Sự Trả Thù Sai Lầm Của Tổng Giám Đốc

Chương 18: Đại Kết cục



Sau khi dưỡng thân thể được ba tháng, Hạ Điềm Nhi kháng nghị với Nam Thiên Kình về việc chăm sóc con, cô muốn tự tay chăm hai đứa con, còn anh vì sợ thân thể cô mệt nên không muốn cô phải vất vả, hia người chiến tranh không ngừng tranh cãi, đến ba mẹ Na cùng ba mẹ Hạ cũng chỉ biết nhìn nhau rồi ôm hai đứa cháu bảo bối đi. Nam Thiên Kình sợ cô mệt mỏi nên đã thỏa hiệp nhưng điều kiện là cô phải để hai bảo mẫu ở bên cạnh để phụ cô chăm hai đứa nhỏ, Hạ Điềm Nhi hài lòng mỉm cười sau đó là bỏ rơi anh cồng một bên, một mực chăm sóc hai đứa nhỏ, thế là Nam Thiên Kình tức giận ôm cô vào phòng không cho ra ngoài, đến sáng hôm sau là anh mặt mày vui vẻ bước ra khỏi phòng còn Hạ Điềm Nhi mệt mỏi ngủ không biết gì? Cô thiết nghĩ, chăm sóc con anh sợ cô mệt nhưng chính anh mới là người làm cô mệt mõi đến mức không thể xuống giường.

Cuộc sống của hai người trải qua những cung bậc của hạnh phúc, nhưng điều khiến Nam Thiên Kình đó là chuyện anh giuấu cô mà không giữ được lâu, anh vì sợ cô sinh nữa sẽ vất vả cho cô nên đã đi làm tiểu phẫu thuật nhỏ để không thể có con. Anh muốn cả đời này cô sẽ không cần biết. Nhưng mong muốn của anh lại không được giữ lâu khi có một tên đần độn muốn phá anh.

- Cô nói, đứa bé trong bụng cô là của Thiên Kình? _ ba Nam lạnh lùng nhìn cô gái trang điểm đâm trước mặt, con trai ông vì vợ giân nên bỏ về nhà ba mẹ đẻ, đã vậy cô ôm luôn hai đứa cháu cưng của mình cùng đi khiến ông nhớ chúng kinh khủng dù cho con dâu ông mới ông chúng đi chưa tới 30 phút.

- Chủ tịch, có thể đến bệnh viện kiểm tra…_ Cô nàng kia giống như được huấn luyện kĩ càng, sắc mặt không hề thay đổi lên tiếng.

- Cô nói với nó được rồi, tự khắc Thiên Kình sẽ giải quyết cho cô, cớ chi cô chọc giận con dâu tôi…_m Mẹ Nam tức giận lên tiếng, trong nhà Nam gia này cưng chiều cô con dâu không hết, chưa ai dám nói lớn tiếng với con dâu bà một tiếng vậy mà cô gái này ở đâu ra chỉ nói một câu khiến con dâu bà tức giận khóc không biết ra dạng gì, lại còn ôm hai cháu cưng của bà rời đi, bà không tức giận mới lạ.

- Nhưng cháu không thể gặp được anh ấy, chỉ sợ anh ấy bắt cháu bỏ đi đứa nhỏ, nên cháu mới tìm đến cô ấy cầu xin cô ấy cho cháu chút công đạo…_ cô ta nức nở nói.

- Công đạo, cô đây là nói gì?_ Mẹ Nam nhíu mày khó chịu nói

- Cô…ra khỏi nhà tôi ngay…._ Hạ Điềm Nhi tức giận xông vào lên tiếng đuổi người, sau khi nghe Nam Thiên Kình giải thích cô tức giận lại thương anh, cô không thể tin được là Nam Thiên Kình đi làm phẩu thuật để cô không cần vất vả mang thai, cô vốn nghĩ muốn vì anh sinh vài đứa, nhưng anh lại vì cô mà không cần, anh nói chỉ cần hai đứa là đủ, mà Nam Thiên Hạo cùng Nam Thiên Điềm rất biết phối hợp cùng ba ca xướng để mẹ hết giận, chúng cũng mới vừa tròn 4 tuổi nha.

- Điềm Nhi! Em bình tĩnh, không cần tức giận, chuyện này để anh lo là được…!_ Nam Thiên Kình thương yêu ôm vợ dịu dàng dỗ dành cô.

- Phải đấy…con không cần tức giận có ba mẹ làm chủ cho con…_Ba mẹ Nam liên tục gật đầu lên tiếng.

- Ông nội, bà nội…_ là tiếng gọi thanh thoắt trẻ con vang lên, phía sau là ông bà Hạ, hai thanh thể tròn trĩnh đáng yêu lao vào người ông bà Nam làm nũng khiến ông bà vui vẻ mặt kệ chuyện trước đó đang làm ông bà tức giận.

- Cô về nhắn lại với Tiêu Tử Đằng, đừng lấy vợ tôi ra cho là điểm yếu của tôi mà có thể đùa giỡn…._Nam Thiên Kình lạnh lùng quét mắt giọng nói tràn đầy uy quyền và lạnh lẽo khiến cô gái kia run sợ, muốn gương cổ lên nói nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của anh liền nữa chữ cũng không dám nói, cô ta liền ba chân bốn cẳng chuồn đi, đầu cũng không dám quay lại.

- Anh….từ nay cắm không cho anh ra ngoài xã giao. Có đi cũng đem theo em cùng các con, để họ không cần làm phiền em…hứ.._ Hạ Điềm Nhi tức giận lên tiếng, cô dù cho có tức giận nhưng cũng không muốn anh bị người khác lấy mình ra làm điểm yếu khiến anh mệt mỏi.

- Được, đều theo ý em…là do trước đây em không mốn đi nên aanh mới bị người khác thừa cơ mà hãm hại…_ Nam Thiên Kình tỏ ra đáng thương nói.

- Bây giờ thì em đi…._ Hạ Điềm Nhi chu môi cãi

- Được được…_ Nam Thiên Kình vui vẻ ôm cô vào lòng nói. Anh cưng chiều hôn môi cô. Ma bên kia mặt cho hai vợ chồng trẻ ân ái hai cặp vợ chồng già vui vẻ chơi cùng cháu yêu.

Lúc này Hạ Điềm Nhi nghĩ ông trời đã không đối xử tệ với cô, mặt dù cho cô đã đau khổ như thế nào đổi lại cô có thể có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ, còn có người bạn thân luôn luôn bên cạnh cô. Tháng sau cũng là đám cưới của Ngô Mẫn cùng Lắng Bắc HÀn, cô muốn đến chúc phúc chco hai người họ, cũng muốn thấy cô bạn thân của mình bước vào lễ đường. 

Hạ Điềm Nhi cô cả đời cũng chỉ mong có vậy, cô trân trọng hạnh phúc hiện tại.

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.