“Muốn lấy cả?” Lạc Duẫn Trần còn chưa kịp phản ứng xem Quý Quy Hàn nói gì, rũ mắt nghĩ
nghĩ nhìn Quý Quy Hàn nói tiếp, “Ngươi như vậy có phải quá tham hay
không? Một cái không đủ cư nhiên còn muốn mở hậu cung?”
“Ta?” Quý Quy Hàn cũng sửng sốt, trong chốc lát vẫn không hiểu hắn muốn nói gì.
“Nhiều người như vậy ngươi chịu nổi sao?” Lạc Duẫn Trần nói xong nghĩ nghĩ,
bỗng nhiên cảm thấy Quy Hàn thật sự có thể, lại thay đổi cái cách nói,
“Đạo lữ là loại đồ vật chỉ nên có một, nhiều người cũng không dễ dàng,
gia trạch không yên thì ngươi làm sao tu tiên được?”
Quý
Quy Hàn sửng sốt một hồi lâu mới rốt cuộc phản ứng lại đây, tức khắc có
điểm dở khóc dở cười, hỏi: “Ngươi hỏi bọn hắn, là muốn tìm đạo lữ cho
ta?”
“Còn không đúng sao?” Lạc Duẫn Trần nói, “Ngươi không phải nói giao cho ta sao?”
Quý Quy Hàn kinh ngạc, khóe miệng trừu động vài cái, không tìm được lời phản bác.
Đích xác, là hắn tự mình đa tình.
“Trước đó không phải người hỏi con thích dạng người như thế nào sao?” Quý Quy
Hàn bỗng nhiên nhụt chí mà ngồi xuống, đối mặt với Lạc Duẫn Trần gương
mặt trở nên có chút mỏi mệt, “Lại nói người vì sao có loại suy nghĩ như
thế này……” (Mình sẽ đổi ngôi xưng ta ngươi con- người theo cảm nhận nhé)
Câu sau hắn nói Lạc Duẫn Trần không nghe rõ, đáp lại: “Phải nhìn tổng thể
thì mới chọn được, tựa như dạo chợ mua thức ăn, người đi quán thịt heo
để tìm cải trắng thì sao thấy được.”
Quý Quy Hàn lại một lần kinh ngạc.
Chủ yếu là bởi vì cách nói bình dân của Lạc Duẫn Trần kinh ngạc.
Lạc Duẫn Trần không nhận thấy được hắn khiếp sợ, miệng còn không dừng nghỉ: “Đương nhiên ngươi nếu có sở thích này cũng được, ngươi xem Linh Kiếm
Phong chúng ta nhiều người như vậy, nhất định có thể tìm được cho ngươi, thật sự không được ta liền đi đến phong khác hoặc môn phái khác tìm
xem, luôn là có.”
“Ta……” Quý Quy Hàn há miệng thở dốc,
ánh mắt đánh giá một vòng ởtrên người Lạc Duẫn Trần, nhất thời có điểm
không biết mình thích dạng gì.
Nói đến cùng Quý Quy Hàn
động thủ đối với Lạc Duẫn Trần hoàn toàn không phải bởi vì thích, chính
là đơn thuần muốn chọc y sinh ghét, nhưng sự tình phát triển hoàn toàn
vượt qua tưởng tượng của hắn.
bốn người bọn họ cũng lén
thảo luận nếu người bị thay đổi lấy tu vi của Phương Duẫn Thức không có
khả năng kiểm tra không ra, theo phương pháp loại trừ liền dư lại đoạt
xá cùng mất trí nhớ.
Nhưng nói là mất trí nhớ đi, những người khác y lại nhớ đầy đủ hết, nhiều lắm chỉ có điểm ngây ngốc.
Vậy chỉ còn lại có đoạt xá.
Tuy rằng lấy tu vi Lạc Duẫn Trần khả năng đoạt xá không cao, nhưng cũng
không phải không có, hơn nữa người có trình độ này, Phương Duẫn Thức
kiểm tra không ra cũng bình thường.
Nhưng không chứng cứ, cho nên bốn người liền quyết định chú ý một chút.
cho dù Quý Quy Hàn không chuẩn bị làm như vậy, nhưng hắn vẫn muốn nghe ngóng việc này.
Rốt cuộc bỏ quan hệ của hai người qua một bên mà nói Lạc Duẫn Trần người
này, tuy rằng không thích cười, nhưng lớn lên vẫn là không tồi…… Ách,
tương đương không tồi.
Theo Quý Quy Hàn biết, hoặc là nói căn cứ tiểu đạo tin tức của Lâm Quy Nhạc,mấy trăm năm trước Lạc Duẫn
Trần còn tính là một người tu tiên trẻ tuổi, người truy y đã đã vài lần
đạp vỡ cả ngạch cửa của Linh Thủy Môn. Đáng tiếc nước chảy vô tình, khi đó Lạc Duẫn Trần một lòng tu luyện, đối với tình tình ái ái một chút
hứng thú cũng không có, mà tới hiện tại, Lạc Duẫn Trần đức cao vọng
trọng cũng không mấy người dám mơ ước đến y.
Lại nói Quý Quy Hàn đối với phản ứng của Lạc Duẫn Trần cũng có chút ý kiến.
Nếu hắn là bản tôn, không tức giận cũng quá kỳ quái, nếu không phải bản
tôn…… thái độ của ý đối với việc hai người quan hệ liền càng kỳ quái.
Một ngày tỉnh ngủ bỗng nhiên cùng một nam nhân xa lạ lên giường, ngày hôm
sau là có thể vui vui vẻ vẻ tìm người yêu cho nam nhân đó, nên nói tính
như thế nào?tính là cô nương thanh lâu và khách quen à?
Bất quá Quý Quy Hàn cũng chính là rối rắm một chút, dù sao hắn đã ăn qua,
đương sự không ngạinhư vậy hắn lại ăn mấy miếng cũng không quan hệ đi?
Nghĩ như vậy ánh mắt Quý Quy Hàn nhìn Lạc Duẫn Trần càng thêm ái muội lên,
môi tuyến cong thành một độ cung đẹp đẽ, nói: “Ta là có loại hình yêu
thích.”
“Thật sự?” Lạc Duẫn Trần có điểm kinh ngạc, “Nói nói xem a.”
Quý Quy Hàn nghe vậy đánh giá Lạc Duẫn Trần nghĩ nghĩ, đáp: “Ta thích tác phong chính phái một chút.”
“Chính phái một chút? yêu thích này kỳ ha… có cần là người thận thiết với
ngươi không, hay nói chuyện với ngươi.” Lạc Duẫn Trần vuốt cằm lẩm bẩm
lên, nhíu mày, “Tỷ như Quy Thanh?”
Quý Quy Hàn: “……”
“Thích người ít nói một chút.”
“Ít nói.” Lạc Duẫn Trần lại suy nghĩ một chút, “Quy Dạ?”
Quý Quy Hàn: “……”
Giờ phút này, Quý Quy Hàn bỗng nhiên phát hiện một chuyện rất trí mạng.
Hắn không thể theo tiêu chuẩn Lạc Duẫn Trần trước kia mà nói, bởi vì người trước mắt cùng y thật sự là khác quá nhiều.
Ánh mắt ở tự hỏi trên mặt Lạc Duẫn Trần lưu luyến một hồi, Quý Quy Hàn mới
tiếp tục nói: “Ta thích hoạt bát…… Đáng yêu một chút.”
“A?” Lạc Duẫn Trần kinh ngạc nói, “Quy Nhạc sao? Không tốt đi?”
Quý Quy Hàn: “……” Danh sách chờ tuyển này không đổi được à?!
“Muốn chính phái, muốn ít nói, còn muốn hoạt bát đáng yêu, ngươi này không
phải trước sau mâu thuẫn sao!” Lạc Duẫn Trần đem ba cái tổ hợp lên, bỗng nhiên cảm thấy Quý Quy Hàn chính đang chơi hắn, thở phì phì mà trừng
mắt hắn, “Ta chính là nghiêm túc.”
“Con cũng vậy.”
Lạc Duẫn Trần bị nghẹn một chút, lại cẩn thận nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Vậy
Quy Thanh đi, ngươi xem hắn cũng phù hợp hơn một nửa tiêu chuẩn của
ngươi, ta tin tưởng trong tương lai một ngày nào đó, hắn sẽ biến thành
người ngươi muốn.”
Xem bộ dáng y tràn đầy tự tin, Quý
Quy Hàn nghĩ nghĩ đến sư huynh băng lãnh hữu lễ của họ, cảm thấy khi còn sống chắc không có khả năng.
“Sư tôn không muốn giao cho người khác, Mà không nghĩ tới……” Quý Quy Hàn nói vươn tay khi ngón cái
sắp chạm vào mặt Lạc Duẫn Trần thì ngừng lại, ngược lại bắt một nắm tóc
dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, “Chính mình tới?”
động tác ái muội một chút khiến cho Lạc Duẫn Trần đỏ bên tai, cũng hiểu được lời chính mình nói còn có một tầng nghĩa khác như vậy, nhanh lắc đầu,
nói: “Ngươi nên tìm nhiều bạn cùng cùng lứa tuổi để chơi, cũng không thể cứ đi theo ta.”
Quý Quy Hàn cười, nói: “Không quan hệ, trái cây vẫn nên chín kỹ một chút, tương đối ngọt.”
Ửng đỏ nháy mắt liền từ vành tai Lạc Duẫn Trần kéo dài xuống dáy tái, thanh âmnói chuyện cũng càng lúc càng nhỏ: “Ta cảm thấy ta lưu Quy Nhạc là
đủ……”
Quý Quy Hàn nghe vậy mặt nháy mắt liền đen, hắn
bỗng nhiên cảm thấy tim phổi mình khả năng có điểm chịu không nổi khi bị Lạc Duẫn Trần lăn lộn như vậy, hỏi: “Ngươi muốn lưu Quy Nhạc làm cái
gì?”
“Có thể làm cái gì.” Lạc Duẫn Trần nói, “Quy Nhạc
đáng yêu lại tri kỷ, ta cảm thấy lưu tại bên người khá tốt.”
w๖ebtruy๖enonlin๖e
Quý Quy Hàn lông mày một chọn, hỏi: “Ta đây thì sao?”
“Ngươi? Ta không phải nói là tìm người cho ngươi sao.” Lạc Duẫn Trần đáp, “Về
sau ngươi gặp sống thật sự vui vẻ, sau đó đem ta đã quên.”
“Việc này còn khó nói lắm.” phổi Quý Quy Hàn như nổ tung, nhưng trên mặt vẫn
là cười nhẹ “Ta cảm thấy hương vị tốt giống sư tôn như vậy, không nhiều
lắm.”
“Ngươi người này như thế nào……Ba câu vẫn một ý này.” Lạc Duẫn Trần sau này lui lại mấy bước, cảnh giác lên.
Quý Quy Hàn quả thực bị động tác của y làm cho bật cười, nói: “Ngươi nói
hai ba câu liền phải tìm người tặng cho ta, ta cũng chưa sinh khí ngươi
có gì mà oán giận?”
“Ta nào có.” Lạc Duẫn Trần biện giải nói, “Ta thực nghiêm túc ở tìm.”
Quý Quy Hàn: “……”
“Ngươi lại đây.” Quý Quy Hàn trầm hạ ánh mắt, “Đến ta bên này.”
Xem vẻ mặt của Quy Hàn, Lạc Duẫn Trần không chút do dự đâu đứng lên.