- Nam tổng..cơ thể HẠ tiểu thư rất yếu, người muốn giữ người lớn hay đứa nhỏ? _ Nữ bác sĩ sợ hãi lên tiếng, danh tiếng và khí thế của Nam Thiên Kình không phải không ai cũng biết, anh lạnh lùng kiên quyết, giờ phút này anh rất đáng sợ, anh điều động tất cả các bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện đến ca phẫu thuật của Hạ Điềm Nhi.
- Các người đây là có ý gì? Cả hai, tôi muốn hai mẹ con cô ấy phải an toàn._ Nam Thiên Kình tức giận róng to.
- Nhưng…._ nữ bác sĩ do dự, caa này đối với bà rất khó bảo toàn mạng cho cả hai, chỏ có thể giữ được một người, nhưng mạng già của bà đâ lại đang ở trong tay Nam tổng đây.
- Để tôi…_ Lời nói của Lăng Bắc Hàn phá vỡ không khí nặng nề, anh tuy không chuyên về khoa sản nhưng phẫu thuật anh có thể làm, vả lại có cac bác sĩ khoa sản ở đây hỗ trợ cho anh, cái anh cần là điều kiện mà Hạ Điềm Nhi phải chấp nhận đó là cô mất cảm giác đau.
- Được, tôi tin anh…_ Nam Thiên Kình hiểu rõ giờ phút này anh không nên chần chừ vì càng kéo dài thời gian thì Hạ Điềm Nhi sẽ gặp nhiều nguy hiểm.
Ca phẫu thuật kéo dài liên tục 8 tiếng đồng hồ, đứng ngoài phòng phẫu thuật Nam Thiên Kình đứng ngồi không yên, anh muốn xông vào phòng phẫu thuật nhưng nếu vậy sẽ đem lại vi khuẩn không tốt cho cô và con, anh phải hết sức kiên nhẫn chờ đợi, mà ba mẹ Hạ sau khi nghe tin cũng lậy tức đến, ba mẹ Nam cũng đang trên máy bay từ mĩ quay về.
Trong phòng phẫu thuật, Lăng Bắc Hàn căng thẳng đến độ anh không dám ngừng tay, thứ nhất anh đã thành công đem đứa nhỏ an toàn ra ngoài, cũng đã cho đứa nhỏ vào lồng kính chống khuẩn, bên này anh phải tập trung phẫu thuât gấp cho Hạ Điềm Nhi.
12 tiếng trôi qua rốt cuộc ca phẫu thuật cũng thành công, vì do thuốc mê còn ngắm nên Hạ Điềm Nhi chưa thể tỉnh lại, Nam Thiên Kình giao toàn bộ công việc cho trợ lý cùng thư ký giúp anh dàn xếp, những gì quan trọng anh liền cho người đem đến bệnh viện cho anh xem xét, đứa nhỏ…à không phải gọi là hai đứa bé sinh đôi, một trai một gái rất đáng yêu, ba mẹ Hạ và ba mẹ Nam đang thay phiên nhau chăm sóc chúng, vì Hạ Điềm Nhi còn trong thời gian đang theo dõi nên không thể cho hai bé mâm sữa, hai bé vì quá nhỏ cần sữa mẹ, Nam Thiên Kình bất đắc dĩ phải thêu vú bên ngoài cho hai đứa, điều kiện thuê vú của anh cho hai bé rất cao, sau khi chọn qua chọn lại với biết bao nhiêu người liền chọn được hai người phụ nữ mới sinh con được một tháng, mà sạch sẽ anh liền chấp thuận để họ mâm cho hai bé.
Còn về phần Doãn Mạt Mạt sau khi bị thuộc hạ của Nam Thiên Kình bắt giữ, cô ta không ngừng làm lạon, chửi bới thậm chí là nguyền rủ Nam Thiên Kình, nhưng không bận tâm, ngược lại anh đưa cô về mĩ giao lại cho tên trùm xã hội đen lúc trước cô ta hầu hạ, cô ta vì muốn về bên cạnh Nam Thiên Kình nên đã hạ độc thủ với yên người mĩ kia, ai ngờ số mệnh hắn chưa tận vẫn còn sống. sau khi được Nam Thiên Kình đưa về nước, vì thế lực của Nam Thiên Kình không hề nhỏ cho nên tên kia không tìm được cô ta, nay Nam Thiên Kình chẳng muốn nhún tay để trừng phạt cô ta chỉ vì Hạ Điềm Nhi sẽ không vui nếu anh lại như thế.
Nam Thiên Kình cho người đưa cô ta cho tên trùm kia, tên kia hận Doãn Mạt Mạt đến thấu xương tủy nên đã trừng phạt cô ta không thương tiếc, dù trước đây cô ta từng là người bên cạnh hắn, Doãn Mạt Mạt bị hắn cho vào quán bar phục vụ đàn ông, một đêm cô ta phải tiếp đãi 10 người đàn ông thì mới được thả, làm nô lệ tình dục cho những tên đàn ông biến thái, ngoài ra tên kia còn không ngường cho người đám đâp cô ta thường xuyên, đến nỗi vết thương chồng chất cầu xin cũng không được mà chết cũng không xong.
Về phần ba mẹ Doãn sau khi biết chuyện cũng đã lên tiếng cầu xin cho Doãn Mạt Mạt nhưng đều vô ích, Nam Thiên Kình chỉ để lại một câu cho hai vợ chồng ông “ cô ta đã tàn nhẫn với Điềm Nhi thủ đoạn của cô ta không phải là người, nếu cô ta đã làm thì cũng sẽ nghĩ đến hậu quả mà cô ta phải chịu.”
Từ đó họ không hề tới cầu xin Nam Thiên Kình nữa, họ cũng chuyển đi thành phố khác sinh sống.