết rằng đây chính là đại thế của Thiên Linh tông !
Đây là bên trong Thiên Linh tông, Diệp Thần thân là tông chủ, có thể dùng thiên địa đại thế của Thiên Linh tông đến để ép người.
Sau lưng, Tiểu Đông Bắc lập tức cung cung kính kính đưa tới một thanh trường kiếm, thanh kiếm này tuy rằng không phải là linh khí gì, nhưng cũng là một trong sốt ít những bảo vật của Thiên Linh tông.
Thượng phẩm pháp khí, Phong Nha kiếm, chỉ so với linh khí kém hơn một ít mà thôi !
Diệp Thần đưa tay nhận lấy Phong Nha kiếm mà Tiểu Đông Bắc mang cho, trường kiếm chỉ xéo qua hư không, thản nhiên nói: "Chém đám giòi bọ rác rưởi Ảnh Phong tông các ngươi, căn bản không cần dùng đến linh khí a."
Nói xong, Diệp Thần cười ha ha quay về hướng Kiều Cô Phong đang đứng nói: "Kiều Cô Phong, ngươi nếu còn không kêu con vật này của ngươi lui về, như vậy mạng chó của hắn liền quy về ta đi nha !"
Kiều Cô Phong lạnh lùng liếc Diệp Thần một cái, khinh thường nói: "Nếu như ngươi vội vã chịu chết đến như vậy, vậy ta liền tác thành cho ngươi vậy."
Sau đó hắn quay về phía Vu Thành Binh nhẹ giọng nói: "Vu trưởng lão, ngươi lui ra, bản tông sẽ tự mình ra tay tiêu diệt tên tiểu tạp chủng này !"
Vu Thành Binh oán hận nhìn Diệp Thần một chút, ngoan ngoãn như em bé bị ba mẹ kêu lui lại, căn bản là không dám chống đối mệnh lệnh của Kiều Cô Phong.
Khóe miệng Diệp Thần đột nhiên lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trong nháy mắt khi Vu Thành Binh chuẩn bị lui lại, hắn liền nghiêng người mà lên, thân hình như là một tia chớp phóng lên nhanh đến kinh người.
“Hám Thế Cuồng Quyền !!”
Một quyền toàn lực của cường giả luyện khí hậu kì đỉnh phong phát ra, hắn vui sướng tràn trề trực tiếp oanh kích vào ngực của Vu Thành Binh.
"Ầm!" Một đạo âm thanh trầm thấp vang lên, Diệp Thần biết, đây là tiếng trái tim Vu Thành Binh bị chính mình đánh nổ.
Trái tim đã nổ tung, tự nhiên là chết không thể chết lại lần nữa !
Khuôn mặt già nua của Vu Thành Binh tràn đầy vẻ sợ hãi, hắn mở miệng ra muốn nói gì đó, nhưng là nói không nên lời.
Cả người hắn không dám tin tưởng nhìn chằm chằm vào nắm tay của Diệp Thần, không thể nào tiếp thu mình cứ như vậy mà chết thảm a.
"Kiều Cô Phong là để ngươi lui ra, nhưng bản tông là cho phép ngươi lui sao ?" Diệp Thần lạnh lùng nói: "Sỉ nhục Thiên Linh tông ta, ngươi không có tư cách sống sót trở về !"
Nói xong, Diệp Thần liền đem Thanh Phong kiếm của Vu Thành Binh đoạt đến, nhàn nhạt nhìn Kiều Cô Phong đang triệt để phẫn nộ.
"Diệp Thần, ngươi đây là muốn chết sao !!" Kiều Cô Phong nổi giận, bởi vì Diệp Thần động tác này quả thực là quá xảo quyệt gian trá. Trực tiếp đánh thẳng vào mặt mũi hắn nha.